Xuyên Về Cổ Đại Ta Giúp Gia Đình Sung Túc - Chương 60:-- Ngoại nhân, người nhà ---
Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:32:45
Lượt xem: 36
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Xuân Hoa, chuẩn ăn sáng !" Lưu Cúc Hoa đổi bộ mặt cau thường ngày, mặt nở đầy nụ .
Trong sân, Tống Đại Lang mấy vô cùng kinh ngạc.
"Thím hôm nay uống nhầm t.h.u.ố.c !"
Tống Xuân Hoa khẽ gật đầu,
"Vâng!"
Lưu Cúc Hoa bước đến:
"Xuân Hoa nếu mời thì mời nhà, ngoài bằng nhà."
"Dạ, việc gì con nhất định sẽ hỏi chú Đại Tường ."
"Hỏi bà gì, hỏi là , thím ngươi bây giờ đang rảnh mà."
"Lần việc gì thím thấy phù hợp, nhất định sẽ hỏi thím ."
"Cần gì nữa, là , con chẳng mời hai , việc của một trong họ là ." Lưu Cúc Hoa đương nhiên .
Lưu thị , vặn lời .
Lưu thị ngày thường ở trong làng bình thường vẫn dám chọc, Lưu Cúc Hoa cũng dám.
Mèo con Kute
Lưu Cúc Hoa vội vàng giải thích:
"Ta Lưu thím ."
Ánh mắt Tống Xuân Hoa chợt lạnh,
"Vậy thím là ai!"
Lưu Cúc Hoa thấy ánh mắt lạnh lẽo như g.i.ế.c của Tống Xuân Hoa, nhưng cậy là bậc trưởng bối, liền mở miệng :
"Đương nhiên là Triệu Nhị Xuân, một kẻ ngốc như nó việc gì!"
Nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo như g.i.ế.c của Tống Xuân Hoa, bà vội vàng im miệng.
Tống Ngũ Nương chạy nhỏm , chống nạnh, ngẩng đầu hờn dỗi :
"Chị Nhị Xuân mới là kẻ ngốc!"
"Thím, việc mà chị Nhị Xuân thím !" Tống Xuân Hoa lạnh lùng .
Lưu Cúc Hoa thấy hai chị em Tống Xuân Hoa nể mặt như , liền bắt đầu giở thói đạo đức:
"Ôi chao, thật đáng cho cha chồng ! Trước trong nhà gì cũng mang đến, con gà mái già tự còn nỡ ăn..."
Nói bắt đầu chùi nước mắt tồn tại, thấy ngay cổng sân mấy làng đến bán vỏ sò vỏ hến, giọng bà càng lớn hơn.
Tống Đông Mai lúc đang ở trong bếp, cũng , ở cũng xong, một bên là tôn nữ và cũng là chủ nợ, một bên là thím dâu.
Thấy giọng Lưu Cúc Hoa càng lúc càng lớn, đang định ngoài ngăn cản thì Tống Tam Lang giữ , đó liền thẳng đến nhà Tống Hữu Kim.
Trong nhà, Nhị Xuân thấy tiếng động, định ngoài xem rốt cuộc là chuyện gì, Lưu thị giữ :
"Ngoài đang trò chuyện, chúng việc !"
" , việc, việc thật !" Nhị Xuân khúc khích .
Một thím bước sân, hỏi:
"Lưu Cúc Hoa !"
Giọng điệu đầy tò mò, hóng chuyện.
"Ôi chao, ngay cả một việc cũng cho nhà !"
Bà lão bên cạnh trực tiếp mắng thím đang hỏi:
"Hỏi cái gì mà hỏi, sáng ăn nhiều quá , mai khỏi ăn nữa!"
Khoảng thời gian nhà họ hái ngải cứu và mò vỏ trai kiếm nửa lạng bạc, còn lỡ việc nhà, bà thể đắc tội Tống Xuân Hoa.
Người thím vội vàng im miệng.
Lưu Cúc Hoa đang định diễn trò thì những lời , đột ngột dừng .
bà lập tức tự luyên thuyên:
"Cha chồng thật đáng mà! Chân tình đổi lấy chân tình! Ấy đừng chân tình, ngay cả một việc cũng đổi ..."
Mấy làng bên cạnh, thời gian cũng giống như nhà bà lão , dựa ngải cứu và vỏ trai mà bán ít tiền, lúc đều dám đắc tội Tống Xuân Hoa, tất cả đều chọn giả vờ thấy.
Họ ùn ùn đến bên cạnh Tống Xuân Hoa, :
"Xuân Hoa con xem vỏ trai !"
"Được, sẽ cân cho thím ngay!"
"Mười cân!"
"Thím, cái của thím hai mươi mốt cân."
"Xuân Hoa thịt vỏ trai con cần !"
"..."
Một bên sân là Lưu Cúc Hoa lóc la hét, một bên là bình tĩnh mua bán.
Khi Tống Hữu Kim và Tống Kim thị bước , thấy chính là cảnh tượng .
