Xuyên Về Cổ Đại Ta Giúp Gia Đình Sung Túc - Chương 29:-- --- Tra Cha Đã Về
Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:27:49
Lượt xem: 58
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ba canh giờ , hai đến một vùng núi sâu khác.
Trời tối.
Chưa tìm thấy sơn động thích hợp, dấu vết động vật.
Hai tìm một chỗ tránh gió, lấy hai cái bánh, đưa một cái cho Tiểu Viên Tử.
Cảm nhận xung quanh thở lạ, liền đốt một đống lửa.
Tiểu Viên Tử dọn sạch tuyết đọng mặt đất, Tống Xuân Hoa thì từ nơi xa tìm hai tảng đá ghế .
Tống Xuân Hoa mang món canh gà thêm mật ong , đặt lên đống lửa. Sau khi hâm nóng, hai cứ thế dùng vò ăn sạch sành sanh.
Uống một bát canh nóng, trong tự nhiên nóng bừng lên.
"Kể , phát hiện?"
Hang động đó khi nàng dùng dị năng ngụy trang, chỉ cần Tiểu Viên Tử ngoài, đốt lửa, phát tiếng động lớn, về cơ bản sẽ phát hiện.
Tiểu Viên Tử nhỏ giọng :
"Ta thấy ám hiệu liên lạc."
"Rồi ngươi liền ngoài."
Tiểu Viên Tử gật đầu.
"Ám hiệu , chỉ và ngoại công, ba ."
"Ngươi chắc chắn?" Tống Xuân Hoa ngẩng đầu.
"Ừm!" Tiểu Viên Tử chắc chắn gật đầu.
Tống Xuân Hoa gì nữa.
Nửa đêm.
Từng mảng tuyết lớn rơi xuống.
Nhiệt độ giảm mấy độ, hai siết chặt y phục, thêm mấy củi đống lửa.
Ngày hôm , tuyết vẫn đang rơi.
Trời chút ánh sáng, hai dọn sạch đống lửa, tiếp tục tìm hang động thể ở.
Gần giữa trưa, tại khe núi họ tìm một hang động dấu vết động vật và cửa động ẩn kín.
Trong động lớn, thể chứa hơn trăm .
Phía trong một suối nước, như sẽ cần ngoài lấy nước.
Hai ở gần cửa động, chuẩn lượng củi đủ dùng mười mấy ngày, chất đống ở góc động.
Lúc rời , Tống Xuân Hoa để một viên đá đ.á.n.h lửa, hai mươi cái bánh thịt và một ấm nước.
Cuối cùng, nàng lôi cuốn 《Mao Tuyển》 đưa qua.
Tiểu Viên Tử ngẩn một chút, rõ tên sách liền mừng rỡ như điên.
Tống Xuân Hoa nắm lấy dây leo ở cửa động, dây leo nhanh chóng sinh trưởng, khéo léo che kín cửa động.
Nàng sải bước nhanh về nhà, nhất định về đến nhà khi trời tối.
Hang động so với hang động ban đầu, cách nhà thêm một canh giờ.
Khi Tống Xuân Hoa về đến nhà, mặt trời vặn lặn xuống.
Vừa về đến nhà, nàng kịp lúc bữa cơm.
Long Phượng Song Sinh lập tức chạy lấy đũa cho nàng, Tống Tam Lang thì mang đến một chậu nước nóng.
Tống Đại Lang đưa cho nàng một cái khăn mặt.
Ngày hôm , Tống Xuân Hoa cảm nhận thở lạ trong thôn biến mất.
Tống Xuân Hoa cẩn thận sâu trong núi, hai canh giờ, tương tự cảm nhận thở lạ.
Kế "Kim Thiền Thoát Xác" thành công?
Trong hang động, Tiểu Viên Tử đang luyện quyền.
Tống Xuân Hoa lấy những thứ mang đến : nồi niêu xoong chảo, thịt, muối, dầu, bánh thịt, cuối cùng là một cây cải trắng lớn.
Đông qua xuân đến!
Tống Xuân Hoa nhân lúc Tống Đại Lang và Tống Tam Lang nghỉ học, huyện thành bán nhân sâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-giup-gia-dinh-sung-tuc/chuong-29-tra-cha-da-ve.html.]
Xe bò đến đầu thôn, Lưu Cúc Hoa đón lên, thấy xe bò chất đầy hàng hóa, liền trừng mắt một cái thật mạnh, nhưng nghĩ đến điều gì đó, nàng liền hả hê :
"Xuân Hoa, cha ngươi về !"
