Xuyên Về Cổ Đại Ta Giúp Gia Đình Sung Túc - Chương 49:-- --- Rơi xuống nước
Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:28:09
Lượt xem: 49
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Đây!" Nhị Xuân xông sân, đưa bó cỏ dại đang ôm trong tay về phía Tống Xuân Hoa và mấy .
"Đa tạ Nhị Xuân tỷ!" Tống Xuân Hoa vươn tay đón lấy.
Nhị Xuân khúc khích .
Cả buổi chiều, Nhị Xuân đều theo Long Phụng Thai và mấy giúp đỡ cắt cỏ, liềm thì dùng tay nhổ.
Sắp đến giờ ăn tối, Đại Ni và Nhị Ni cũng định ngoài cắt cỏ nữa. Tống Xuân Hoa từ trong nhà lấy hai miếng kẹo bí đao đưa cho Nhị Xuân, "Kẹo đây!"
Nhị Xuân khúc khích , lặp lời Tống Xuân Hoa,
"Kẹo kẹo kẹo!" Nhị Xuân hiệu, "Ta một viên, đại ca một viên."
"Mau về !" Tống Xuân Hoa .
Tống Đại Lang và Tống Tam Lang sân, Long Phụng Thai lập tức một đứa lấy bát, một đứa lấy đũa.
Tống Xuân Hoa thấy Đại Ni và ba tỷ dám gắp thức ăn, liền múc cho mỗi một bát lớn thịt gà, vẻ mặt nghiêm túc với ba :
"Mỗi đều ăn hết!"
Tam Ni còn nhỏ, ngửi thấy mùi thịt gà trong bát, kìm mà gắp.
Đại Ni và Nhị Ni thì về phía Tống Đông Mai.
Tống Đông Mai rưng rưng nước mắt, khẽ :
"Ăn ."
Liên tiếp mấy ngày, Đại Ni và Nhị Ni lo liệu hết cỏ xanh cho thỏ và gà trong nhà, hễ thời gian hai tỷ còn bắt côn trùng và đào giun đất cho gà ăn.
Nhị Xuân thỉnh thoảng cũng xách một giỏ hoặc ôm một bó cỏ xanh qua, Tống Xuân Hoa mỗi đều cho mấy viên kẹo.
Vào một buổi sáng trời trong xanh, Tống Xuân Hoa đang chuyển hết củi sang chuồng heo bên cạnh, phòng chứa củi chuẩn phòng xà phòng.
Chưa kịp chuyển một hai bó, đột nhiên, Đại Ngưu xông .
Với giọng nức nở, sắc mặt tái nhợt, lắp bắp :
"Xuân... Xuân Hoa tỷ, Đường Đường rơi... rơi xuống sông !"
Đường Đường là tên Tống Xuân Hoa đặt cho Tống Ngũ Nương.
Tống Xuân Hoa thấy, bó củi đang vác tay liền ném xuống đất.
Khi chạy đến bờ sông, một đám vây quanh. Tống Xuân Hoa chen qua đám đông, thấy Tống Ngũ Nương ướt sũng, cả ngơ ngác giữa.
Thấy Tống Xuân Hoa, Tống Ngũ Nương xông tới ôm chầm lấy nàng, òa nức nở,
"Nhị tỷ!"
"Nhị tỷ đây, nhị tỷ đây." Tống Xuân Hoa cúi xuống, ôm nàng an ủi.
"Nhị... Nhị Xuân tỷ... tỷ còn lên bờ." Tống Ngũ Nương nghẹn ngào .
"Lên , lên !" Một bà lão hô lớn.
Chỉ thấy một nam nhân ôm Nhị Xuân trèo lên bờ.
Đám đông ven bờ vây quanh.
"Nhị Xuân, Nhị Xuân mau tỉnh !"
Một tràng tiếng t.h.ả.m thiết truyền đến.
Tống Xuân Hoa vội vàng đặt Tống Ngũ Nương xuống,
"Ngoan ngoãn ở đây đừng động đậy."
Tống Xuân Hoa chen đám đông.
Chàng trai ôm Nhị Xuân lên bờ cả ướt sũng một bên, dáng vẻ mười bảy mười tám tuổi.
Nhị Xuân đất bất động, mấy bà thím bên cạnh ngừng lay gọi, miệng ngừng kêu:
"Nhị Xuân, Nhị Xuân!"
Tống Xuân Hoa định bước tới, một tiếng hú như sói truyền đến,
"Nhị Xuân!"
Một hán tử cao lớn xông , tới chính là đại ca của Nhị Xuân, Triệu Đại Xuân.
Đại Xuân đẩy tất cả đám đông vây xem , ôm chặt Nhị Xuân, lớn tiếng lóc:
"Nhị Xuân, Nhị Xuân..."
