Xuyên Về Cổ Đại Ta Giúp Gia Đình Sung Túc - Chương 61:-- Xây Chuồng Heo ---
Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:32:46
Lượt xem: 35
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Lưu nãi nãi, nhờ nhà bà giúp phơi ngải cứu.”
“Được!” Lưu thị hai lời liền đồng ý, “dì Kim, dì Tề ở nhà đều rảnh rỗi.”
“Vậy một trăm cân sẽ trả mười văn.” Tống Xuân Hoa .
“Chỉ phơi thôi mà, cần trả tiền !” Lưu thị xua tay, “chuyện tiện tay thôi mà.”
“Đâu chuyện tiện tay, bà đó, cái còn cần rửa sạch.”
“Có gì , sẽ bảo Đại Phúc thúc, Lai Phúc thúc tiện tay rửa luôn.”
“Lưu nãi nãi, bà cứ nhận tiền , bằng sẽ tìm nhà khác đấy!” Tống Xuân Hoa giả vờ đe dọa.
Lưu thị đành chịu, gật đầu.
Sau bữa tối, Tống Xuân Hoa, Tống Đại Lang và Tống Tam Lang, trong phòng việc, tiến hành bước cuối cùng là đóng gói.
Tống Xuân Hoa và Tống Đại Lang phụ trách đóng gói, còn Tống Tam Lang thì phụ trách đóng dấu.
Trên con dấu là tên và biểu tượng.
Tống Xuân Hoa dở đặt tên.
Tham khảo nhãn hiệu xà phòng “Diao Bài” mạt thế, kết hợp với việc đang ở Hắc Ưng Sơn Thôn, nên đặt tên là “Xà phòng Ưng Bài”.
Biểu tượng là một con chim ưng đang sải cánh bay lượn.
Xà phòng ngải cứu thì tên thương hiệu, sẽ ghi chú “Ngải Cứu Phục Linh”.
Sau khi xà phòng thành hình, ở giữa bánh xà phòng, Tống Xuân Hoa cũng đóng con dấu tên và biểu tượng .
Vốn dĩ định đóng dấu bao bì, nhưng đó nghĩ rằng hiện đại thể ý thức về thương hiệu, hơn nữa cách cũng thể dùng dấu hiệu chống hàng giả.
Chưa đầy nửa canh giờ, đóng gói xong tất cả xà phòng phơi khô mấy ngày nay.
Số xà phòng trong tháng đầu tiên đóng gói xong xuôi, tổng cộng hai vạn tám ngàn bánh.
Khi khỏi phòng việc, Tống Tam Lang lên tiếng:
“Ba nhà hàng thịt đều đặt mỡ lá và mỡ thịt, nhưng chỉ ba mươi cân.”
“Sao chỉ bấy nhiêu thôi.”
“Hình như một gia đình đặt mấy chục cân, hơn nữa nhiều khách hàng than phiền, chủ quầy thịt đành giữ phần lớn.”
Các gia đình trong thôn thường chỉ mổ heo dịp Tết Nguyên Đán, ngày thường đều đến trấn để mua.
Xem tự nuôi heo, nhưng nuôi ở nhà thì Tống Xuân Hoa chịu nổi.
Mấy thương lượng cuối cùng chọn một khoảnh đất trống trong thôn, cách nhà cũng xa lắm, là đất công của thôn, chỉ cần nhờ Lý Chính đến đo đạc giao tiền là .
Ngày hôm , bữa sáng, Tống Xuân Hoa xách một miếng mỡ heo chừng hai cân, về phía nhà Trần Chính Hà.
“Ông nội con ở nhà ?” Tống Xuân Hoa hỏi tiểu tử đang rạp ở cửa sân.
“Xuân Hoa tỷ tỷ!” Tiểu tử thấy là Tống Xuân Hoa liền vui mừng reo lên.
Trong mắt tiểu tử trong thôn, Xuân Hoa tỷ tỷ chính là cua cay ngon lành, tôm chiên giòn thơm ngon, kẹo ngọt và cả tỷ tỷ song sinh nữa.
Tống Xuân Hoa đưa cho một viên kẹo, tiểu tử liền vội chạy sân, miệng lớn tiếng gọi:
“Ông nội!”
“La lối om sòm gì!” Trong nhà truyền đến tiếng mắng của Trần Diêu thị.
Tiểu tử cũng giận, chúng Xuân Hoa tỷ tỷ cho kẹo, hì hì :
“Xuân Hoa tỷ tỷ đến !”
Nghe là Tống Xuân Hoa đến, vợ chồng Trần Chính Hà vội vàng từ trong nhà .
Tống Xuân Hoa bước sân, đưa miếng thịt trong tay về phía Trần Chính Hà.
“Đưa thịt gì!”
Tống Xuân Hoa vội đưa miếng thịt cho Trần Diêu thị bên cạnh.
Trần Diêu thị về phía Trần Chính Hà.
Tống Xuân Hoa :
“Đây là cho Diêu nãi nãi, liên quan đến Lý Chính gia gia.”
“Con bé .” Trần Diêu thị mắng một câu, thuận tay nhận lấy, bếp.
“Khoảnh đất trống phía đông nhà , mua .”
“Mua ư?” Trần Chính Hà hỏi ngược .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-giup-gia-dinh-sung-tuc/chuong-61-xay-chuong-heo.html.]
Mèo con Kute
“Phải, mua !” Tống Xuân Hoa khẳng định đáp.
“Khoảnh đất đó giá trị nhỏ .” Trần Chính Hà . “Nhà các ngươi chẳng mới xây thêm mấy gian phòng , còn xây nữa?”
