Xuyên Về Cổ Đại Ta Giúp Gia Đình Sung Túc - Chương 51:-- ---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:32:35
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Cửa hàng tạp hóa nhà giữ !” Thiếu niên nhảy cẫng lên la lớn.

 

Ngay lập tức, cúi cảm ơn Tống Xuân Hoa, “Nếu hoa hồi bán hết, nhất định sẽ trọng tạ.”

 

“Bữa trưa hôm nay dùng hoa hồi một món thịt, xin ngài nếm thử !”

 

“Đa tạ đa tạ!” Thiếu niên cúi cảm ơn, “Xin vì vẫn tự giới thiệu, tiểu họ Hạ, vì thứ ba trong nhà, họ hàng bạn bè đều gọi là Hạ Tam. Nhà một cửa hàng tạp hóa ở huyện Bách Hoa.”

 

“Thơm, thật sự thơm!” Hạ Tam khen ngợi.

 

Suốt bữa ăn, Hạ Tam ít nhất mười mấy “thơm”.

 

“Những thứ đều tặng cô nương!” Hạ Tam đưa hết hoa hồi còn trong giỏ cho Tống Xuân Hoa.

 

Vừa lấy một thỏi bạc năm lạng đưa qua.

 

“Cảm ơn Hạ Tam đại ca cứu .”

 

Hạ Tam vội đẩy ,

 

“Đại tử, cô cho tác dụng của hoa hồi, quả thực cứu cả gia đình , bạc thể nhận.”

 

Nói xong liền cõng đòn gánh thẳng tiến ngoài sân.

 

Bên rời , Lưu Tam bước .

 

“Đây là hai mươi văn còn !” Lưu Tam đưa những đồng tiền đồng trong tay cho Tống Xuân Hoa.

 

“Cảm ơn Lưu Tam thúc, nhị tỷ chứ.”

 

“Không , Hồng đại phu kê vài thang t.h.u.ố.c để điều hòa thể.”

 

“Vậy về đây!” Lưu Tam chuẩn rời .

 

“Đợi một chút!” Tống Xuân Hoa gọi .

 

Lưu Tam hỏi:

 

“Có chuyện gì !”

 

“Khoảng thời gian , thúc rảnh ?”

 

Lưu Tam lời , đoán chắc việc để , mà việc nhà Xuân Hoa , chỉ tiền công khá mà còn ăn ngon, ngày ba bữa, chỉ cơm trắng mà còn cả những miếng thịt mỡ lớn.

 

Vẻ mặt vui mừng, vội trả lời:

 

“Rảnh rảnh!”

 

“Đập bỏ hai gian tạp phòng đó, xây hai gian chính phòng ở !”

Mèo con Kute

 

Nghe , Lưu Tam nghi hoặc hỏi:

 

“Đập bỏ ư?”

 

Tống Xuân Hoa gật đầu, “Ừm, đập bỏ!”

 

“Được, về với một tiếng sẽ qua!” Lưu Tam thấy Tống Xuân Hoa mặt mũi nghiêm túc, hỏi thêm nữa.

 

“Không cần vội , ngày mai bắt đầu là !”

 

“Được !” Trong lòng Lưu Tam hệt như ăn mật, hai ngày trấn và mấy nhà địa chủ lân cận hỏi thăm, tất cả đều cần thuê ngắn hạn.

 

Vốn đang bắt đầu lo lắng, nào ngờ một bất ngờ lớn như đang chờ đợi .

 

Sau khi Lưu Tam rời , Tống Xuân Hoa từ nhà bếp lấy hai con gà khô, một miếng thịt ba chỉ, cuối cùng dùng túi vải đựng nửa túi gạo trong chum gạo, mười bảy, mười tám cân.

 

Cuối cùng phòng lấy hai túi lớn mứt bí và kẹo mạch nha.

 

Ngay đó, nàng dắt Tống Ngũ Nương về phía nhà Triệu Nhị Xuân.

 

“Đại Xuân ca!” Tống Xuân Hoa ở cổng sân, gặp Triệu Đại Xuân đang cõng cuốc đồng.

 

“Chúng đến thăm Nhị Xuân tỷ!”

 

“Ở trong nhà, mau !” Triệu Đại Xuân vội bước nhà.

 

“Đây là cho Nhị Xuân tỷ.” Tống Xuân Hoa đưa đồ trong tay qua.

 

“Không cần cần!” Triệu Đại Xuân vội từ chối.

 

“Nhất định nhận!” Tống Xuân Hoa cho phép từ chối, “Đây là cho Nhị Xuân tỷ.”

 

Triệu Đại Xuân tuy quanh năm việc đồng áng, nhưng sức lực rốt cuộc thể sánh bằng Tống Xuân Hoa sở hữu năng lượng dị năng thực vật, đành bất lực nhận lấy.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-giup-gia-dinh-sung-tuc/chuong-51.html.]

thấy đó là gà khô và gạo, còn kẹo, ngại ngùng :

 

“Sao mang nhiều thế !”

 

Lúc , một phụ nữ từ cổng sân bước .