Thời gian cấp bách, Tống Xuân Hoa thời gian giải thích, đẩy Triệu Đại Xuân .
Tống Xuân Hoa thời gian hấp thụ năng lượng, lúc giá trị thanh năng lượng đạt "40", Triệu Đại Xuân đẩy lùi mấy thước.
Nàng quỳ bên cạnh Nhị Xuân, nhanh chóng mở miệng và mũi , thấy bên trong đều vật gì tắc nghẽn.
Nàng vội vàng một tay bịt mũi, một tay giữ cằm, hít một thật sâu, thổi miệng Nhị Xuân.
Đồng thời quên truyền năng lượng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-giup-gia-dinh-sung-tuc/chuong-49-roi-xuong-nuoc.html.]
Đám đông xung quanh truyền đến tiếng kinh hô:
"Cái ... là gì !"
Tống Xuân Hoa để ý đến âm thanh xung quanh, tiếp tục ngừng thổi khí Nhị Xuân.
Thổi năm , nàng đặt hai cổ tay chồng lên , mười ngón tay đan xen, hai cánh tay thẳng , ấn xuống .
"Một hai ba bốn... hai mươi tám hai mươi chín ba mươi!"
Nàng tiếp tục hô hấp nhân tạo miệng đối miệng, hai thổi khí tiếp tục ấn tim ngoài lồng ngực.
Đám đông nãy còn xì xào bàn tán, lúc động tác kỳ lạ của Tống Xuân Hoa đều ngây , trong đám đông trở nên yên tĩnh.
Sau khi hô hấp nhân tạo và ấn tim ngoài lồng n.g.ự.c liên tục hai vòng, Nhị Xuân đột nhiên ho khan một trận, khóe miệng chảy nước.
Đám đông xung quanh xôn xao,
"Nhị Xuân sống !"
"Nhị Xuân mà sống !"
Triệu Đại Xuân vội vàng bò tới, ôm Nhị Xuân .
Lúc vẫn là mùa xuân, thời tiết còn se lạnh.
Nhị Xuân, Ngũ Nương và đàn ông bên cạnh đều ướt sũng.
Tống Xuân Hoa vội : "Mau về , lập tức quần áo khô."
" đúng đúng!" Triệu Đại Xuân bế Nhị Xuân lên.
Tống Xuân Hoa đưa cho Lưu Tam trong đám đông một tiền bạc,
"Làm phiền ngài chạy một chuyến đến nhà Hồng đại phu, xem bệnh cho Nhị Xuân tỷ một chút."
"Được!" Lưu Tam vội đáp.
"Nếu thiếu bạc phiền ngài đến nhà một tiếng."
Tống Xuân Hoa xong, đến bên cạnh trai cứu ,
"Đại ca, đến nhà một bộ y phục khô ."
Chàng trai ngây Tống Xuân Hoa, kính phục :
"Muội tử, cái phương pháp dùng thật, khắp nam bắc từng thấy."
Hắn dừng một chút, tiếp tục :
"Tuyệt diệu!"
"Có thể dạy ngươi!"
Tống Xuân Hoa sảng khoái .
"Thật ..." Chàng trai vẻ mặt thể tin .
Tống Xuân Hoa gật đầu.
Nhị Xuân cứu Ngũ Nương, nhưng đàn ông mắt cứu Nhị Xuân, thì tương đương với trai mắt cứu Ngũ Nương.
Chàng trai vẻ mặt vui mừng khôn xiết!
Mèo con Kute
Tống Xuân Hoa chỉ bộ y phục còn đang nhỏ nước trai :
"Tuy nhiên, tiên ngươi cần một bộ y phục."
" đúng đúng!" Chàng trai vội vàng chạy về phía hạ lưu xa, "Ai da, đồ của !"
Chàng trai lớn tiếng hô: "Xin hỏi ai thấy hai cái giỏ của ?"
"Đại ca, giỏ đặt ở đây ?"
Tống Xuân Hoa bước tới, hỏi.
" , nãy từ đây nhảy xuống."
Chàng trai ôn tồn với đám đông:
"Chẳng vị đại ca, đại thúc, đại nương nào giúp tại hạ cất đồ ?"
"Chúng lấy!"
" , đúng !"
Chàng trai bằng lễ độ đó mới dùng vũ lực: "Vậy sẽ tìm lý chính của các chuyện. Nếu lý lẽ trái thì sẽ tìm biểu thúc huyện thừa của chuyện!"
Đám đông vây xem lời lập tức tản .
"Ta về nấu cơm."
"Ta cũng ..."
"Các vị đại thúc đại thẩm, nếu các là ai mà bao che, thì đây cùng tội với ăn trộm đó!" Tống Xuân Hoa vẻ mặt nghiêm túc.
Đám đông tản lời , lập tức dừng .