Xuyên Về Cổ Đại Ta Giúp Gia Đình Sung Túc - Chương 201:-- --- Tiệm Thịt Kho
Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:36:30
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Tìm, tìm tỷ Xuân Hoa.”
Tiếng nhỏ như tiếng muỗi kêu, mang theo vẻ sợ sệt. Phúc bá lúc mới rõ, mắt là một cô nương.
Cô nương đó lúng túng, ngón tay siết chặt vạt áo vải thô.
Phúc bá ôn tồn :
“Cô nương đợi lát!”
Xoay liền trong viện.
Chốc lát , Tống Xuân Hoa cùng Phúc bá bước . Nàng nhận thư của Đại Ni từ , trong lòng vài phần suy đoán.
Giờ phút thấy bóng dáng tiều tụy quen thuộc xa lạ bậc thềm, xác nhận điều nàng suy nghĩ.
Bóng bậc thềm đột nhiên run lên, đầu cúi thấp hơn, lắp bắp :
“Xuân, Xuân Hoa tỷ......” Giọng như ép từ cổ họng khô khốc, mang theo âm run khàn đặc.
Tống Xuân Hoa ánh mắt dịu dàng, bước thẳng vài bước về phía , đưa tay .
“Vào .”
Chu Kim Phượng rụt tay , khẽ :
“Dơ!”
“Không cả!” Tống Xuân Hoa vững vàng nắm lấy bàn tay rụt , lực đạo ôn hòa nhưng kiên định.
Xoay dặn dò Phúc bá:
“Phúc bá, bảo nhà bếp vài món ăn. Sau đó sai mang một thùng nước tới viện của .”
Phúc bá dứt khoát đáp “Dạ”.
Bóng lập tức biến mất ở hành lang dẫn tới nhà bếp.
Chu Kim Phượng và Tống Xuân Hoa chiều cao tương đương, Tống Xuân Hoa lấy từ tủ một bộ y phục đưa cho đối phương, bảo nàng .
Nhà bếp việc nhanh nhẹn, vài đĩa thức ăn nhỏ cùng một bát cháo trắng nấu sánh bày lên bàn.
Chu Kim Phượng lúc đầu còn cố nén, từng ngụm nhỏ nuốt xuống.
Tuy nhiên, lửa đói trong bụng như thiêu đốt, cuối cùng thể nhịn , động tác dần trở nên vội vã, nhưng mang theo một chút kiềm chế khó xử.
Tống Xuân Hoa chỉ dịu dàng , một lời.
Đợi đến khi chén đĩa trống , Tống Xuân Hoa mới ôn tồn :
“Ngày mai theo Phúc bá – chính là lão quản gia ngoài cửa nãy, đến quan phủ giấy chứng nhận cư trú lâu dài. Sau , cứ yên tâm ở nhà .”
Lời dứt, nước mắt Chu Kim Phượng như chuỗi ngọc đứt dây, tuôn rơi như lũ, đôi vai kìm mà khẽ run lên.
Tống Xuân Hoa nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng nàng.
Những khác trong nhà tới, thấy Chu Kim Phượng, ánh mắt giao chút kinh ngạc, nhưng đều ngầm hiểu ai truy vấn.
Ngày hôm .
Tống Xuân Hoa dắt Ngũ nương, dẫn theo Tiểu Chiêu và Tống Nghiên đến nha hành.
Nha nhân quen mặt mắt tinh, lập tức tươi rạng rỡ, chạy nhanh đón.
“Ôi chao! Thật khéo! Vừa ba gian cửa hàng, đều hợp ý hai vị!” Nha nhân vô cùng sốt sắng.
“Đi xem thử!” Tống Xuân Hoa gật đầu.
“Mấy vị đợi một chút!” Nói xong, nha nhân lập tức chạy về cửa hàng, chạy ngay.
Dẫn lên xe ngựa, y và Tống Nghiên ở vị trí phía xe.
Xe ngựa dừng một tiệm bán đồ ăn sáng.
Nha nhân dẫn ông chủ đến chào hỏi, đoàn từ tiền sảnh đến hậu bếp, xem xét kỹ lưỡng, cửa hàng tạm .
Sau khi xem xét xong, Tống Xuân Hoa với nha nhân:
“Cứ xem hết cả ba nhà, hẵng bàn cũng muộn.”
Nha nhân liên tục đáp “Vâng, ”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-giup-gia-dinh-sung-tuc/chuong-201-tiem-thit-kho.html.]
