Xuyên Về Cổ Đại Ta Giúp Gia Đình Sung Túc - Chương 198:-- --- Yết bảng hội thi 2
Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:36:27
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lời thốt , chỉ quản chủ và tiểu nhị mà những còn cũng đều kinh ngạc, nhao nhao về phía Tống Xuân Hoa.
Lần ai phản bác, dù tất cả đều vả mặt ít.
vẫn vài sĩ tử tin, chủ yếu là vì cớ gì bản đỗ bảng, mà ngươi đỗ bảng, còn đạt thứ hạng cao đến thế. Một sĩ tử mặt dài khinh miệt :
“Giờ đây chỉ còn ba tên đầu thôi, ngươi còn thật sự cho rằng thứ hạng là do ngươi định ?”
Một sĩ tử mặt nhọn, miệng vẩu bên cạnh phụ họa:
“ , các ngươi còn thể giành hạng nhất .”
“Phải đó, còn dám mơ đến Hội Nguyên, thấy là trời tối mà bắt đầu mơ .” Sĩ tử mặt dài khinh khỉnh hừ một tiếng.
Quản chủ còn ngẩn , lời liền tán đồng, lệnh cho tiểu nhị:
“Đốt hết .”
Các sĩ tử và gia quyến khác dù lên tiếng, nhưng đều cho rằng vị tiểu nương tử đang càn.
Tống Xuân Hoa mỉm , với Đại Hồ Tử:
“Đi mua mấy tràng pháo về đây.”
Các sĩ tử bên cạnh thấy, nhỏ giọng xầm xì:
“Nàng thật sự mua, thật sự cho rằng thể top ba ?”
Một loạt động tác bên , đoàn báo hỷ lúc đến cửa hội quán.
Tiếng chiêng trống vang trời, tiếng báo hỷ vang vọng khắp hội quán, các sĩ tử của mấy hội quán bên cạnh cũng sang.
Theo tiếng báo hỷ lớn tiếng hỏi vị nào là Tống Hiên lão gia, Tống Tam Lang bước , cúi hành lễ tạ ơn.
Khi Tống Tam Lang bước , chỉ đoàn báo hỷ mà cả các sĩ tử theo cũng ngẩn khi thấy thiếu niên đến hai mươi tuổi . Hắn thật sự quá trẻ.
Đặc biệt là những sĩ tử râu tóc bạc trắng, lúc càng rưng rưng hai hàng lệ.
Tống Xuân Hoa bước tới, đưa bạc thưởng chuẩn sẵn.
Một túi bạc đầy ú ụ đưa qua, báo hỷ chúc mừng và những lời .
Sau khi báo hỷ rời , tất cả sĩ tử đều xúm vây quanh chúc mừng.
Tống Xuân Hoa với Tống Đại Lang:
“Đại ca, đợi một chút, sắp đến .”
Tống Đại Lang , tâm trạng còn chút căng thẳng đều tan biến hết, hỏi:
“Muội thật sự tin thể top ba ?”
“Đại ca, tin chính ?” Tống Xuân Hoa trả lời, hỏi ngược .
Đại Hồ Tử mua pháo về, Tống Xuân Hoa :
“Mang treo .”
Lúc , báo hỷ báo đến vị trí thứ ba, một sĩ tử trung niên lẩm bẩm:
“Cái, cái thật sự treo lên !”
Đại Hồ Tử , hai lời đến cửa.
Tiểu nhị đang định thu cây sào treo pháo, nhỏ giọng :
“Báo xong hết , còn treo gì nữa chứ.”
Đại Hồ Tử liếc mắt một cái, cầm lấy cây sào, trực tiếp treo ba tràng pháo mua lên.
Tống Lục Lang bước , ngẩng đầu lên:
“Cái gì mà báo xong , còn báo của đại ca .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-giup-gia-dinh-sung-tuc/chuong-198-yet-bang-hoi-thi-2.html.]
Khuôn mặt tròn trịa, lời hùng hồn.
Khi báo hỷ báo xong vị trí thứ hai, Tống Xuân Hoa mỉm nhưng ánh mắt kiên định:
“Đại ca, của đến !”
Các học tử trong đại sảnh , giờ khắc đều cảm thấy vị tiểu nương tử mắt e là phát điên .
“Tin mừng hội thi, cung hỷ Lâm Tế phủ Phượng Dương huyện Tống Triết lão gia hội thi đỗ thủ khoa Hội Nguyên.”
Tiếng báo hỷ như sấm nổ vang trời, tất cả đều há hốc miệng đến mức thể nhét một quả trứng, dường như định trụ.
Đặc biệt là mấy sĩ tử còn Tống Xuân Hoa mơ giữa ban ngày.
