Xuyên Về Cổ Đại Ta Giúp Gia Đình Sung Túc - Chương 35:-- Rượu Hỷ ---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:27:55
Lượt xem: 51

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Đợi chút, xong!" Tống Xuân Hoa kéo Tống Ngũ Nương đang định chạy , hai bên tóc cài mỗi bên một bông hoa đỏ nhỏ, "Được , !"

 

Tống Xuân Hoa nhà ôm Tống Lục Lang, lấy một cuộn vải thô, bếp xách một con gà khô.

 

Lưu thị tươi ở cổng sân tiếp đón khách.

 

"Chúc mừng, chúc mừng!"

 

Tống Xuân Hoa đưa cuộn vải và con gà trong tay qua.

 

Mấy bà già đến sớm, lễ vật hậu hĩnh trong tay Tống Xuân Hoa mà vô cùng ngưỡng mộ!

 

Trong lòng thầm hối hận, đây với nhà họ Tống .

 

Tặng lễ xong, Tống Xuân Hoa đến bên cạnh Tống Vĩnh Toàn đang bày bàn trong sân :

 

"Làm , tối nay cho ngươi sáu mươi đồng."

 

Tống Vĩnh Toàn nãy còn lười biếng, sáu mươi đồng, lập tức thẳng lưng, tay chân thoăn thoắt hơn.

 

Gần trưa, xe bò chở tân nương đến đầu làng.

 

Bọn trẻ con, nhanh chóng chạy về nhà họ Lưu báo tin, cách cổng sân hơn một dặm la lớn:

 

"Tân nương đến !"

 

"Tân nương đến !"

 

"Tân nương đến !"

 

Tống Xuân Hoa lập tức dắt Tống Tứ Lang và Tống Ngũ Nương về nhà, cho hai đứa quần áo đỏ rực rỡ.

 

Buộc cho hai đứa hai búi tóc nhỏ, thắt ruy băng đỏ, hai phúc oa tròn trịa mập mạp hiện mắt.

 

Từ mùa đông năm ngoái, mỗi bữa đều thịt và cơm gạo, cùng với nửa bát sữa dê mỗi ngày, cặp long phượng thai từ gầy gò đen nhẻm biến thành trắng trẻo mập mạp. Thêm đó, khi mùa đông gió lớn hanh khô, Tống Xuân Hoa đều thoa một chút mỡ heo lên cho hai đứa, da dẻ cũng trắng trẻo mịn màng.

 

Đứng ở cổng sân, thấy xe bò, lập tức đốt tràng pháo dài!

 

"Tí tách! Tí tách!"

 

Tân nương và cha , cùng với mấy đứa tôn nhi nhỏ xe bò, những còn thì bộ bên cạnh xe bò.

 

7. [Người lái xe bò là Lưu Đại Phúc.

 

8. [Từ mười ngày , khi Tống Đại Lang và Tống Tam Lang về nhà, Lưu Đại Phúc đến mỗi ngày để học cách lái xe bò.

 

Ngoài việc xem tân nương, nhiều trong làng còn về phía cặp song sinh.

 

Nhìn hai đứa trẻ vui tươi mắt, nhi tử và nữ nhi nhà thì đúng là một trời một vực.

 

Sau khi nghi thức cử hành xong, đến lượt phúc oa lăn giường.

 

Tống Xuân Hoa dắt cặp long phượng thai ở cửa phòng tân hôn chờ đợi.

 

Tân nhân vẫn đang cử hành nghi thức, Lưu Kim thị dắt Nhị Ngưu chạy lạch bạch tới, vẻ mặt áy náy,

 

"Tứ Lang và Nhị Ngưu nhà lăn giường hỷ!"

 

"Xuân Hoa, ngại quá!"

 

"Chị hai, tại con !"

 

"Lần Đại ca Tam ca kết hôn, Ngũ Nương chúng sẽ đến lăn giường hỷ !" Tống Xuân Hoa xoa đầu Tống Ngũ Nương.

