Xuyên Về Cổ Đại Ta Giúp Gia Đình Sung Túc - Chương 199:-- --- Tân Đế, Du Nhai Khoa Quan

Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:36:28
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đêm đen gió lớn.

 

Mấy ngày thời tiết ấm lên, giờ phút trở nên lạnh giá, gió như lưỡi đao.

 

Tống Xuân Hoa trong sân, về phía hoàng cung, cho đến khi phía đông bắt đầu lóe sáng, một làn gió ấm thoảng qua, khóe miệng nàng nở một nụ , nàng sải bước dài trong nhà.

 

Lúc bên trong cửa son bắt đầu nhộn nhịp, cổng thành mở ít ngựa phi ngoài thành.

 

Đến giờ dùng bữa sáng, tiếng chuông chậm rãi vang lên, tiếng chuông, tất cả đều đặt bát đũa xuống.

 

Khoảng ba nhịp thở , tiếng chuông vang lên nữa, khắp thành đều thể thấy.

 

Sau tiếng chuông, quan viên Lễ Bộ cầm “Ai Chiếu” cổng cung, đó dán công văn đóng ấn ở các nha môn Lục Bộ và các cổng thành.

 

Chưa đầy nửa ngày, cửa nhà các gia đình quyền quý đều treo vải trắng, tất cả các nơi giải trí trong thành đều đóng cửa ngừng kinh doanh.

Mèo con Kute

 

Điện thí đương nhiên hủy bỏ, đợi Tân Đế đăng cơ .

 

Đêm khuya, thiếu niên tiều tụy mang theo chút ưu sầu mắt, Tống Xuân Hoa một lời, nhà lấy một cốc nước suối từ mạch suối trong gian.

 

Nước trôi xuống cổ họng, lập tức cảm thấy thông suốt vô cùng, hít sâu một , năng lượng trong cơ thể nhanh chóng tăng lên.

 

“Ngươi , thứ ngươi uống là một cốc nước bình thường, nó đáng giá mười mấy củ nhân sâm trăm năm đó.”

 

Lời Tống Xuân Hoa sai, khi nàng lấy một cốc nước từ gian, mảnh đất đen trong gian tự động biến mất mười một củ nhân sâm.

 

Nhìn chồng ngân phiếu dày cộp đưa qua mắt, vẻ mặt còn chút tiếc nuối tan biến còn một chút nào.

 

Trước mặt thiếu niên, Tống Xuân Hoa mắt sáng rực đếm ngân phiếu trong tay, ánh sáng trong mắt càng đếm càng sáng. Đếm xong, nàng hào phóng lấy một bình sứ từ trong lòng đưa qua.

 

Thiếu niên liếc mắt một cái, là thứ nước uống, cẩn thận từng li từng tí đặt trong lòng.

 

Trong tay Tống Xuân Hoa thêm một chồng ngân phiếu dày cộp.

 

Món ăn thật sự là một món hời.

 

Vì quốc tang, cả kinh thành đặc biệt im lặng.

 

Liên tiếp gần hơn hai mươi ngày, mấy Tống Xuân Hoa đều phố tản bộ.

 

Vừa thời gian mua ít hoa cỏ cây cảnh, Tống Xuân Hoa mỗi ngày đều chăm sóc chúng.

 

Mấy Tống Đại Lang vẫn như cũ mỗi ngày sách chữ.

 

Những ngày tháng ở trong phủ cứ thế trôi qua, cho đến khi Tân Hoàng đăng cơ.

 

Sau khi Tân Hoàng đăng cơ, Điện thí đình chỉ tiến hành .

 

Thời gian định ba ngày .

 

Một ngày trời, gió mát hoa nở.

 

Bốn trăm sĩ tử đỗ bảng khóa bên ngoài cửa cung.

 

Quan viên Lễ Bộ điểm danh, giảng giải lễ nghi quỳ bái và các chú ý cần thiết. Sau khi trải qua kiểm tra kém gì Hội thi, họ mới chia thành hai hàng theo hộ vệ tiến .

 

Trong đại điện, tất cả sĩ tử ở giữa, các trọng thần phân liệt hai bên.

 

Các sĩ tử đều dám thở mạnh, ít tay buông thõng còn nhịn run rẩy, chân cũng thể khống chế mà run bần bật. Trong ngày nắng ấm mùa xuân, bọn họ đều đổ mồ hôi.

 

Sau lễ ngũ bái tam khấu, bắt đầu tuyên đề, khi tuyên đề thì chuyên trách dẫn chỗ .

 

Lúc , sự căng thẳng của một sĩ tử những tan biến mà càng thêm kịch liệt, bút lông trong tay cầm vững, hai tay nắm chặt , lúc mới miễn cưỡng giữ vững đôi tay đang run rẩy.

 

Tống Đại Lang và Tam Lang cũng căng thẳng kém, ngừng thực hành phương pháp hít thở sâu mà Tống Xuân Hoa dạy cho hai .

 

Sau khi bước trạng thái bài, dường như xung quanh ai, trong mắt chỉ những con chữ lướt ngòi bút.

 

Tân Đế đang ngai vàng, để lộ vẻ gì mà liếc hai họ.

 

Khoảng một canh giờ , Tân Đế rời khỏi đại điện, dần dần bách quan văn võ cũng lượt lui .

 

Sĩ tử tiếp tục bài, cho đến khi màn đêm buông xuống, Điện thí ngày hôm nay mới kết thúc.

