Xuyên Về Cổ Đại Ta Giúp Gia Đình Sung Túc - Chương 229:-- ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:46:04
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Tiểu thư, chất hàng xong xuôi .” Tế Cẩu đáp, “Tổng cộng hai vạn năm ngàn bánh, tất cả đều lên xe.”
“Đi!” Tống Xuân Hoa gọn lỏn.
Đội ngũ thêm một – Lệ Chi Muội.
Tế Cẩu dẫn đầu, Đại Ngưu giữ đuôi, bốn cỗ xe ngựa chất đầy hàng hóa lăn bánh quan đạo, cuốn theo một làn bụi mỏng.
Đến phủ thành giữa trưa.
Cửa hàng phía và sân , là do nàng mua khi trở về từ kinh thành và ngang qua phủ thành một thời gian .
Ngay ngày hôm khi mua cửa hàng, liền bắt đầu cho sửa sang.
Tống Xuân Hoa ở phủ thành, nên nhiệm vụ giám sát giao cho Ngũ lão đại của tiêu cục, tự tiến cử.
Người trong thời gian gần đây rảnh rỗi, hai lời liền nhận lấy công việc.
Tống Xuân Hoa suy nghĩ, gật đầu.
Ngũ lão đại lẽ tinh thông lắm về việc xây dựng, nhưng tiếng tăm lừng lẫy ở phủ thành .
Có trấn giữ, thợ thuyền dám lơ là, cũng kẻ nào dám gây chuyện.
Đồng thời, qua thời gian cùng kinh thành, Tống Xuân Hoa quan sát thấy Ngũ lão đại vẫn là một cực kỳ cẩn thận.
Bánh xe dừng định, bóng dáng vạm vỡ của Ngũ lão đại sải bước oai phong tiến lên đón,
“Tống lão bản! Thợ cả Ngô lão đầu , hôm nay thể tất !”
“Thời gian qua, phiền ngươi nhiều !” Khóe môi Tống Xuân Hoa khẽ nhếch.
Biết chủ nhà sẽ đến hôm nay, Ngũ gia sớm gọi mấy của tiêu cục đến.
Hàng hóa dỡ xuống như nước chảy, khiêng vác, chân bước như bay, chốc lát xếp gọn gàng trong căn phòng đặc biệt xử lý chống ẩm chống côn trùng ở hậu viện.
Ngày lành khai trương, ấn định ba ngày .
Sáng sớm hôm , Tống Xuân Hoa đến nha hành.
Nha nhân mắt tinh, thấy Tống Xuân Hoa và đoàn , lập tức từ trong cửa b.ắ.n như tên, chạy vội đến, ống tay áo bay phấp phới,
“Tống lão bản! Quý khách lâm môn, mau mời mau mời!”
Đợi Tống Xuân Hoa xuống, nha nhân nhanh nhẹn dẫn một hàng tới,
“Theo đúng quy củ của nàng, sàng lọc một lượt, mấy là lanh lợi nhất.”
Một cuộc phỏng vấn ngắn gọn nhưng sắc bén.
Tống Xuân Hoa lướt mắt qua , đầu ngón tay khẽ gõ,
“Hắn, và cả nữa.”
Nha nhân việc nhanh gọn, thủ tục nhanh chóng tất.
Dẫn ba trở về cửa hàng.
Sau khi sắp xếp thỏa, chính là huấn luyện.
Tế Cẩu lượt đưa cho hai một bánh xà phòng, “Trước tiên ướt tay như thế , đó thoa đều… nhẹ nhàng…”
Hai theo Tế Cẩu hướng dẫn, thoa xà phòng, xoa bóp, nhúng nước sạch rửa.
Khi hai bàn tay lấy từ nước sạch, các vết bẩn tay biến mất, thậm chí những vết bẩn khó loại bỏ ở kẽ ngón tay cũng còn.
Hai như sét đánh, tròng mắt suýt nữa bật khỏi hốc, chăm chú đôi bàn tay sạch sẽ như mới, lâu ,
Một khuôn mặt baby ngây ngốc đôi bàn tay của , lắp bắp kinh ngạc:
“Đây… đây… đây là thứ gì của thần tiên !”
Khi đây chính là vật phẩm mà họ sẽ bán, càng kinh ngạc thêm nữa.
Hai ngày tiếp theo, từ sản phẩm đến tiếp đón, bán hàng, lượt huấn luyện hai .
Phía Lệ Chi Muội cũng chậm trễ.
Nhanh chóng tập hợp hai mươi đến ba mươi .
“Sáu các ngươi thành Đông… thành Tây… Sáu các ngươi thành Bắc… thành Nam…” Lệ Chi Muội chỉ hàng đang mặt, dứt khoát phân công nhiệm vụ.
