Xuyên Về Cổ Đại Ta Giúp Gia Đình Sung Túc - Chương 228:-- --- Trở Về Nam Võ Thành, Tiền Thưởng

Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:46:03
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Huyện Thái Gia truyền báo, cùng với miêu tả về Tống Xuân Hoa.

 

Công văn trong tay đặt xuống, y chợt phắt dậy.

 

Nha dịch đang chờ ở cửa thấy Huyện Thái Gia bước chân vội vã, thẳng tiến đến cổng lớn, ngẩn một lát—— Đại nhân chẳng lẽ là đích nghênh đón?

 

Tống Triết ...... rốt cuộc là thần thánh phương nào? Ý nghĩ kịp dứt, y vội vàng lẽo đẽo theo .

 

Huyện Thái Gia ánh mắt quét qua Tống Xuân Hoa cách vài bước bậc thang, mặt nở một nụ nồng hậu mà vặn, tăng nhanh bước chân xuống bậc thang, chắp tay hành lễ, giọng trong trẻo:

 

“Ôi chao! Tống nhị tiểu nương tử từ xa đến đây, Thái mỗ thất lễ khi nghênh đón từ sớm, thật thất kính, thất kính!”

 

Tống Xuân Hoa cũng mỉm chắp tay đáp lễ, tư thái ung dung:

 

“Thái đại nhân khách khí quá. Đi ngang qua quý bảo địa, đặc biệt đến bái kiến, điều gì quấy rầy, kính mong rộng lòng bỏ qua.”

 

“Tống nhị tiểu nương tử , mau mời!” Thái đại nhân nghiêng , thái độ nhiệt tình mà chẳng mất phong thái quan trường, ánh mắt quét qua nha dịch mang theo một tia uy nghiêm khó nhận thấy. Nha dịch trong lòng rùng , thầm kêu may mắn vì từng thất lễ.

 

Sau một hồi hàn huyên, Thái đại nhân lễ chu dẫn Tống Xuân Hoa nhã thất hậu nha.

 

“Nghe đồn Thái đại nhân bút lực hùng kiện, mực bảo truyền thần. Dạo tình cờ một khối Huệ Mặc cực phẩm ở kinh thành, liền cảm thấy nó chính là để xứng với diệu bút của đại nhân .” Tống Xuân Hoa vui vẻ, hiệu Tế Cẩu đưa hộp gỗ trong tay lên.

 

“Nhị tiểu nương tử lòng !” Thái mỗ hổ thẹn nhận. Thái đại nhân nét mặt vui mừng, trịnh trọng nhận lấy, trong lời thể hiện sự hài lòng, chẳng mất phong độ.

 

Ngồi xuống uống , Tống Xuân Hoa chẳng còn quanh co, thẳng vấn đề:

 

“Nói thật chẳng giấu gì, hôm nay đến đây, là một việc thỉnh cầu đại nhân minh xét.”

 

“Nhị tiểu nương tử cứ thẳng, Thái mỗ xin rửa tai cung kính lắng .” Thái đại nhân thần sắc khẽ giật , bày tư thái lắng .

 

Ngay đó Tống Xuân Hoa kể vắn tắt chuyện tiểu thúc của Dung Nương Tử và Hoa Viên Ngoại.

 

Thái đại nhân xong vội vàng đồng ý, vẻ mặt chính nghĩa rằng sẽ trả công đạo cho Lương công tử.

 

“Tại hạ, liền quấy rầy Thái đại nhân việc nữa, xin cáo từ .”

 

Thái đại nhân khách khí lễ độ tiễn đến cửa.

 

Đi đến góc phố, Dung Nương Tử sang Tống Xuân Hoa xác nhận: “Tiểu thư, tiểu thúc của chắc nữa ?”

 

Tống Xuân Hoa khẽ gật đầu.

 

Dung Nương Tử thấy , mặt kìm nụ , ngay đó một nữa cảm tạ Tống Xuân Hoa.

 

Đại Ngưu ha hả :

 

“Chẳng ngờ Thái đại nhân công chính đến thế.”