Một bà lão bên cạnh thôi, cuối cùng vẫn gì.
Khi gần về đến nhà, Lưu nãi nãi chặn xe bò , :
"Cha ngươi về ."
Dừng một chút,
"Còn của sòng bạc nữa."
Vừa đến ngoài sân, tiếng của Long Phượng Song Sinh truyền đến.
Ngoài hàng rào, một đám thím và bà lão thở dài.
"Mấy đứa trẻ cũng thật đáng thương, gặp một cha đáng tin cậy như Tống Vĩnh Toàn."
Vừa thở dài lắc đầu.
Cũng chú ý đến đồ vật bày trong sân, mặt đầy vẻ hâm mộ:
"Ai da, là gạo trắng ? Lại ăn gạo trắng, còn miếng thịt chắc cũng mười mấy cân nhỉ."
"Cái chăn đều là mới, thấy mở , bên trong là chăn bông bật tơi, ai da, cái đáng giá mấy lạng bạc đó."
"Còn con dê , cũng đáng giá ít bạc."
"..."
Tống Vĩnh Toàn chỉ Long Phượng Song Sinh đang Tống Đại Lang và Tống Tam Lang che chắn phía , lấy lòng với một trong những đàn ông vạm vỡ:
"Hứa Tam gia, mười lạng còn dùng hai đứa nó gán nợ."
Trong sân ba đàn ông vạm vỡ cao lớn, mặt mũi hung tợn, là côn đồ. Bên cạnh xe bò đặt chăn bông, gạo, thịt và nồi niêu xoong chảo của nhà Tống Xuân Hoa...
Ngói mái nhà, tất cả những thứ đáng tiền một chút đều bày trong sân.
Tống Hữu Kim , xách cuốc lao Tống Vĩnh Toàn,
"Ta cha ngươi dạy dỗ cái đồ vô lương tâm nhà ngươi, bán hết ruộng trong nhà vẫn đủ, ngươi còn bán cả con cái."
Tống Vĩnh Toàn trong sân ôm đầu chạy trốn,
"Đại bá! Đại bá!"
Tống Xuân Hoa đ.á.n.h giá Tống Vĩnh Toàn, đúng là một bộ da , chả trách của nguyên , một cô nữ nhi của Đồng Sinh gả cho một nông dân như .
Nàng nhảy xuống xe bò trong sân, mấy chị em thấy Tống Xuân Hoa, lập tức sự tự tin để chống trả.
Long Phượng Song Sinh ôm chặt lấy Tống Xuân Hoa.
Mấy đòi nợ ngăn Tống Hữu Kim đang đuổi theo và Tống Vĩnh Toàn đang chạy trốn.
"Chúng thời gian để xem các ngươi nhảy nhót ở đây."
Tống Vĩnh Toàn lấy lòng với đàn ông:
"Lưu gia, ngài cứ mang hai đứa nhỏ , lập tức giấy bán ."
Mèo con Kute
Tống Hữu Kim đang định vung cuốc trong tay đập Tống Vĩnh Toàn, Tống Vĩnh Toàn lập tức chui tọt lưng Lưu gia.
Hứa Tam gia lãng phí thời gian, nắm lấy cái cuốc mà Tống Hữu Kim vung tới,
"Ta hứng xem màn diễn cha hiền con thảo của các ngươi."
Hắn sang đàn ông bên cạnh :
"Lão Ngũ, bắt hai đứa nhỏ lên xe bò."
Người đàn ông tên Lão Ngũ sải bước về phía cặp song sinh, Tống Xuân Hoa nắm lấy bàn tay đàn ông đang vươn tới.
Lão Ngũ định hất , nhưng phát hiện thế nào cũng động đậy , ngầm dùng sức, mặt đỏ bừng, bàn tay nắm vẫn hề nhúc nhích.
Hứa Tam gia thấy tình huống liền sang đàn ông khác bên cạnh :
"Lão Lục, xem !"
Lão Lục đưa tay tới, Tống Xuân Hoa nắm chặt lấy bàn tay .
So với Lão Ngũ và Lão Lục mặt đỏ bừng, Tống Xuân Hoa thì sắc mặt ung dung.
"Đồ vật trong sân , ngoại trừ , những thứ khác đừng hòng mang ." Tống Xuân Hoa chỉ Tống Vĩnh Toàn, nhàn nhạt mở miệng, nhưng giọng điệu cho phép nghi ngờ.