Xuyên Về Cổ Đại Ta Giúp Gia Đình Sung Túc - Chương 259:-- Trần Thượng Thư Lại Đến Phủ Họ Tống
Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:46:34
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trần Thượng Thư vuốt râu, chậm rãi :
“Liễu đại nhân nhờ lão phu nhắn lời, là dạy vợ nghiêm, đến thỉnh tội.”
Tống Xuân Hoa còn kịp đáp lời, Trần Uyển Nhu tranh lời:
“Xuân Hoa tỷ tỷ, cần nể mặt phụ . Nếu gặp, thì cứ đừng gặp!”
Tống Xuân Hoa hướng Trần Thượng Thư hành một lễ, ngữ khí cung kính nhưng kiên định,
“Thượng Thư đại nhân đích giá lâm, vãn bối thực sự hoảng sợ. Chỉ là lúc thực sự là tranh chấp về lý lẽ, liên quan đến đúng sai. Xin phiền ngài chuyển lời đến Liễu đại nhân, sự việc qua, thì cần nhắc nữa, xin ngài đừng bận tâm trong lòng, càng cần đến tận cửa xin .”
Trần Thượng Thư thấy thái độ của nàng kiên quyết nhưng thất lễ, từ chối việc đến tận cửa xin , nhưng cũng bày tỏ rằng chuyện qua, truy cứu nữa, đành gật đầu:
“Nếu như , lão phu sẽ hồi đáp như .”
Trần Thượng Thư thuật lời của Tống Xuân Hoa một , Liễu Văn Xương xong, mặt vẫn còn mang vài phần bất an.
Trần Thượng Thư thấy , an ủi :
“Liễu đại nhân cần lo lắng quá. Không phủ họ Tống chỉ từ chối riêng quý phủ, những ngày nhà họ Tống đóng cửa từ chối khách, nhiều phủ trong kinh thành đều thể gặp mặt.
Một khi rõ sự việc qua, thì đó là thật sự bỏ qua. Nàng vốn luôn là , Liễu đại nhân cần lo lắng vì chuyện nữa.”
Liễu Văn Xương , lúc mới thở phào nhẹ nhõm một dài, vẻ căng thẳng mấy ngày liền cuối cùng cũng dịu .
Y trịnh trọng cúi thật sâu về phía Trần Thượng Thư,
“Đa tạ Thượng Thư đại nhân tay hòa giải, ân tình hạ quan xin khắc ghi trong lòng!”
Liễu Văn Xương khi về phủ, lập tức trầm mặt với Liễu phu nhân:
“Từ hôm nay trở , nàng hãy ở trong viện tĩnh tâm suy nghĩ về lầm của , tự kiểm điểm cho thật , trong vòng nửa năm bước chân khỏi cửa viện nửa bước. Đồng thời, giao quyền quản gia!”
Nghe thấy giao quyền quản gia, Liễu phu nhân trợn tròn mắt, đang định phản bác!
Liễu Văn Xương mà chút ý định thương lượng nào;
“Nếu , thì nhường vị trí !”
Liễu phu nhân , lập tức mềm nhũn cả , đành nhỏ giọng đáp là .
Nhà đẻ của Liễu phu nhân khi chuyện , cũng gì nhiều, dù là do nữ nhi của họ gây phong ba lớn như .
Trịnh phu nhân đang ở nhà yên, hôm qua và hôm nay đến phủ họ Tống từ chối.
Nàng giận sợ!
Ngay lúc , bà v.ú tâm phúc bước nhanh , mặt mang theo vẻ kinh hoảng khó che giấu, ghé sát tai nàng, giọng hạ xuống cực thấp:
“Phu nhân, lão nô mới ngóng từ bà v.ú quen bên phủ họ Liễu... Liễu đại nhân đây thể thăng chức Thị Lang, , là vì đắc tội với vị Tống gia tại yến tiệc mừng thọ phủ Thượng Thư!”
Trịnh phu nhân đang định đáp , thể.
Bà v.ú hạ giọng thấp hơn nữa,
“Trịnh phu nhân Trịnh đại nhân trách phạt nặng nề, ... cấm túc, ngay cả quyền quản gia cũng tước đoạt .”
“Ầm —” một tiếng vang, tin tức như tiếng sét đ.á.n.h ngang tai Trịnh phu nhân!
Bị cấm túc! Giao quyền quản gia!
Trịnh phu nhân cứng cổ cãi bướng:
“Ta tin thể gì phủ Trịnh của chúng !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-giup-gia-dinh-sung-tuc/chuong-259-tran-thuong-thu-lai-den-phu-ho-tong.html.]