 

Tống Xuân Hoa chẳng gì.

 

Đại Ngưu tiếp lời hỏi:

 

“Tiểu thư, quen Thái đại nhân ?”

 

“Chàng cùng khoa với đại ca và tam của .” Tống Xuân Hoa đáp.

 

“A, cùng khoa với Đại lão gia và Tam lão gia ?” Đại Ngưu kinh hô, “Thái lão gia tuổi tác thể......”

 

Tế Cẩu quãng thời gian vẫn luôn sách, khi ở trong phủ tại kinh thành cũng hiểu ít chuyện liên quan đến kẻ sĩ và quan trường, lúc liền :

 

“Thái đại nhân tuổi thể thi đỗ Tiến sĩ là phi thường lợi hại , còn Đại lão gia Tam lão gia tuổi thi đỗ Tiến sĩ, còn là Trạng nguyên Thám hoa, đây chính là trẻ nhất từ khi khai triều đến nay.”

 

Đại Ngưu xoa đầu, ha hả ngây ngô:

 

“Đại lão gia Tam lão gia thật lợi hại.”

 

Tống Xuân Hoa cùng Tế Cẩu, Đại Ngưu trở về khách điếm, còn Dung Nương Tử thì ôm Vạn Vạn tiệm t.h.u.ố.c báo tin cho tiểu thúc của nàng, bảo đừng lo lắng. Đồng thời cũng chăm sóc một chút.

 

Trong phủ nha.

 

“Lão gia, thật sự đắc tội với Hoa phủ , đây chính là của Tri châu đại nhân......” Sư gia xác nhận.

 

Thái đại nhân chỉ chỉ đối phương, “Ngươi đó!”

 

Rồi : “Lời đ.á.n.h giá của Tri phủ Tri châu đại nhân quan trọng, nhưng lão gia thể thăng tiến , then chốt vẫn là ở kinh thành.”

 

“Vả , lão gia tài giỏi nhất ở điểm nào.” Thái đại nhân tiếp tục , “Nhìn !”

 

Ngày hôm .

 

Hoa Viên Ngoại và phu nhân, mang theo lễ vật đến tiệm t.h.u.ố.c tạ tội, rằng tất cả đều là hiểu lầm.

 

25. [Hành động khiến tiểu thúc của Dung Nương Tử cùng chưởng quỹ, công tiệm t.h.u.ố.c mặt ở đó đều kinh hãi.

 

Cuối cùng còn bồi thường tất cả phí t.h.u.ố.c men và phí tổn thất do thể việc trong quãng thời gian , đồng thời để ít bổ phẩm.

 

26. [Bởi vì chuyện , thái độ của chưởng quỹ và công tiệm t.h.u.ố.c cũng sự đổi lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-giup-gia-dinh-sung-tuc/chuong-228-tro-ve-nam-vo-thanh-tien-thuong.html.]

 

Những ngày đó, thời tiết quang đãng, tuyết đọng tan ít, Tống Xuân Hoa cùng đoàn quyết định tiếp tục lộ trình.

 

Lần , trong xe ngựa chỉ còn một Tống Xuân Hoa.

 

Dưới sự sắp xếp của Tống Xuân Hoa, Dung Nương Tử một công việc ở hý lâu, cũng chẳng còn theo nàng nam hạ nữa.

 

Còn về bạc tiêu tốn cho Dung Nương Tử, cứ coi như tích thiện , vả , nàng cũng chẳng thiếu chút bạc .

 

Vào đầu hạ, ba trở về Nam Võ huyện thành.

 

Từng đợt sóng nhiệt cuồn cuộn ập đến.

 

Đối với sự trở về của nàng, Tống Tam Lang, Thẩm Truy Phong cùng Đại Hồ Tử tự nhiên vô cùng mừng rỡ.

 

Thẩm Truy Phong tin nàng trở về, nóng lòng đến báo cáo tình hình công việc quãng thời gian .