 

Là Ngô Thúy Hoa ở phía tây thôn, cũng là chồng tương lai của Nhị Xuân.

 

Triệu Đại Xuân vội sang bà lão ăn mặc như phụ nữ nông thôn :

 

“Thím Ngô!”

 

Vẻ mặt vui vẻ, dáng vẻ mời ,

 

“Là đến thăm Nhị Xuân , ở trong nhà đó, mau mau !”

 

“Ta sẽ , đến đây là để với ngươi một tiếng, Nhị Xuân nhà các ngươi đàn ông khác ôm , Vĩnh Cường nhà dám cưới .”

 

Triệu Đại Xuân vội xua tay,

 

“Thím Ngô, hiểu lầm hiểu lầm !”

 

“Người trong thôn đều thấy cả .” Ngô Thúy Hoa chống nạnh .

 

Tống Xuân Hoa thấy tình thế , hiểu đối phương rõ ràng là đến để bãi hôn.

 

Muốn thêm tội ai thì sợ gì lời!

 

đây là chuyện riêng của gia đình , nàng tiện chen lời, song thể chen tay.

 

Ở cổng sân nhà Triệu Đại Xuân một cây dẻ lớn, Ngô Thúy Hoa lúc đang gốc cây, Tống Xuân Hoa đến bên cạnh cây, chạm tay cây kích hoạt năng lượng.

 

Bỗng nhiên một cành cây gãy lìa rơi xuống, vặn trúng đầu Ngô Thúy Hoa.

 

“Á ——”

 

“Triệu Đại Xuân ngươi giỏi lắm!” Ngô Thúy Hoa vứt cành cây đầu xuống đất, chỉ Triệu Đại Xuân mắng chửi, “Dám dùng cành cây ném !”

 

“Không !” Triệu Đại Xuân vội xua tay giải thích.

 

Bà Đào hàng xóm ngang qua,

 

“Cành cây rõ ràng là tự cây rơi xuống mà.”

 

“Ta mặc kệ, đây là cây nhà thì là ném .” Ngô Thúy Hoa một tay chống nạnh một tay chỉ Triệu Đại Xuân .

 

“Quản bà vợ ngươi , bản cành cây rơi trúng còn đổ cho Đại Xuân, các ngươi đây chẳng là ức h.i.ế.p !” Bà Đào lớn tiếng khách khí với Tiền Đại Phát đang tới.

 

Không đợi đối phương phản bác liền tiếp:

 

“Vậy trong thôn ngang qua cửa nhà ngươi, nếu ngã va chạm gì đó, thì đó là do nhà ngươi giở trò gây chuyện!”

 

“Hiểu lầm hiểu lầm!” Tiền Đại Phát vội , kéo Ngô Thúy Hoa, “Về nhà về nhà!”

 

“Về nhà gì!” Ngô Thúy Hoa hất tay Tiền Đại Phát , “Hôm nay hủy hôn, sẽ , ngươi thật sự cho nhi tử ngươi cưới một kẻ ngốc !”

 

“Sau sinh tôn nhi ngốc thì !”

 

“Ta đời nào một kẻ ngốc con dâu !”

 

Nghe Ngô Thúy Hoa cứ “kẻ ngốc” bên trái, “kẻ ngốc” bên , Triệu Đại Xuân mặt đỏ bừng, lớn tiếng la lên:

 

“Hủy hủy hủy! Các ngươi cút !”

 

“Đây là ngươi đó nha!” Ngô Thúy Hoa ngẩng cằm, “Đừng nhận!”

 

Tiền Đại Phát tuy gì, nhưng Triệu Đại Xuân trong lòng vui mừng, dù thì ai cũng một kẻ ngốc con dâu.

 

Ngô Thúy Hoa thấy miếng thịt Triệu Đại Xuân đang xách trong tay, mấy bước tới, vươn tay định lấy,

 

“Lần chúng mang một miếng thịt qua, hai miếng thịt to gần bằng , cứ lấy miếng thịt để đền bù .”

 

Bà Đào một nữa khách khí :

 

“Ngô Thúy Hoa thấy ngươi mắt mù, mà là hổ, miếng thịt các ngươi mang tới thấy , nhiều nhất cũng chỉ hai cân. Miếng thịt Đại Xuân đang cầm ít nhất mười cân!”

 

Lời , Ngô Thúy Hoa thì , Tiền Đại Phát thì hổ đến đỏ bừng mặt, nhưng cũng thể cần nữa, vội :

 

“Thím ngươi để ý kỹ, cứ cắt miếng thịt to gần bằng !”

 

Vừa nãy Ngô Thúy Hoa để ý, lúc đến gần, thấy Triệu Đại Xuân trong tay chỉ một miếng thịt, mà còn hai con gà khô, gạo và kẹo, trong mắt nàng lóe lên vẻ tham lam, một nữa chống nạnh, dáng vẻ cố ý gây sự,

 

“Triệu Nhị Xuân hư danh tiếng Vĩnh Cường nhà , nhất định bồi thường!”

 

 

Loading...