 

Lưu Kim thị vẻ mặt áy náy, nãy, nhà nhạc phụ của em trai, lăn giường hỷ một đứa bé gái, lập tức đòi đổi .

 

Bà nội Lưu thị mở miệng , nhi tử nữ nhi nhà họ Lưu đều như , nhưng đối phương vẫn đồng ý.

 

Tống Ngũ Nương đang chuẩn rơm rớm nước mắt, lập tức tươi gật đầu.

 

Lăn giường xong, Tống Xuân Hoa dắt cặp long phượng thai về phía sân.

 

Lúc , trong sân, các bàn đều thôn dân đợi khai tiệc.

 

Vừa bước sân, một bàn đám tiểu la bặc đang đồng thanh lớn tiếng gọi song sinh long phượng.

 

Thậm chí một đứa trẻ chạy tới,

 

“Mau tới mau tới, bọn giữ chỗ cho hai ngươi .”

 

Vốn dĩ định nắm tay Ngũ Nương, nhưng đưa tay một nửa, thấy tay lấm lem thì lập tức rụt về.

 

Song sinh long phượng về phía Tống Xuân Hoa.

 

“Đi !”

 

Được cho phép, hai đứa trẻ chạy nhanh tới.

 

Vừa xuống, Tống Tứ Lang liền lượt chia những viên táo tàu và lạc lăn giường cho các bạn nhỏ cùng bàn.

 

Số còn trong túi, nó gom hết cho túi của Ngũ Nương.

 

Bên cạnh một bàn vặn còn một chỗ trống, Tống Xuân Hoa ôm Tống Lục Lang tới, một thím đang ở đầu chiếc ghế dài liền dịch sang bên, nhường thêm chỗ.

 

“Đa tạ thím!” Tống Xuân Hoa bước tới.

 

Vừa xuống, một bà lão bàn liền chỉ Tống Xuân Hoa với thím nhường chỗ cho nàng:

 

“Đông Mai, đây là Xuân Hoa và Lục Lang nhà ngươi đó.”

Mèo con Kute

 

Rồi sang Tống Xuân Hoa :

 

“Xuân Hoa, đây là đại cô nhà ngươi!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-giup-gia-dinh-sung-tuc/chuong-35-ruou-hy.html.]

“Ngươi chính là Xuân Hoa !” Tống Đông Mai về phía Tống Lục Lang trong lòng Tống Xuân Hoa, “Đây là Lục Lang mà nương nhắc tới , lớn thật là khôi ngô!”

 

“Vâng, đại cô khỏe ạ!”

 

“Đã lớn đến .” Tống Đông Mai cảm thán.

 

Nàng sang đứa bé gái đang đùi :

 

“Tam Ni, gọi tỷ Xuân Hoa !”

 

“Tỷ Xuân Hoa!” Đứa bé gái rụt rè kêu một tiếng.

 

Món ăn nhanh dọn lên, món đầu tiên là viên thịt.

 

Những viên thịt tròn trịa, mập mạp, trông thật đáng yêu!

 

Vừa bưng lên, sốt sắng gắp bát.

 

“Là thịt!”

 

“Thật sự là thịt!”

 

“Còn cho cả đường nữa!”

 

Số lượng viên thịt trong bát chia theo tám bàn, Tống Đông Mai ôm Tam Ni, chiếm chỗ, hai chỉ một viên, Tống Xuân Hoa liền gắp viên thịt cho Tống Đông Mai.

 

“Xuân Hoa, tự ngươi ăn , và Tam Ni ăn một viên là đủ .” Tống Đông Mai gắp viên thịt trả bát Tống Xuân Hoa.

 

“Đại cô, ăn , ăn từ hai hôm .” Tống Xuân Hoa nữa gắp viên thịt trả bát Tống Đông Mai.

 

“Giờ nhà Xuân Hoa ngày nào cũng thịt ăn, viên thịt nàng còn chẳng thèm ngó tới.” Người phụ nữ nốt ruồi mặt đối diện Tống Xuân Hoa, chua chát .