 

“Quãng thời gian xà phòng vẫn luôn sản xuất ngừng, mua một sân viện chuyên để đặt thành phẩm, sáu trăm hai mươi ngàn năm trăm bánh...... Trang trại nuôi heo hiện giờ một trăm năm mươi đầu heo lớn, một trăm bảy mươi hai đầu heo con......”

 

“Đây là sổ sách thu chi quãng thời gian ......”

 

Thẩm Truy Phong tường trình việc sót chi tiết nào, đó, mãi cho đến khi bẩm báo xong xuôi, mất hơn một canh giờ.

 

Tống Xuân Hoa mỉm lắng :

 

“Ngươi vất vả .”

 

“Không vất vả! Đều là phận sự của !” Khuôn mặt ngăm đen vì nắng của Thẩm Truy Phong kể từ khi đến Nam Việt ửng hồng lên, ánh mắt chân thành.

 

Ngay đó, Tống Xuân Hoa :

 

“Bàn Long Sa bán khá chạy.”

 

“Thật ư?!” Mắt Thẩm Truy Phong bỗng sáng rực, niềm vui sướng hiện rõ nét mặt.

 

Tống Xuân Hoa khẽ gật đầu.

 

Tiếp đó, nàng lấy một tờ ngân phiếu hai trăm lạng đưa qua, “Đây là tiền thưởng của ngươi.”

 

Thẩm Truy Phong từ chối,

 

“Nàng trả tiền công , hơn nữa, nếu nhờ nàng, chúng lẽ còn sống nữa. Sao thể nhận tiền công, còn một khoản lớn đến . Hơn nữa, nàng cho nhiều thế cũng chỗ nào để tiêu.”

 

Giọng Tống Xuân Hoa kiên định, cho phép từ chối,

 

“Không chỗ tiêu thì cứ cất giữ. Để cưới vợ cho hoặc của hồi môn cho tiểu .”

 

Thẩm Truy Phong thể từ chối, đành nhận lấy, cổ họng nghẹn, cúi thật sâu hành lễ,

 

“Đa tạ tiểu thư!”

 

Nhờ Tống Xuân Hoa trở về, hậu viện nha môn khôi phục sự náo nhiệt.

 

Thấy Tống Xuân Hoa rảnh rỗi, Thẩm Tiểu Muội liền sốt ruột mang những bộ y phục cho nàng trong suốt thời gian qua .

 

Thấy nàng mong chờ, Tống Xuân Hoa từng bộ y phục mới.

 

Không thể , tay nghề may vá của Thẩm Tiểu Muội quả thực chê .

 

“Tuyệt vời, tuyệt vời, dễ mặc!” Tống Xuân Hoa tán thưởng.

 

Đối mặt với lời khen, Thẩm Tiểu Muội đỏ bừng mặt.

 

Sau khi tan ca, Thẩm Truy Phong đưa hai trăm lạng ngân phiếu mà Tống Xuân Hoa đưa cho Thẩm Tiểu Muội.

 

Thẩm Tiểu Muội thấy hai tờ ngân phiếu mệnh giá lớn thì phấn khích vung tay múa chân.

 

“Ca ca nhiều tiền thế, chẳng là lấy trộm tiền của tiểu thư đấy chứ. Ca thể như …”

 

Thẩm Truy Phong vội vàng ngắt lời, “Đây là tiền thưởng tiểu thư cho .”

 

Mèo con Kute

Mắt Thẩm Tiểu Muội mở to, “Tiền thưởng?!”

 

Thẩm Truy Phong gật đầu.

 

Thẩm Tiểu Muội phấn khích khoa tay múa chân, “Sao ca thể nhận , mau trả !”

 

“Ta cũng nhận !” Thẩm Truy Phong bất đắc dĩ, “Muội cũng đấy, những gì tiểu thư cho, chúng thể từ chối .”

 

Cuối cùng, Thẩm Tiểu Muội nghiêm túc khoa tay múa chân:

 

“Ca nhất định việc thật !”

 

Thẩm Truy Phong mạnh mẽ gật đầu, “Đó là điều chắc chắn , dù tiền thưởng cũng .”

 

Chưa đầy mười ngày , Tống Xuân Hoa lên đường.

 

 

Loading...