Khoảnh đất mà Tống Xuân Hoa để mắt tới, trong thôn mấy gia đình khi phân gia đều để ý, nhưng vì giá trị nhỏ nên đành từ bỏ.
“Ta nuôi heo ở đó.”
“Nuôi heo ư?” Không chỉ Trần Chính Hà hỏi ngược , mà Trần Diêu thị đang ở trong bếp thấy cũng .
“Nuôi heo thế nào đây?” Trần Chính Hà hỏi, “heo dễ nuôi như , bằng chẳng chỉ nuôi vài con.”
Trần Diêu thị một miếng thịt, thấy Tống Xuân Hoa từng nuôi heo, bên trong những điều gì, liền giải thích:
“Heo chỉ ăn cỏ thì đa phần cũng chỉ lớn đến hơn trăm cân, thịt thì ăn lương thực, nhưng lương thực thì chính còn đủ. Hơn nữa dễ mắc bệnh, nếu kinh nghiệm, chăm sóc chu đáo, là sẽ c.h.ế.t ngay.”
Dừng một chút, bà tiếp tục :
“Đầu năm nuôi hai ba con, đến cuối năm mà còn một hai con thì là phi thường lắm , nhà Trương tẩu bên cạnh năm ngoái đầu năm nuôi năm con, đến cuối năm thì còn con nào.”
“Đa tạ bà cho những điều .” Tống Xuân Hoa mặt đầy vẻ cảm kích, “ thử xem .”
Thấy Tống Xuân Hoa , hai thêm gì nữa.
Trần Chính Hà gõ gõ tẩu thuốc,
“Nếu con chắc chắn , sẽ gọi mấy vị lão nhân trong thôn đến đo đạc kích thước.”
“Chắc chắn !” Tống Xuân Hoa khẳng định gật đầu.
“Được, chiều nay sẽ gọi mấy lão già đó xem khoảnh đất .”
“Đa tạ Lý Chính gia gia!” Tống Xuân Hoa ngoài sân, ở cửa sân gặp tiểu tử nãy, lấy một viên kẹo bí đao từ trong túi đưa qua, “Cho con!”
Tiểu tử vội hì hì nhận lấy,
“Đa tạ Xuân Hoa tỷ tỷ!”
Khi về đến nhà, trong sân mấy dân thôn đang mang ngải cứu và vỏ trai đến bán.
Tống Ngũ Nương đang tiểu chưởng quỹ, chạy về phía Tống Xuân Hoa,
“Nhị tỷ, hôm nay mang hai trăm hai mươi sáu cân vỏ trai, ba mươi hai cân ngải cứu đến, một lát tính hết .”
Ngẩng đầu lên, khuôn mặt đáng yêu ngóng chờ khen ngợi.
“Thật lợi hại, một trăm cũng thể tính nhẩm, khen con một tiếng.” Tống Xuân Hoa giơ hai ngón tay cái lên.
Người thôn khác khi thích nhắc nhở, đại đa đều nhà là Tống Xuân Hoa đầu, đối với tiểu nữ chưởng quỹ Tống Ngũ Nương ai dám lắm lời nữa.
Ăn trưa xong, Tống Xuân Hoa xách tám hộp bánh ngọt về phía khu đất mua.
Vừa đến nơi, Trần Chính Hà dẫn ba vị lão nhân trong thôn tới.
Vừa gặp mặt, Tống Xuân Hoa liền lập tức đưa bánh ngọt trong tay , mỗi hai hộp.
“Nhờ phúc của Xuân Hoa, hôm nay chúng cũng nếm thử bánh ngọt của tiệm bánh .” Một trong đó, một lão nhân gầy gò .
“Trần gia gia, chỉ cần thích ăn, con sẽ mua cho !”
“Ôi chao, thứ quý giá như , nếm thử một là đủ , thể ăn mãi .” Lão nhân gầy gò ha ha .
Lão nhân mặt tròn bên cạnh phụ họa:
“ , đúng !”
Một lão nhân khác cầm cuốc trong tay, một cách thiếu kiên nhẫn:
“Ta còn đồng, đo nhanh lên.”
Hai lão già còn , bất đắc dĩ lão nhân chuyện,
“Ông đó!” Dù , nhưng cũng lập tức bắt tay đo đạc.
“Hai mẫu, khoảnh đất trong thôn định giá là mười một lượng bạc một mẫu.” Trần Chính Hà , “Con nuôi heo thế , là chọn một khoảnh đất hẻo lánh hơn?”
“Không cần, cứ khoảnh đất .” Tống Xuân Hoa từ trong túi lấy hai thỏi bạc và ba khối bạc vụn.
Thấy Tống Xuân Hoa chút do dự mà lấy hai mươi mấy lượng bạc, ba vị lão nhân vẫn ngẩn một lát, trong lòng thầm thì, xem nhà họ Tống thật sự khá giả lên .
Ngày hôm , Tống Xuân Hoa liền tìm năm xây phòng việc là Lưu Tam, Triệu Đại Xuân, Liễu Đại, Liễu Nhị và Lưu Lai Phúc.
Mấy là , liền lập tức bắt đầu dọn dẹp đá và cỏ dại.
Sau khi giao phó rõ ràng, Tống Xuân Hoa về đến nhà liền lập tức chui phòng việc.
Hôm nay Tống Đại Lang và Tống Tam Lang nghỉ.
Tống Tam Lang phụ trách nghiền ngải cứu, phục linh và vỏ trai, còn Tống Đại Lang thì theo lời Tống Xuân Hoa dặn mà khuấy trộn và đổ khuôn.