Bà v.ú nàng đang lời tức giận, vội vàng ghé sát , giọng hạ thấp hơn nữa,
“Lão nô còn , bên nhà họ Liễu... tìm Trần Thượng Thư mặt hòa giải.”
Ánh mắt Trịnh phu nhân sáng bừng, như thể vớ cọng rơm cứu mạng,
“Trần Thượng Thư ư? Nếu ông thể đỡ...” lời đến giữa chừng, thần sắc nhanh chóng ảm đạm. Đầu ngón tay Trịnh phu nhân siết chặt khăn tay, nếu tìm Trần Thượng Thư giúp đỡ, tất nhiên thể tránh khỏi lão gia nhà … Chuyện rốt cuộc thể giấu .
Suy nghĩ hồi lâu, Trịnh phu nhân c.ắ.n răng, rốt cuộc vẫn là khi Trịnh đại nhân hồi phủ, run rẩy đem chuyện kể hết.
Mèo con Kute
Lời dứt, thần sắc Trịnh đại nhân chợt biến, mạnh mẽ đập xuống bàn, khiến chén va loảng xoảng.
“Ngu xuẩn cực độ! Kiến thức đàn bà! Sớm bảo nàng thu liễm lời việc , nàng dám lén lút lưng chuyện ngu xuẩn như , còn vọng tưởng che giấu!”
Trịnh đại nhân nghĩ đến nhi tử , cơn giận trong lòng càng bùng lên.
“Không chỉ thế, ngày thường nàng chỉ một mực cưng chiều dung túng, ngay cả nhi tử cũng nàng nuông chiều thành kẻ vô dụng! Suốt ngày chỉ đá gà cưỡi ngựa!
Nay nàng đắc tội Tống gia, nếu ngày thằng nghịch tử ở bên ngoài gây họa lớn gì, e rằng tiền đồ cả Trịnh gia đều sẽ hủy hoại trong tay hai con nàng!”
Những lời cùng với đòn nặng giáng xuống, khiến Trịnh phu nhân run rẩy, ngay cả cũng quên.
Trịnh đại nhân thấy thần sắc nàng t.h.ả.m đạm, rốt cuộc thêm gì nữa, hừ nặng một tiếng, xoay nhanh chóng bước ngoài, sai chuẩn kiệu thẳng tiến phủ Trần Thượng Thư.
Trần Thượng Thư bất đắc dĩ, đành nữa đến Tống gia.
Trần Uyển Nhu hậm hực :
“Cha! Sao đến nữa! Lần gì cũng giúp chuyển lời !”
Trần Thượng Thư cam đoan:
“Lần cuối cùng, thật sự là cuối cùng thôi!”
Rốt cuộc là cha ruột , thông báo chứ, huống hồ, nàng cũng là chỗ khó xử của cha !
Trần Thượng Thư nhận câu trả lời như .
Khi báo , Trịnh đại nhân cũng chút lo lắng như Liễu đại nhân, Trần Thượng Thư dùng lời lẽ tương tự để an ủi.
Trịnh đại nhân lúc mới yên lòng!
Sau khi Trịnh đại nhân hồi phủ, một nữa nặng nề quát mắng Trịnh phu nhân, bởi vì gây nguy hại gì, nên cũng cấm túc và thu quyền quản gia.
vẫn là lãnh đạm một phen!
Đến đây, chuyện phủ Trần Thượng Thư tạm thời kết thúc.
Nói tiếp về chuyện ăn của Tống Xuân Hoa.
Xà phòng Ưng Bài nổi tiếng khắp gần xa, việc chế tác xà phòng định, phần lớn đoạn đường Nam Việt Sơn Mạch thành, hiệu quả vận chuyển và lượng xà phòng vận chuyển tăng lên đáng kể.
Tống Xuân Hoa quyết định mở thêm một tiệm xà phòng ở Kinh thành.
Tế Cẩu và A Ngưu đến kinh thành giao hàng, lập tức rời , hai ở xử lý các việc liên quan đến cửa tiệm mới.
Sau khi Tống Xuân Hoa chọn xong vị trí cửa tiệm, các việc còn giao cho hai phụ trách.
Một ngày bữa sáng, ánh mặt trời rạng rỡ.
Tống Tri Viễn hớn hở ôm chiếc hộp gỗ chạm khắc nặng trịch, nữa đến Tống phủ.
Hăm hở chạy thẳng đến thư phòng của Tống Tứ Lang.