Xuyên Về Cổ Đại Ta Giúp Gia Đình Sung Túc - Chương 26:-- Ăn khoai môn, có hy vọng ---
Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:27:46
Lượt xem: 64
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bên cạnh hàng rào hai đang co ro, một lớn một nhỏ. Vừa mới tới gần, hai bóng vội vàng dậy, là một lão nhân và một đứa trẻ. Lão nhân dắt đứa trẻ cúi vái chào nàng.
“Xin mạo phiền, xin mượn quý địa tránh gió một chút.”
Tống Xuân Hoa lặng lẽ gật đầu. Nàng bếp, từ chiếc ấm luôn giữ ấm bếp lửa, rót hai chén nước nóng. Lão nhân mực cảm kích nhận lấy, hết đưa cho đứa trẻ bên cạnh uống. Đứa trẻ chiều cao tương đương Tứ Lang và Ngũ Nương.
Sau khi uống hết nước nóng, lão nhân nữa chắp tay cảm tạ. Tống Xuân Hoa thu chén , chỉ gian chứa củi mà : “Hãy trong đó nghỉ ngơi .”
“Đa tạ!”
Nàng rửa sạch chén , đặt chạn bát. Bởi vì thức đêm, thức ăn thừa vẫn giữ ấm trong nồi, đói bụng thì thể ăn bất cứ lúc nào. Nàng lấy hai bát lớn, mỗi bát đong đầy một bát cơm, mỗi món ăn gắp hai đũa, trải đều lên cơm. Hai bát cơm cao như núi nhỏ, đặt mặt hai họ. Lại từ trong lòng lấy một chiếc hồng bao, đưa cho đứa trẻ.
Nàng xoay rời , lão nhân kéo đứa trẻ, cúi đầu dập mạnh xuống đất về phía Tống Xuân Hoa rời .
Trời tờ mờ sáng, Tống Xuân Hoa thấy tiếng hai rời . Sau khi thức dậy, nàng đến gian chứa củi, đất đặt hai chiếc bát xếp chồng lên và hai đôi đũa. Bên cạnh là chiếc chăn mỏng mà nàng đưa đó, gấp vuông vắn. Nàng cất bát và chăn, bếp bận rộn.
Hai song sinh mặc y phục bông mới tinh chạy .
“Nhị tỷ, Tam ca năm mới lành!”
Sau khi tắm rửa đón năm mới, hai rồng phượng dù thế nào cũng chịu y phục mới, nhất định đợi đến ngày đầu năm mới mới mặc. Tống Xuân Hoa đưa hồng bao, mười đồng tiền bên trong va leng keng.
Tối qua ăn đồ dầu mỡ, sáng nay Tống Tam Lang nấu một nồi cháo kê. Hấp một bát khoai môn, ngụ ý hy vọng.
Ăn sáng xong, nàng hấp một bát lạp xưởng, chiên một con cá, một bát cải thảo, đặt giỏ. Mấy chị em hướng về phía núi, Tống Đại Lang chân vẫn lành hẳn, chống một cây gậy thô. Nhìn đống mồ mả mắt, Tống Xuân Hoa nghĩ đến phụ nữ đang trong đó, trong lòng thở dài.
Mẫu của nguyên chủ, gả cho Tống Vĩnh Toàn lâu, cha chồng và chồng lượt qua đời. Cha ruột của nàng, cũng lượt qua đời khi sinh Tống Tam Lang, còn đáng lẽ là trụ cột trong nhà là một kẻ nghiện cờ bạc, quản bất cứ việc gì trong nhà, chỉ đành một nuôi năm đứa con. Cuối cùng c.h.ế.t vì băng huyết sinh.
Mấy mộ, dập mấy cái đầu. Dọn sạch cỏ dại quanh mộ mới rời .
Về đến nhà, nàng cho mười viên thịt viên , Tống Xuân Hoa cõng giỏ tre về phía núi sâu. Bước trong hang động, ngoài dự đoán Tiểu Viên Tử đang cúi đầu sách. Bốn quyển "Mao tuyển" xong, lúc đang lật xem thứ hai.
“Hay chứ?” Tống Xuân Hoa hỏi.
Tiểu Viên Tử nghiêm túc gật đầu.
“Cầm lấy, năm mới lành!” Tống Xuân Hoa đưa phong bao giấy đỏ chứa mười đồng tiền tương tự cho .
Tiểu Viên Tử ngẩn một chút.
“Cầm , chúc ngươi năm mới vạn sự như ý, việc thuận lợi.”
Tiểu Viên Tử từ trong lòng lấy một miếng ngọc bội, đưa cho Tống Xuân Hoa. Tống Xuân Hoa nhận lấy, ghé cửa hang , ngọc thể trong suốt, nàng là ngoài cũng đây là một món đồ , nàng xoay hỏi: “Món đáng giá ít bạc chứ?”