Tống Hữu Kim ngay cổng sân trực tiếp quát lớn:
"Ngươi im miệng cho !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-giup-gia-dinh-sung-tuc/chuong-60-ngoai-nhan-nguoi-nha.html.]
"Ta chỉ một việc thôi."
"Im miệng!"
Tống Hữu Kim giận dữ quát.
Tống Xuân Hoa mấy xây nhà và sửa tường rào đều hỏi qua Tống Hữu Kim, nhưng nào cũng may em Tống Đại Tường đều đang bận.
Cộng thêm chuyện của Tống Đông Mai, Tống Hữu Kim và cả Tống Kim thị đều nhớ ơn nàng.
Thêm nữa còn cách vài bữa bảo Tống Đông Mai mang một con gà hoặc một miếng thịt về nhà, lúc họ thể để Lưu Cúc Hoa gây rối như .
Còn về Lưu thị và Triệu Nhị Xuân, họ càng thể , một là hàng xóm đây cũng thường xuyên chăm sóc gia đình Tống Xuân Hoa, Triệu Nhị Xuân là ân nhân cứu mạng của Tống Ngũ Nương.
Lưu Cúc Hoa phục, còn gì đó, Tống Kim thị trực tiếp bước đến:
"Về nhà cho , thì về nhà đẻ ngươi luôn!"
"Đại gia gia, Đại nãi nãi ở nhà dùng bữa sáng ạ!" Tống Xuân Hoa .
"Thôi cần, nhà ." Tống Hữu Kim vội .
Sau khi Lưu Cúc Hoa mấy rời , sân viện trở yên tĩnh.
Một thím khẽ hỏi:
"Xuân Hoa, ngải cứu và vỏ sò ở làng khác con thu mua !"
Tống Xuân Hoa :
"Chỉ cần phù hợp yêu cầu đều thu!"
"Thật sự thu mua ?"
Tống Xuân Hoa chắc chắn gật đầu.
Được câu trả lời khẳng định, thím vội :
"Vậy mai bảo nhà đẻ mang qua."
Mấy thím và bà lão gả từ làng khác đến , lập tức nghĩ đến việc bảo nhi tử hoặc tự về nhà đẻ một chuyến.
Mấy nhà đẻ cùng làng thì sốt ruột, chỉ những nàng dâu gả từ làng khác đến:
"Ấy , ngươi ngươi ngươi sẽ hết cho nhà đẻ chứ."
Một bà lão khác nhà đẻ cùng làng vội :
"Xuân Hoa, cái con ưu tiên cùng làng chứ!"
“Điều đó chắc chắn , tuy nhiên chư vị cần lo lắng, lượng cần đến lớn.”
Vừa Tống Xuân Hoa , bất kể trong sân là nhà đẻ ở cùng thôn khác thôn đều yên lòng.
Ngày hôm .
Trời rạng sáng, cổng nhà Tống Xuân Hoa mấy tráng đinh đợi, bên cạnh và phía đều đặt đầy những chiếc gùi đựng ngải cứu hoặc vỏ trai.
Tống Tam Lang mở cửa, tráng đinh liền vội vã hỏi:
“Xin hỏi là thu mua ngải cứu và vỏ trai ?”
“Phải, mời !”
Suốt cả buổi sáng, sân nhà Tống Xuân Hoa đều chật kín .
Quá nhiều ngải cứu nên sân phơi xuể, chỉ đành khoanh một chỗ ở sân để phơi.
Lúc , tiểu chưởng quỹ đổi thành Tống Ngũ Nương.
“Mười cân ngải cứu, mười văn; hai mươi cân vỏ trai, năm văn; tổng cộng mười lăm văn.”
“Mười sáu cân ngải cứu, mười sáu văn.”
Búi tóc kiểu Na Tra, mặc y phục đỏ rực, giọng non nớt, nhưng tính toán nhanh chuẩn xác.
Người cùng thôn thì , dù đây đa phần là Tống Tứ Lang tính tiền, nhưng thôn khác lúc thấy một cô bé tính tiền thì đỗi kinh ngạc.
“Ôi chao, con bé còn tính tiền nữa kìa!” Một tráng đinh cất lời khen ngợi.
Một bà lão thì thầm:
“Con bé học cái gì!”
Dì ở bên cạnh, cũng là nữ nhi của bà lão, vội kéo lấy .
Cả thôn đều đầu gia đình họ Tống chính là Tống Xuân Hoa.
Bà lão thấy nữ nhi kéo , liền dĩ nhiên :
“Vốn dĩ là mà!”
Giọng lớn hơn, mấy bên cạnh đều thấy.
“Mẹ!” Dì sốt ruột giậm chân.
Nếu bà bà và đầu gia đình ruột đắc tội với Tống Xuân Hoa, nàng sẽ kết cục .
Lúc hối hận khôn xiết, thế chẳng kéo nhà đẻ đến.
Dì trực tiếp kéo bà lão ngoài sân.
“Của còn cân mà!” Bà lão lớn tiếng gọi.
“Ta lát nữa sẽ cân cho bà, bà cứ đợi bên ngoài.”
Chiều tối khi tan việc, Tống Xuân Hoa gọi Lưu thị .