Xuyên Về Cổ Đại Ta Giúp Gia Đình Sung Túc - Chương 251:-- --- Thọ tinh đứng ra dàn xếp

Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:46:26
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cùng với tiếng hô như hòn đá ném hồ tĩnh lặng, sự ngưng trệ lập tức phá vỡ.

 

Các vị phu nhân còn mang vẻ mặt khác , nhanh chóng thu cảm xúc, đồng loạt dậy, mặt tức thì nở một nụ , cung kính nhiệt tình.

 

Chỉ thấy một đám nha vây quanh vị thọ tinh của ngày hôm nay — Lão tổ tông của Binh Bộ Thượng Thư phủ, chậm rãi bước .

 

Lão thái thái mặc một chiếc áo khoác gấm dệt kim màu đỏ tía, thêu hoa văn Ngũ Phúc Bổng Thọ, mái tóc bạc chải gọn gàng chút lộn xộn, đội một bộ trang sức tóc bằng vàng ròng khảm phỉ thúy, tuy bảy mươi tuổi nhưng tinh thần quắc thước, mặt mày hồng hào.

 

Vừa bước nội sảnh, cả điện lập tức tiếng chúc thọ nhấn chìm.

 

“Mời , mời !” Lão thái thái ha hả vẫy tay, ánh mắt hiền từ lướt qua trường, “Chư vị phu nhân thể đến nể mặt, lão trong lòng thật hết niềm vui.”

 

Nàng đặc biệt sang hướng Trịnh phu nhân, Liễu phu nhân và những khác, khẽ gật đầu:

 

“Trịnh phu nhân, Liễu phu nhân hôm nay bớt chút thời gian đến thăm, thật sự thêm vẻ vang cho lão . Còn những vị khách quý đang mặt tại đây, nếu điều gì tiếp đãi chu đáo, mong lượng thứ.”

 

Mấy lời xã giao chút sơ hở, bày tỏ lòng ơn, khéo léo tránh chi tiết thể gây liên tưởng.

 

Trịnh phu nhân và Liễu phu nhân lập tức nở nụ đoan trang, liên tục :

 

“Lão tổ tông quá khách khí , thể đến hưởng chút phúc khí của ngài chính là cơ duyên của chúng .”

 

Lão thái thái gật đầu với Trần phu nhân, “Nàng dâu hôm nay vất vả .”

 

Ánh mắt nàng lướt qua Trần Uyển Nhu đang nén giận, dùng quạt mo phe phẩy mạnh, trong mắt chợt lóe lên một tia hiểu rõ, trêu chọc :

 

“Nha đầu Uyển Nhu , hôm nay ngoan ngoãn lạ thường, chẳng lẽ đổi tính ?”

 

Lời mang theo sự trêu chọc mật của bà nội dành cho tôn nữ, khéo léo hóa giải sự im lặng khác thường của nàng.

 

Trần Uyển Nhu gọi tên, chỉ đành nén cơn giận, gượng :

 

“Tổ mẫu trêu chọc khác!”

 

Cuối cùng nàng ôn hòa về phía Tống Xuân Hoa, nhưng gọi tên riêng, chỉ :

 

“Các hài tử đều đến đông đủ , , cứ náo nhiệt là .”

 

Trần phu nhân lập tức tiếp lời:

 

“Mẫu , đều là chuyện nên mà. Ngài mau lên ghế cao nghỉ ngơi .”

 

Không khí lập tức ấm lên, các nha kịp thời dâng nóng và điểm tâm.

 

Tống Xuân Hoa theo mỉm gật đầu, lặng lẽ lùi về chỗ cũ. Ánh mắt nàng lướt qua vẻ mừng rỡ khắp sảnh, vẫn trong trẻo và bình yên.

 

Thọ yến tan tiệc, chờ xe ngựa ngoài cổng phủ.

 

Trịnh phu nhân, Liễu phu nhân cùng Ngu phu nhân vặn đến gần Tống Xuân Hoa.

 

Bước chân Trịnh phu nhân khẽ dừng, nặng nề hừ một tiếng, cằm ngẩng cao, lướt Tống Xuân Hoa, hề che giấu sự ghét bỏ của .

 

Liễu phu nhân và Ngu phu nhân cũng theo đó hừ lạnh một tiếng, hung hăng lườm nàng một cái, mới nha dìu đỡ, ngạo nghễ rời .

 

Tống Ngũ Nương một bên thấy mà khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, tức đến nắm c.h.ặ.t t.a.y . Tống Xuân Hoa coi như thấy, ngay cả khóe mày cũng hề nhúc nhích.

 

Xe ngựa dừng định cổng Tống phủ, Tống Xuân Hoa và Tống Ngũ Nương xuống xe, liền thấy một trận tiếng vó ngựa trong trẻo và tiếng mát lành của thiếu niên từ xa vọng đến gần.

 

Quay đầu , chỉ thấy trong ánh chiều tà, Tống Tứ Lang và Tống Lục Lang đang dắt theo ngựa của tới.

 

Hai đều phong trần mệt mỏi, Tống Tứ Lang một trang phục cưỡi ngựa màu xanh đậm, hình dường như rắn rỏi hơn một chút, khuôn mặt rám nắng đen bóng, dường như đen thêm vài phần.