 

Kỳ thi kết thúc, các Đọc Quyển quan bắt đầu công việc của .

 

Ba ngày chấm bài, chọn mười bài thi nhất, cuối cùng giao cho Hoàng thượng chấm. Năm nay Tân Đế yêu cầu chọn hai mươi bài thi.

 

Từ hai mươi bài thi sẽ định Trạng Nguyên, Bảng Nhãn, Thám Hoa.

 

Khoảnh khắc bước khỏi cổng cung, tất cả các kỳ thi đều kết thúc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-giup-gia-dinh-sung-tuc/chuong-199-tan-de-du-nhai-khoa-quan.html.]

 

Tâm trạng của tất cả sĩ tử lúc mới thả lỏng.

 

Khi về đến nhà, một bàn đầy món ngon chuẩn sẵn, cả nhà quây quần bên , cho đến khi tiếng trống canh hai vang lên bên ngoài phủ, mới tan tiệc.

 

Thời gian tiếp theo chính là chờ đợi bảng vàng cuối cùng yết.

 

Trời hé một tia sáng, Tống Đại Lang và Tống Tam Lang thức dậy sửa soạn, Phúc Bá sai mang thức ăn sáng lên.

 

Tống Lục Lang cũng hiếm khi chút buồn ngủ, vô cùng phấn khích vây quanh Tống Đại Lang và Tống Tam Lang.

 

“Đại ca, Tam ca, hôm nay hai sẽ cài hoa cưỡi ngựa diễu phố …”

 

“Ta còn cả việc bắt rể bảng vàng nữa đó, Đại ca, Tam ca, hai đừng để bắt mất nhé…”

 

Mấy đứa nhỏ ríu rít ngừng.

 

Tống Đại Lang và Tống Tam Lang bất lực .

 

“Các ngươi tin tưởng hai đến .”

 

Ba đứa nhỏ đồng thanh gật đầu lia lịa.

 

Mặt trời lên tới chính đông, Tống Ngũ Nương hưng phấn chạy tới bên cửa sổ lầu hai lâu.

 

Vị trí là do Tống Xuân Hoa bỏ một khoản tiền lớn để đặt mấy ngày, thể rõ đội ngũ diễu phố sắp tới.

 

Ba đứa nhỏ rướn thò đầu ngoài ngóng trông.

 

“A —— Đến ! Đến !”

 

Đường phố bắt đầu náo nhiệt.

 

Ngày hôm nay cả thành đều đổ đường, mong chiêm ngưỡng Trạng Nguyên, Bảng Nhãn, Thám Hoa. Các cô nương khuê các thì càng chú ý đến Thám Hoa Lang.

 

“Ta thấy Đại ca …”

 

“Ta thấy Tam ca …”

 

“Đại ca là Trạng Nguyên, Tam ca là Thám Hoa Lang…”

 

Ba đứa nhỏ múa tay múa chân hò reo.

 

Nhìn thấy Trạng Nguyên Lang và Thám Hoa Lang lưng ngựa, ít cô nương khuê các đỏ bừng mặt, nhiều lén lút vén màn che đầu, rõ hơn một chút.

 

Những bà lão, thím nọ thì xem một cách hào sảng, miệng bàn tán:

 

“Ôi chao, năm nay Trạng Nguyên Lang và Thám Hoa Lang quả là tuấn tú mỹ miều…”

 

Tống Lục Lang như một con gà trống lớn, lớn tiếng với những trong lâu:

 

“Trạng Nguyên Lang và Thám Hoa Lang chính là Đại ca và Tam ca của đó…”

 

Những trong lâu tưởng đùa, thấy đáng yêu liền nảy sinh ý trêu chọc, “Ngươi là Đại ca và Tam ca ngươi thì là ? Hôm nay phố bao nhiêu Trạng Nguyên Lang và Thám Hoa Lang là tướng công và tế tử của họ đấy, ngươi gọi họ xem họ đáp ngươi ?”

 

Lúc trong quán mấy là bạn học của Tống Tứ Lang, liền sang.

 

Tống Tứ Lang ở thư viện chỉ qua với vài bạn học thiết rằng các ca ca trong nhà tham gia Hội thí năm nay, nhưng đó nhắc nữa. Các bạn học tưởng rằng họ trượt, nên cũng hỏi thêm. Vì ai trong thư viện hai đạt thứ hạng nào.

 

Tống Lục Lang ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, “Gọi thì gọi!”

 

Nói , đoàn đến lầu lâu, Tống Lục Lang chắp tay thành hình loa, dốc sức gọi xuống lầu:

 

“Đại ca! Tam ca!”

 

Tuy nhiên lúc tiếng ồn ào như nước vỡ bờ, hai cưỡi ngựa căn bản thấy, tiếng gọi chìm nghỉm trong gió.

 

Tống Tứ Lang và Tống Ngũ Nương cũng giúp sức gọi theo, nhưng vẫn nhận bất kỳ hồi đáp nào.

 

Người trêu chọc :

 

“Không cần gọi nữa , tin đó là Đại ca và Tam ca của ngươi…”

 

vẻ mặt thì rõ ràng là tin.

 

Mấy bạn học của Tống Tứ Lang bên cạnh lộ vẻ khinh thường.

 

Bỗng chốc, một giọng trong trẻo, vang dội hướng xuống lầu cất lên.

 

Vượt qua sự ồn ào, thẳng tới tai hai , hai cưỡi ngựa tiếng, liền về phía phát âm thanh.

 

 

Loading...