 

“Vậy cũng chứng tỏ, nhà Xuân Hoa chúng bản lĩnh!” Tống Đông Mai với phận chị cả trong nhà, việc bảo vệ các thành thói quen, lời liền đáp trả thẳng thừng.

 

Bà lão giới thiệu Tống Xuân Hoa và Tống Đông Mai :

 

“Đừng để ý nàng , nàng chính là ai hơn .”

 

Ở bàn của song sinh long phượng.

 

Tống Tứ Lang mở miệng :

 

“Không tranh giành, mỗi chỉ gắp một viên, ai lời sẽ xe bò nhà .”

 

Đám tiểu la bặc vốn định dựa tốc độ tay nhanh để giành giật, lập tức dẹp bỏ ý nghĩ đó.

 

“Gắp từ đứa nhỏ nhất .” Tống Tứ Lang tiếp tục .

 

Đám tiểu la bặc ngoan ngoãn để đứa nhỏ nhất bàn gắp đầu tiên.

 

Ở bàn bên cạnh, những lớn vốn lo lắng con cái nhà còn nhỏ, sẽ gắp thịt ăn, Tống Tứ Lang ánh mắt liền thêm phần yêu thích.

 

Tổng cộng tám món ăn, bốn món mặn và bốn món chay.

 

Tất cả các món thịt mỗi bàn đều ăn sạch sành sanh, các món chay hôm nay cũng cho ít dầu mỡ, ngon hơn hẳn ngày thường, cũng ăn sạch sẽ.

 

Rất nhiều gắp bát, định mang về nhà để dành cho con cái hoặc lao động chính trong nhà.

 

Vừa ăn xong cơm, song sinh long phượng chạy về phía Tống Xuân Hoa, phía là một đám tiểu la bặc.

 

“Nhị tỷ, chúng nhà Cẩu Oa xem ch.ó con .”

 

Tống Xuân Hoa gật đầu,

 

“Đi , cẩn thận một chút, đừng để cắn.”

 

Được Tống Xuân Hoa cho phép, một đám tiểu gia hỏa ào ào chạy ngoài.

 

“Đại cô, ghé nhà chơi chút !” Tống Xuân Hoa mời.

 

“Thôi, lát nữa sẽ về nhà!”

 

“Hôm nay còn về ư?”

 

Tống Đông Mai gả về làng ở trấn bên cạnh, bộ mất hơn ba canh giờ.

 

Nếu bây giờ xuất phát, về đến nhà trời tối, huống chi còn mang theo một đứa trẻ hơn hai tuổi, thì đến nửa đường trời sập tối .

 

“Trong nhà nhiều việc lắm!”

 

Tống Dao Thị từ bàn bên cạnh tới, xen :

 

“Hôm nay về cái gì mà về, ngày mai trời sáng, sẽ bảo nhị , tam tiễn ngươi.”

 

“Không cần tiễn, tự về .”

 

“Tùy ngươi!” Tống Dao Thị xong, tức giận bỏ .

 

“Xuân Hoa, chúng nhé!” Tống Đông Mai chạy nhanh đuổi theo Tống Dao Thị.

 

Trong sân, một bà lão bóng lưng Tống Đông Mai rời , thở dài một tiếng,

 

“Đông Mai cũng thật đáng thương, mười mấy năm vẫn sinh một mụn nhi tử.”

 

Bà lão bên cạnh tiếp lời,

 

“Nếu sinh nhi tử nữa, lẽ sẽ chồng bỏ về nhà đẻ mất thôi.”

 

Tống Xuân Hoa để ý những lời trong sân, cứ thế thẳng về nhà.

 

Nàng từ trong chum ở nhà bếp lấy một con gà ướp, lấy chiếc túi vải tự may lồng .

 

Tiếp đó, nàng đến thư phòng, đóng gói một gói bánh đậu xanh, xách đồ về phía nhà Tống Hữu Kim.

 

 

Loading...