Cửa hàng thứ hai, cùng một con phố.
Nguyên là một quán ăn nhỏ.
Kết cấu rộng rãi hơn nhiều so với tiệm , hậu viện lớn nhỏ tương tự, nhưng thêm một giếng cổ xây bằng đá xanh.
Tống Ngũ nương ghé tai Tống Xuân Hoa, mắt sáng lấp lánh, khẽ :
“Nhị tỷ, cái !”
Tống Xuân Hoa mỉm ,
“Đã định ?”
Mèo con Kute
Tống Ngũ nương khúc khích :
“Cứ xem thêm một chút , so sánh ba nhà chứ.”
Xem xét xong ba cửa hàng, cuối cùng chọn quán ăn nhỏ thứ hai giếng.
Ngay tại chỗ quyết định xong, nha nhân mừng rỡ ngậm miệng, vị tiểu nương tử quả đúng là tài thần của y.
Nha nhân ngay trong ngày lo xong các thủ tục và giấy tờ thuế má của cửa hàng.
Cửa hàng chút tuổi, cần tu sửa.
Cuộc sống của Tống Xuân Hoa trở nên quy củ hơn: sáng sớm luyện quyền, trong thư phòng sách, sách, thỉnh thoảng dẫn Tiểu Chiêu và Tiểu Tùng dạo chơi trong các con hẻm.
Tiểu Tùng giờ đây phần lớn thời gian theo Tống Lục Lang, vị cử nhân Thẩm Mặc Bạch khai sáng giáo dục.
Một cử nhân sa sút đến mức ? Thẩm Mặc Bạch nhắc, Tống Xuân Hoa cũng hỏi.
Ai ai cũng những quá khứ khác , chỉ cần gây nguy hiểm cho nhà là .
Mặt khác, đối với Đại Hồ Tử, Tống Xuân Hoa cũng giữ thái độ tương tự.
Hắn mỗi ngày sáng sớm huấn luyện Tống gia, buổi sáng hoặc buổi chiều thì dẫn các hộ vệ trong nhà luyện tập đổ mồ hôi như mưa.
Cứ thế nửa tháng trôi qua, thời gian đến đêm ngày tiệm thịt kho khai trương.
Tống Ngũ nương cố ý chọn một ngày Tống Đại Lang, Tam Lang, Tứ Lang nghỉ phép.
Sáng sớm tinh mơ, tất cả trong nhà đều xe ngựa đến cửa tiệm.
Tống Ngũ nương chỉ tấm biển đề ‘Thập Lý Hương Lỗ’ hì hì :
“Nhị tỷ, tỷ đoán xem chữ nào là Đại ca , chữ nào là Tam ca , chữ nào là Tứ ca, chữ nào là Tiểu Lục ?”
Tống Xuân Hoa chỉ chữ ‘Thập’ biển hiệu, khẽ :
“Chữ chắc chắn là Tiểu Lục nhà .”
Ngay đó lượt chỉ ba chữ còn , tương ứng.
Chưa đến tiệm, mùi thịt kho bay từ hậu viện.
Mùi thơm thu hút ít qua đường dừng chân.
Giờ lành tới! Một tràng pháo đinh tai nhức óc nổ vang cửa tiệm, giấy đỏ bay lả tả như mưa.
Hai bà lão mới mua về đang bận rộn ở phía , một tiểu tư tay chân nhanh nhẹn trong hậu viện Tiền Đường.
Chu Kim Phượng đoan chính quầy, thần sắc tuy vẫn còn chút căng thẳng, nhưng ánh mắt vô cùng tập trung!
Tống Nghiên thì như định hải thần châm, mắt bốn phía, bao quát cục.
Huynh Tống Xuân Hoa quây quần một bàn.
Tống Ngũ nương bảo tiểu nhị mang hai thố, một thố thịt, một thố rau.
Hôm nay nắng chang chang, phố ít qua .
Chẳng mấy chốc, mùi hương tỏa thu hút ít khách hàng bước tiệm.
Nhiều khách hàng ăn thấy ngon miệng, thể mang , còn mua thêm vài phần mang về cho gia đình nếm thử.
Tiền sảnh nhanh chóng chật kín chỗ , huyên náo.
Chỗ trong đại sảnh chút đủ, đoàn Tống Xuân Hoa tủm tỉm dậy nhường chỗ.
Trong sự ồn ào náo nhiệt , Tống Xuân Hoa vô tình quét mắt qua cửa tiệm, một bóng dáng quen thuộc theo dòng bước .