Xuyên Về Cổ Đại Ta Giúp Gia Đình Sung Túc - Chương 212:-- ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:45:46
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mở Phiên Xét Xử
Chưa đến lúc mở phiên xét xử, cổng huyện nha chật kín vây xem.
"Ôi, thật sự là xét xử !"
"Ài, chừng thật sự một vị quan !"
"Ai mà , chừng chỉ là bộ tịch thôi..."
"Ngươi cứ nhỏ thôi, cẩn thận bắt đại lao đó..."
"Uy... vũ...!"
Tống Tam Lang khoác quan bào, đoan tọa công án sơn đen.
Mèo con Kute
"Đại nhân, tiểu nhân Chương Đại, một năm mẫu tiểu nhân bệnh nặng, tiểu nhân vay Hoàng Hữu Đắc năm lạng bạc. Y ức h.i.ế.p tiểu nhân chữ, khế ước ghi là mười lạng, nhiều hơn gấp đôi. Miệng thì với tiểu nhân là niên lợi sáu phần, nhưng khế ước là nguyệt lợi sáu phần. Nguyệt lợi sáu phần tiểu nhân trả nổi. Hoàng Hữu Đắc liền chiếm đoạt bộ tổ trạch, lương điền và vườn vải nhà tiểu nhân."
Hoàng Hữu Đắc chắp tay,
"Đại nhân, học sinh oan uổng quá! Ta quả thật đưa cho Chương Đại mười lạng bạc, lúc đó cũng là nguyệt lợi sáu phần mà triều đình cho phép mà!"
Nói đoạn, y từ trong tay áo lấy khế ước, hai tay giơ cao qua đầu.
Quan sai bước lên nhận lấy.
Tống Tam Lang so sánh khế ước mà Chương Đại dâng lên hôm qua, :
"Khế ước vấn đề gì."
Hoàng Hữu Đắc kìm khóe miệng khẽ nhếch lên, nhưng lập tức ẩn , chắp tay, "Tạ ơn đại nhân minh xét, mấy ngày Đồng tri đại nhân gửi thư đến, còn nhắc đến đại nhân là!"
Lời của Đồng tri đại nhân thốt .
Chương Đại lòng nguội lạnh, quả nhiên vẫn là quá ngây thơ, nào quan nào chịu lên tiếng vì dân chúng.
Đám vây xem, phát từng tiếng thở dài.
Hoàng Hữu Đắc lời còn dứt, Tống Tam Lang cắt lời, nghiêm túc hỏi: "Đồng tri đại nhân liên quan đến vụ án !"
Lời hỏi khiến Hoàng Hữu Đắc ngẩn , lâu , Hoàng Hữu Đắc mới lắc đầu, "Không liên quan!"
"Trên đại đường, nhắc đến những liên quan đến vụ án !"
Lần , chỉ Hoàng Hữu Đắc ngây , mà huyện thừa cùng các quan sai khác cũng đều ngây .
Không đợi chúng nhân kịp phản ứng.
Chợt, cả đại đường vang lên một tiếng kinh đường mộc.
Lập tức, bên trong và bên ngoài công đường đều trở nên yên tĩnh.
Ngay đó, Tống Tam Lang giơ lên một cuốn sổ cái.
Hoàng Hữu Đắc thấy , sắc mặt lập tức tái mét, kìm lùi hai bước.
Lẩm bẩm :
"Cái ... thể nào!"
Cuốn sổ cái y vốn đặt ở một nơi kín đáo, ngay cả tiểu trong nhà cũng .
"Hoàng Hữu Đắc, trong cuốn sổ cái nhà ngươi, rõ ràng rằng ngươi chỉ cho Chương Đại vay năm lạng, ngươi lời gì để ."
Tống Tam Lang tiếp tục :
"Căn cứ theo 《Đại Khánh Sớ Nghị – Trá Ngụy》, 《Đại Khánh Luật – Hình Luật》, Hoàng Hữu Đắc tăng khống khoản bạc nợ, thực tế vay năm lạng, lập khế ước mười lạng, dựa theo luật lừa đảo chiếm đoạt đủ năm lạng, đ.á.n.h năm mươi trượng, bạc lừa đảo, lập tức trả tại công đường!
Vì tội lừa đảo, tổ trạch, lương điền và vườn vải đó đều tính. Chương Đại khi trả đúng theo tiền thực tế, sẽ trả ngay tại chỗ. Kẻ nào vi phạm thì đ.á.n.h hai mươi trượng!"
Mười que thẻ nặng nề rơi xuống đất.
Thấy quan sai động đậy, Tống Tam Lang lớn tiếng quát: "Muốn cả gan kháng quan lệnh ?"
Lời thốt , quan sai lập tức tiến lên.
Hoàng Hữu Đắc la lớn: "Ngươi là ai , chính là tiểu cữu tử của Đồng tri đại nhân đó..."