Mặt nàng nghiêm túc, giọng cảnh cáo:
“Ta sắp xếp giám sát, nếu ai lười biếng, thì hôm nay đừng hòng nhận tiền công!”
Hàng mặt, vội vàng gật đầu biểu thị .
Ba ngày quảng bá khắp thành, phần lớn trong phủ thành đều rằng ở thành Đông một tiệm xà phòng hiệu Ưng sắp khai trương.
Xà phòng hiệu Ưng ư?
Mọi vẻ mặt nghi hoặc?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-giup-gia-dinh-sung-tuc/chuong-229.html.]
Pháo nổ lách tách…
Tiếng pháo nổ đúng giờ , ngày .
Vì quảng bá mấy ngày , lúc cửa tiệm vây kín một đám .
“Cứ đến tiệm là quà thật …” Một phụ nữ xách giỏ rau hỏi Tống Xuân Hoa và đoàn đang cửa tiệm.
Dưới sự hiệu của Tống Xuân Hoa, Tế Cẩu mỉm lớn:
“Vâng, hôm nay cửa hàng chúng khai trương, xin cảm ơn sự quan tâm của quý vị, bất kể quý vị mua , cửa hàng chúng đều sẽ tặng một món quà tinh xảo.”
Đám đông lập tức náo nhiệt hẳn lên.
“Ôi, là thật kìa…”
Ngay đó một đàn ông lớn tiếng kêu lên:
“Tặng cái gì thế, nếu là loại vải lụa vải vóc gì đó, chúng cần …”
Tế Cẩu lớn tiếng đáp :
“Chắc chắn sẽ hài lòng …”
Bỗng nhiên, một phụ nữ cài cắm trong đám đông chỉ một hàng chậu nước đặt ở cửa hỏi lớn:
“Đây là cái gì ?”
Một bà lão bên cạnh : “Chẳng lẽ là bán nước …”
Nói xong đám đông bật một tràng vang.
Lúc , hai mới mua và Đại Ngưu cùng Lệ Chi Muội đang bên cạnh chậu nước, mỗi đều giơ cao một bánh xà phòng.
“Lần bà lão thật dí dỏm.” Tế Cẩu , chỉ bánh xà phòng mà đang giơ lên, “Cửa hàng chúng bán chính là thứ !”
Mọi khối vuông nhỏ tay mấy họ tò mò.
Mọi bắt đầu đoán mò.
“Là đồ ăn ?”
“Chẳng lẽ là đồ trưng bày… cũng lắm!”
“…”
Ngay đó, Tế Cẩu hiệu cho Đại Ngưu xòe tay mặt .
Một đôi bàn tay đầy vết bẩn xuất hiện mắt.
Đám đông càng thêm bối rối?
Tế Cẩu :
“Không đặc biệt bẩn!”
Mọi gật đầu, đúng là bẩn.
Trong suốt thời gian , đều dùng xà phòng, nhưng chỉ một dùng, đó chính là Đại Ngưu.
Thậm chí hai tay từ hôm qua cũng rửa.
“Mọi tin , thể lập tức biến nó thành một đôi tay sạch sẽ và tươi mát.”
Một bà lão chỉ đến để nhận quà xảo tinh :
“Thôi , nếu thật sự thể rửa sạch, thì mau rửa sạch vết bẩn mấy chục năm của lão bà đây luôn .”
Một phụ nữ bên cạnh cũng tin :
Mèo con Kute
“Phải đó, thể! Bàn tay , trừ phi là phu nhân tiểu thư nhà giàu, gì cả, nếu thì tay ai thể rửa sạch .”
“ ! Đừng úp mở nữa, mau phát quà …”
Thấy mặt trời càng lên cao, đám đông nhao nhao phụ họa,
“ đó, đúng đó, mau phát quà …”
“Chẳng lẽ là lừa chúng .”
Giữa những tiếng bàn tán của đám đông, Tế Cẩu lớn tiếng :
“Thời khắc chứng kiến kỳ tích đến!”
Tuy Tế Cẩu nhỏ gầy, nhưng giọng trầm ấm, lúc dùng hết sức lực hô hào, tất cả đều theo tiếng .
Đại Ngưu theo quy trình Tống Xuân Hoa dặn, tiên nhúng tay nước sạch, đó lấy xà phòng thoa đều, tiếp đó là xoa bóp.
Từng ngón tay đều xoa bóp kỹ càng, thấy tạm .
Đại Ngưu nhúng tay nước sạch để rửa, khi bọt xà phòng rửa sạch, vội vàng lấy .
Giọng Tế Cẩu trầm ấm, một nữa vang lên.