Mèo con Kute
Tiểu Viên Tử lắc đầu, “Không rõ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-giup-gia-dinh-sung-tuc/chuong-26-an-khoai-mon-co-hy-vong.html.]
Tống Xuân Hoa nhét miếng ngọc bội nóng hổi trong tay trả . “Sau hãy đổi thành vàng hoặc bạc đưa cho .”
Tiểu Viên Tử gật đầu.
Miếng ngọc bội Tống Xuân Hoa dám nhận, ăn bán , đối với nàng thực sự vô dụng. Nàng chắc chắn rằng chỉ cần miếng ngọc bội đưa đến tiệm cầm đồ, cả nhà nàng sẽ xử tử.
Cảm nhận trong vòng mười dặm xung quanh, khí tức của sống. Sau hơn một tháng , thường xuyên núi sâu hấp thụ năng lượng, chỉ năng lượng đạt “65”. Đã thể cảm nhận khí tức của sống xuất hiện trong bán kính mười dặm.
Tống Xuân Hoa đặt cỏ khô lên than củi đang cháy. Lửa nhóm lên, Tống Xuân Hoa đặt bát thịt viên nồi hấp cách thủy.
“Ngon chứ?”
Tiểu Viên Tử gật đầu.
“Ngươi là ngon, .”
“Ngon.”
“Như mới đúng chứ!”
“Chấm một chút cái , cũng ngon, ngọt lịm.” Tống Xuân Hoa lấy một hũ mật ong.
Tiểu Viên Tử theo hưởng ứng.
Xem Tiểu Viên Tử đ.á.n.h một lượt quyền thể thao quân đội, dạy vài chiêu sát thủ do tự sáng tạo, Tống Xuân Hoa vội vàng chạy về phía ngoại vi núi. Tối nay đến nhà Tống Hữu Kim dùng bữa tối.
Xách theo bánh đậu đỏ và mứt bí đao, mấy chị em cùng đến nhà Tống Hữu Kim.
“Đại gia gia, Đại nãi nãi, Đại Tường thúc, Đại thẩm thẩm, Nhị Tường thúc… Năm mới lành!” Mấy chị em nhà họ Tống gọi từng lượt các trưởng bối.
Tống Xuân Hoa đưa bánh đậu đỏ và mứt bí đao trong tay cho Tống Kim Thị. Tống Kim Thị khách sáo vài câu, nhận lấy.
Mấy đứa cháu nhỏ bên cạnh, kéo vạt áo gọi: “Nãi nãi, con ăn cái .”
Tống Kim Thị đang định mắng, chợt nghĩ đến mùng một Tết mắng , liền vội vàng dỗ dành: “Hai ngày nữa sẽ ăn, hôm nay ăn thịt.”
Đến giờ ăn, ba nàng dâu nhà họ Tống lượt mang món ăn lên. Sáu món, ba mặn ba chay. Một bát thịt viên Tống Tam Lang đưa đến hôm qua, lúc chia hai bàn, thành hai bát, mỗi bát năm viên. Một bát là lạp xưởng. Còn một món mặn nữa là trứng xào. Món chay thì củ cải ngâm chua là món sở trường của Tống Kim Thị, canh cải thảo đậu phụ, cải bó xôi xào.
Người lớn một bàn, trẻ con một bàn. Ngoại trừ những đứa trẻ còn tự ăn thì lớn bế ở bàn lớn, còn đều ở bàn trẻ con. Gia đình Tống Xuân Hoa, trừ Tống Đại Lang xếp bàn lớn, còn đều ở bàn trẻ con.
Vì chỉ năm viên thịt viên, khi ăn, Tống Hữu Kim chia thịt viên thành miếng bằng với bàn ăn. Hắn cảnh cáo mấy đứa nhi tử trong nhà: “Mỗi chỉ gắp một miếng.”
Tống Hữu Kim hô khai cơm, đũa lập tức đồng loạt cắm bát thịt viên. Tiếp theo là bát lạp xưởng và trứng, cũng nhanh chóng vét sạch.
Cẩu Đản là đứa nhỏ nhất ở bàn trẻ con, chỉ cướp một miếng lạp xưởng, “oa” một tiếng lớn. Lưu Cúc Hoa vội vàng từ bàn lớn gắp một miếng thịt, đặt bát . Nhìn thấy miếng thịt trong bát Ngũ Nương, nàng : “Ngũ Nương, ngươi ngày ngày ở nhà đều thịt ăn, tội nghiệp Cẩu Đản của ngươi, cả năm khó lắm mới ăn.”