 

Tống Lục Lang nhỏ tuổi hơn cũng đen ít, dắt theo con ngựa con ngoan ngoãn, đang phấn khích khoa tay múa chân gì đó, để lộ hàm răng trắng bóng.

 

“Nhị tỷ! Ngũ tỷ!” Tống Lục Lang mắt tinh, thấy các nàng tiên, lập tức giơ tay gọi to.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-giup-gia-dinh-sung-tuc/chuong-251-tho-tinh-dung-ra-dan-xep.html.]

Thấy chỉ hai , Tống Tứ Lang hỏi:

 

“Đại ca, Đại tẩu , xe ngựa của họ về cùng ?”

 

Vừa hỏi, y tiện tay đưa dây cương cho tiểu tư gác cổng đang tiến đến.

 

Tống Ngũ Nương đang nén một bụng lửa giận, với vẻ vui:

 

“Họ ở Trần phủ chút việc, lát nữa mới về!”

 

Ngữ khí xẵng, má phồng lên.

 

Tống Tứ Lang thấy , lông mày nhíu , bước mấy bước đến mặt Tống Ngũ Nương, chằm chằm truy hỏi:

 

“Có chuyện gì ? Miệng trề đến mức thể treo cả bình dầu ! Ở Trần phủ ai khiến chịu uất ức?”

 

Ngữ khí gấp gáp, mang theo dáng vẻ bao che.

 

Tống Lục Lang bên cạnh cũng vội vàng chen gần, học theo dáng vẻ của Tứ ca, ngẩng khuôn mặt nhỏ đen nhẻm lên, quan tâm hỏi:

 

“Ngũ tỷ, ai ức h.i.ế.p ? Hãy cho chúng !”

 

Tống Xuân Hoa bình tĩnh mấy , :

Mèo con Kute

 

“Không cả! Trên yến tiệc, đông lời tạp, khó tránh khỏi vài lời bàn tán, Ngũ Nương tuổi nhỏ, chỉ là quen mà thôi!”

 

Nàng , đưa tay nhẹ nhàng vỗ vỗ Ngũ Nương vẫn còn đang phồng má giận dỗi.

 

“Mọi chuyện qua . Đứng ở cửa như thế thể thống gì, trong .”

 

Tống Ngũ Nương vẫn phồng má giận dỗi, gì đó, nhưng thấy ở ngay cổng ít hạ nhân, hơn nữa thỉnh thoảng xe ngựa qua, đành kìm nén cơn giận nhà.

 

Vừa trong nhà, Tống Tứ Lang và Tống Lục Lang lập tức kéo Tống Ngũ Nương sang một bên, liên tục truy hỏi.

 

Tống Ngũ Nương nóng lòng kể sót một chi tiết nào về những lời Trịnh phu nhân, Liễu phu nhân và Ngu phu nhân , nguyền rủa nhị tỷ của họ tại tiệc mừng thọ.

 

Lời Tống Ngũ Nương dứt, Tống Lục Lang lập tức xù lông, nhảy dựng lên như một chú báo con, mắt tức đến đỏ ngầu,

 

"Ta xé nát miệng bọn họ!" Vừa xông ngoài!

 

"Đứng !" Tống Tứ Lang khẽ quát một tiếng, giọng ẩn chứa cơn phẫn nộ ngút trời.

 

Sắc mặt xanh mét, gân xanh trán nổi rõ giật giật, nắm c.h.ặ.t t.a.y đến c.h.ế.t.

 

Ánh mắt vô cùng trầm lạnh, cứng rắn đè nén cơn thịnh nộ đó xuống.

 

Hắn một tay kéo lấy đang xốc nổi, giọng điệu lạnh lẽo:

 

"Kêu la ích gì? Xông đến tận nhà bọn họ để chê , gây phiền phức cho nhị tỷ ?"

 

Hắn hít sâu một , ánh mắt quét qua đám đang bất bình, khóe môi cong lên một nụ lạnh lẽo,

 

"Chuyện , sẽ giải quyết. Đảm bảo sẽ khiến bọn họ thoải mái 'tận hưởng' hậu quả."

 

Nói xong chuyện , một nữa đến Trần phủ.

 

Sau bữa tiệc, Trần phu nhân dẫn Trần Uyển Nhu trong nhà, cho tả hữu lui , nàng bất đắc dĩ :

 

"Nàng giờ cũng là của hai đứa trẻ , vẫn còn nông nổi như ? Nếu hôm nay đến kịp lúc, nàng còn sẽ gây họa gì nữa."

 

Trần Uyển Nhu , những cúi đầu, ngược còn ngẩng mặt lên, mạnh miệng đáp trả, trong giọng vẫn còn vương sự phẫn nộ tan,

 

"Mẫu ! Chuyện đó thể trách con ? Ai bảo bọn họ tỷ tỷ Xuân Hoa như thế, từng lời từng chữ đều ác độc như , hôm nay con lật bàn ngay tại chỗ, là vì đây là tiệc mừng thọ của tổ mẫu mà thôi!"

 

Trần phu nhân , sắc mặt đồng tình càng thêm nặng nề.

 

 

Loading...