“Hạng…… hạng…… hạng nhất!” Một sĩ tử mặt đầy vẻ khó tin, lưỡi cứ líu rõ lời, giọng run rẩy.
Quản chủ lúc cũng tiếng nổ cho choáng váng, rơi trạng thái điên cuồng, chợt “ha ha ha ha” lớn:
“Ha ha ha ha, hạng nhất, Hội thi hạng nhất, Hội quán Lâm Tế của chúng Hội Nguyên......”
Lời lộn xộn, miệng ngừng lặp “hạng nhất”.
Tiểu nhị phụ trách đốt pháo, đờ đẫn đó.
Đại Hồ Tử tiếp quản công việc đốt pháo của .
Đằng đoàn báo hỷ là một đám sĩ tử, cả con phố đều chặn , đều xem vị Hội Nguyên năm nay trông .
Rất nhiều sĩ tử xì xào:
“Cái Tống Triết là vị nào ......”
Cho dù là kỳ thi khi thi xong chờ yết bảng, Tống Triết và Tống Hiên hai đều từng tham gia bất kỳ thi xã nào do các học tử tổ chức.
Dù Tống Triết là Giải Nguyên, nhưng kỳ thi các sĩ tử cũng thiếu Giải Nguyên, đặc biệt phủ Lâm Tế là phủ lớn về khoa cử, thể coi là một phủ ít tiếng tăm.
Tiếng pháo “lách tách, bùm bùm” vang lên, kèm theo tiếng báo hỷ vang vọng của báo tin.
Mặc dù các học tử phủ Lâm Tế ít lời lẽ mỉa mai, nhưng lúc các học tử phủ khác, lưng bọn họ cũng thẳng tắp lên. Bọn họ chính là cùng phủ với Hội Nguyên lang đó.
Quản chủ lúc đến cứng đờ cả mặt, trong lòng chỉ kiêu hãnh, mà còn hơn thế là phát tài , phát tài , cuối cùng cũng phát tài ...! Sau hội quán của bọn họ sẽ bao giờ thiếu khách nữa.
Mèo con Kute
Nhìn Tống Đại Lang bước lên nhận tin mừng, xung quanh hít một thật sâu. Cái, cái , cái một trẻ tuổi như nữa chứ, nữa kích thích mạnh mẽ một nhóm sĩ tử lớn tuổi.
Khi thấy Tống Xuân Hoa nhét túi tiền căng phồng tay báo hỷ, cuối cùng cũng từ trong sự kích động tỉnh táo , lớn tiếng hô:
“Cái…… cái Hội Nguyên và hạng tư hình như là hai .”
Nghe , đều hô lớn:
“ , đều là phủ Lâm Tế, huyện Phượng Dương, còn cùng họ Tống, ôi chao, một nhà xuất hai tiến sĩ......”
Vốn dĩ hạng nhất chấn động, giờ đây hạng nhất và hạng tư xuất từ cùng một nhà, càng chấn động hơn là cả hai đều đến hai mươi tuổi. Sự chấn động chồng chất khiến đám đông lúc sôi trào.
Chưa đầy một ngày, tin tức nhà họ Tống phủ Lâm Tế hai đỗ bảng lan truyền khắp thành.
Nếu địa chỉ giữ kín, tất cả sĩ tử đều đến tận nhà thỉnh giáo, dù một nhà xuất hạng nhất và hạng tư.
Các quan chức và thương nhân xuất từ phủ Lâm Tế cũng đến bái phỏng, nhưng địa chỉ ở kinh thành công bố ngoài. Dù , mỗi ngày vẫn nhận một chồng danh dày cộp.
Những đến thăm chủ yếu là bạn học cùng thư viện ở kinh thành.
tất cả đều lấy lý do chuẩn cho Điện thí mà đóng cửa từ chối tiếp khách.
Vì cổng viện ít túc trực, sợ rằng tiếp đón nhà mà tiếp đón nhà đắc tội với khác, nên Hứa Minh và Tống Tri Viễn đến bái phỏng cũng từ chối ở ngoài cửa.
Lý do chính khiến họ đóng cửa từ chối khách lúc là Tống Xuân Hoa Tống Đại Lang và Tam Lang kịp bước quan trường vướng tranh chấp phe phái, đặc biệt là thời điểm then chốt .
Tống Đại Lang và Tam Lang mỗi ngày ở nhà đều dậy sớm luyện quyền sách, bữa sáng tiếp tục sách, khi mệt thì dạo trong vườn hoa hoặc cùng các trong nhà luyện tập một trận.
Thời gian cứ thế trôi trong việc sách, luyện quyền, tản bộ cho đến một ngày Điện thí.
Chỉ là lúc , một chuyện xảy , Điện thí hoãn .