Thấy quan sai dừng , Tống Tam Lang hô lớn: "Người ! Ghi lời Hoàng Hữu Đắc tự tiện nhắc đến quan viên can thiệp tư pháp, huyện sẽ tấu trình lên !"
Quan sai phụ trách đ.á.n.h trượng dám chần chừ nữa, giơ cao côn gỗ, nặng nề đ.á.n.h xuống.
Cùng với mỗi nhát roi giáng xuống, đám vây xem cảm xúc dâng cao.
"Đánh lắm!" Không ai hô lên một tiếng, tiếng hưởng ứng ngừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-giup-gia-dinh-sung-tuc/chuong-212.html.]
"Đánh lắm!"
"Đánh lắm!"
Còn mấy huyện thừa, thì năm vị tạp trần.
Hoàng Hữu Đắc khi trở về phủ la hét t.h.ả.m thiết, lớn tiếng gọi:
"Mau thư cho tỷ tỷ của ..."
Khi Tống Tam Lang trở về hậu trạch, Tống Xuân Hoa đang phát 'tiền thưởng' hậu hĩnh.
Lệ Chi Muội lúc lơ ngơ,
"Cái ... cái là năm lạng bạc đó, cả nhà nàng một hai năm, , hai ba năm cũng kiếm nhiều như ."
"Tiểu thư, mỗi ngày trả hai trăm đại văn , tiểu tỳ còn thể nhận tiền của nữa, vả còn nhiều như ." Sau khi phản ứng , Lệ Chi Muội vội vàng trả bạc trong tay.
Tống Xuân Hoa mỉm :
"Hai trăm văn là phí ngươi dạy chúng tiếng Nam Việt, còn đây là phí ngươi giúp tìm sổ cái ."
Thấy Tống Xuân Hoa thái độ kiên quyết, vả Đại Hồ Tử và Thẩm Truy Phong cũng 'tiền thưởng' tương ứng, nàng liền nhận lấy, trong lòng thầm nghĩ, nhất định việc thật .
Trong phòng chỉ còn Tống Tam Lang và Tống Xuân Hoa.
Tống Xuân Hoa thấy Tống Tam Lang mang theo vẻ tiếc nuối, :
"Có thể định tội lừa đảo, trả cho Chương Đại mười lạng, vả lương điền và những thứ khác cũng hy vọng lấy , . Còn nguyệt lợi sáu phần , cách nào tìm chứng cứ cả, đây là vấn đề của ngươi. Điều ngươi cần suy nghĩ là, thế nào để ngăn chặn hoặc giảm thiểu loại chuyện xảy ."
Tống Tam Lang gật đầu,
"Ta , Nhị tỷ."
Lâu , Tống Tam Lang mở lời:
"Ta mở một huyện học, ai cũng thể đến, cần tiền!"
Tống Xuân Hoa gật đầu.
“Ta vô cùng ủng hộ!”
Hoàng phủ.
“Còn đau ?” Một nữ tử yêu mị lộ vẻ mặt lo lắng, quan tâm hỏi Hoàng Hữu Đức.
Hoàng Hữu Đức liếc phía nữ tử, “Tỷ phu đến ?”
“Chàng việc.”
“Tỷ, chuyện của , tỷ với tỷ phu ?”
Nữ tử những hầu trong phòng, đám hầu lượt lui .
Thấy trong phòng chỉ còn hai tỷ , nữ tử mở lời: “Tỷ phu bảo hãy ăn ở tử tế với huyện lệnh.”
“Cái gì!” Hoàng Hữu Đức bật dậy, “Xoẹt...”
Cú nhảy vết thương kéo căng, khiến nhịn mà kêu lên.
Nữ tử vội : “Nằm xuống mau, xuống mau!”
“Tỷ phu, là Đồng tri lục phẩm, sợ gì cái chức huyện lệnh thất phẩm chứ!”
“Tỷ phu bảo với , vị huyện lệnh là Thám Hoa Lang của khoa thi năm nay, khi đến Nam Vũ Thành, từng là Biên tu lục phẩm của Hàn Lâm Viện. Ngay cả Tri phủ đại nhân cũng dám khinh cử vọng động.”
“Thám... Hoa Lang, Hàn... Lâm Viện...” Hoàng Hữu Đức cả đều kinh ngạc.
Hoàng Hữu Đức, một Tú tài, thể gì về Thám Hoa Lang và Hàn Lâm Viện.
Mãi lâu , vẫn dám tin mà :
“Không, ... thể nào, vị Thám Hoa Lang, Biên tu Hàn Lâm Viện thể đến một chức huyện lệnh nhỏ bé như .”
Cuối cùng, nhỏ giọng hỏi:
“Có là nhầm ?”
Nữ tử với vẻ mặt nghiêm túc:
“Thông tin là từ Tri phủ đại nhân mà .”
Hoàng Hữu Đức , nếu thông tin là từ Tri phủ đại nhân, điều cho thấy chắc chắn là thật, lúc quên cả cơn đau.