Xuyên Về Cổ Đại Ta Giúp Gia Đình Sung Túc - Chương 265:-- --- Đại kết cục

Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:46:40
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phúc Bá tất bật chỉ huy hạ nhân quét dọn, trang hoàng, chuẩn thứ.

 

Hoàng hôn dần buông, cả gia đình Tống phủ ngóng ở cổng, lòng khỏi nôn nao.

 

Hai cỗ xe ngựa khiêm tốn dừng phủ.

Ánh mắt cả nhà lập tức dồn về phía Tống Xuân Hoa, nàng chỉ khẽ mỉm gật đầu.

Mọi vội vã chỉnh y phục, chuẩn nghênh đón.

 

Từ chiếc xe ngựa , một bóng quen thuộc bước xuống — chính là Dư công công, Đại Nội Tổng Quản. Thấy y khom cung kính tiến đến chiếc xe đầu, ai nấy đều giật đoán , trong xe… là ai.

 

Quả nhiên, một ảnh mặc thường phục xanh bước .

Không khí như đông cứng .

Khi nhận đó là Thánh Thượng, cả nhà đều kinh hãi quỳ xuống. Người nhanh chóng ngăn , hiệu cần đa lễ.

 

Bữa cơm tối hôm diễn trong im lặng đến ngột ngạt. Ngoại trừ Xuân Hoa, chỉ Tống Đại Lang và Tống Tam Lang là từng diện kiến Thánh Thượng, còn ai nấy đều run rẩy, lo sợ ngay cả đũa bát trong tay cũng dám sơ suất.

 

Chính Lân Ca Nhi phá tan bầu khí .

Nó ngẩng đầu, đôi mắt đen láy trong veo, ngây thơ hỏi:

 

“Đại cô cô tối nay Đại cô phụ sẽ về ăn cơm… chính là Đại cô phụ ?”

 

Người mặt , ánh mắt dịu , khẽ gật đầu:

Mèo con Kute

, là Đại cô phụ của ngươi.”

 

Tiếng gọi trong trẻo vang khắp đại sảnh:

“Đại cô phụ!”

 

Tiếng gọi khiến y khoan khoái vô ngần. Y lập tức tháo ngọc bội , trao tận tay Lân Ca Nhi:

“Đây là lễ gặp mặt của Đại cô phụ.”

 

Bàn tiệc lặng ngắt, ai nấy món bảo vật mà tim đập thình thịch.

Lân Ca Nhi lễ phép nhận lấy, ríu rít khen ngợi Đại cô cô ngừng, khiến cả nhà kinh hãi buồn .

 

Bỗng nó nghiêm giọng :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-giup-gia-dinh-sung-tuc/chuong-265-dai-ket-cuc.html.]

“Nếu Đại cô phụ đối xử với Đại cô, sẽ bao giờ gọi là Đại cô phụ nữa. Ta sẽ đưa Đại cô rời xa !”

 

Người cũng nghiêm nghị đáp:

“Cả đời , nhất định sẽ đối với Đại cô của ngươi.”

 

Đứa bé đưa ngón tay út :

“Móc ngoéo, nếu đổi ý thì chính là cún con!”

 

Y chút qua loa, cũng móc ngoéo thật nghiêm túc.

Một tay lớn, một tay nhỏ, lời hứa thắt chặt.

 

Sau tiệc, khách khứa rời .

Trong thư phòng, năm mặt Xuân Hoa, ánh mắt nặng trĩu.

 

“Xuân Hoa, thật sự gả ?” – Tống Đại Lang cẩn trọng hỏi.

Tống Tam Lang tiếp lời: “Muội đừng nghĩ cho chúng . Cùng lắm bọn quan nữa!”

Ngũ Nương cũng kiên quyết: “Cùng lắm thì bỏ hết việc buôn bán.”

Ngay cả Lục Lang còn nhỏ cũng nghiêm giọng tán đồng.

 

Nhìn hết lòng lo lắng cho , Xuân Hoa rưng rưng mỉm :

“Ta nguyện ý. Ta cùng y nắm tay hết đời… vì yêu y.”

 

Cả phòng lặng . Rồi Tống Tam Lang khẽ thở dài:

“Chỉ cần là lựa chọn của Nhị tỷ, chúng đều ủng hộ.”

Những còn gật đầu kiên định.

Chỉ là, ai cũng chung một suy nghĩ — đời , ai thể xứng đáng với Nhị tỷ của họ.

 

Ngoài sân, ánh trăng như dải bạc rót xuống.

Hai sóng vai tựa .

 

“Hôm nay xem như vượt qua ải ?” – nàng khẽ hỏi.

“Miễn cưỡng qua ải… nhưng khảo hạch, vẫn còn dài.” – y bật đáp.

 

HẾT TRUYỆN

Loading...