Xuyên Về Cổ Đại Ta Giúp Gia Đình Sung Túc - Chương 181:-- ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:36:11
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mua Trạch Ở Kinh Thành

 

Đi gần nửa tháng, cuối cùng cũng đến Kinh thành.

 

Lúc tuy là cuối xuân, nhưng Kinh thành ở phía Bắc, trong gió vẫn mang theo lạnh.

 

Người già và trẻ nhỏ phố, vẫn còn khoác những bộ y phục dày.

 

Hai , tuy qua vài phủ thành, Tống Tam Lang còn từng đến Tiền An Phủ, nhưng vẫn những kiến trúc cao lớn, dòng tấp nập, vai kề vai ở Kinh thành cho chấn động.

 

Tống Xuân Hoa từ thời hiện đại với những tòa nhà cao tầng mà đến, đồng thời còn từng chiêm ngưỡng Tử Cấm Thành phiên bản kiến trúc đỉnh cao, cộng thêm năm ngoái đến một , cả nàng biểu hiện vô cùng bình thản.

 

Ba trực tiếp thẳng đến khách điếm.

 

Tiểu quản gia Tống Tam Lang, giá tiền trọ một đêm, trong lòng bắt đầu tính toán, thể mua bao nhiêu mẫu ruộng , bao nhiêu gạo, bao nhiêu thịt......

 

So sánh một hồi, hận thể ngủ đêm ngay xe ngựa.

 

Ngày hôm , ba Tống Xuân Hoa bắt đầu tìm nhà.

 

Tống Xuân Hoa quyết định mua một căn trạch viện gần thư viện.

 

"Trạch viện gần Tùng Dương Thư viện chẳng hề rẻ." Nha nhân ba đáp lời, giơ một ngón tay, "Ít nhất khởi điểm với cái giá ——một vạn lạng."

 

Tống Đại Lang và Tam Lang, trong lòng giật , tuy biểu hiện ngoài, nhưng nha nhân ngày ngày tiếp xúc với khác, liếc mắt một cái thấu.

 

Tống Xuân Hoa trong lòng cảm thán, quả nhiên bất kể là hiện đại cổ đại, giá nhà khu vực trường học đều là trời.

 

Nha nhân vội giới thiệu:

 

"Khách quan, quý vị thể xem xét những trạch viện ở xa hơn một chút."

 

"Cứ xem trạch viện gần Tùng Dương Thư viện, hai tiến ba tiến đều ." Tống Xuân Hoa với nha nhân.

 

Nha nhân thấy nàng vẻ mặt kiên định, giống đùa, liền nhắc nhở:

 

"Trạch viện hai tiến hoặc ba tiến ở Tùng Dương Thư viện ít nhất cũng hai vạn lạng."

 

Tống Xuân Hoa gật đầu,

 

"Đều dẫn chúng xem."

 

Lúc chưởng quỹ bước , với nha nhân:

 

"Đi pha cho khách quan một ấm ngon!"

 

Rồi sang Tống Xuân Hoa :

 

"Trạch viện gần Tùng Dương Thư viện , cần thẩm định tài chính, mới thể đưa xem."

 

"Bao nhiêu?"

 

Chưởng quỹ , giơ hai ngón tay, "Hai vạn lạng."

 

Nha nhân đang bưng đến, thấy bàn một chồng ngân phiếu dày cộp, ấm trong tay suýt chút nữa rơi xuống đất.

 

Hắn tự trách hôm nay lầm .

 

Sau một hồi trao đổi, xác định nhu cầu của Tống Xuân Hoa và các , nha nhân dẫn ba về phía những trạch viện cần xem.

 

Nha nhân lúc , mặt mày tươi rạng rỡ, phục vụ còn chu đáo hơn cả nhân viên bất động sản thời hiện đại.

 

Đi bộ một khắc đồng hồ, đến một căn trạch viện hai tiến.

 

"Trạch viện chủ nhân đây từng là một vị tiến sĩ." Nha nhân mở lời.

 

Trạch viện ngăn nắp sạch sẽ, thể thấy chủ nhân cũ yêu quý nó.

 

trong viện giếng nước, loại bỏ.

 

Tiếp tục xem xét căn tiếp theo.

 

Xem liền ba căn, Tống Xuân Hoa vẫn quyết định.

 

Trạch viện giống những phủ trạch ở phủ thành, ở thường xuyên, trạch viện chỉ Tống Đại Lang và Tam Lang sẽ thường trú, Tứ Lang và Lục Lang đến Kinh thành học viện cũng cần nơi ở, thậm chí cả gia đình đều khả năng dọn , nên tìm căn ưng ý. Sở dĩ thể kén chọn như , chủ yếu là thiếu bạc.

 

Cười với nha nhân:

 

"Chẳng cần hai tiến ba tiến, chỉ cần là trạch viện gần thư viện bán, đều dẫn chúng xem."

 

Nha nhân thấy xem vài nơi mà đối phương đều mấy ưng ý, lúc , suy nghĩ một hồi mở lời:

 

"Có một đại trạch năm tiến, cách thư viện đầy trăm thước."

 

Ngừng một chút,

 

" giá đó...... cần đến mười vạn lạng."

 

Tống Đại Lang và Tam Lang, lúc kìm mà trợn tròn mắt, nhưng vẫn cố nhịn thốt lên tiếng kinh ngạc.

 

Tống Xuân Hoa :

 

"Cứ xem thử!"

 

Nha nhân , càng thêm vạn phần hối hận vì sáng nay lầm .

 

Nụ mặt càng thêm rạng rỡ, khi lên xe ngựa, hận thể xổm xuống, để ba đạp lên mà lên.

 

Khi xem xong căn trạch viện năm tiến, Tống Xuân Hoa lập tức chốt mua ngay tại chỗ.

 

Nha nhân cảm thấy cả lâng lâng, khóe miệng nở rộng đến cực đại, thể khép .

 

Mãi mới hồn, vội vàng ngừng chúc mừng.

 

Ngay đó, chính là thủ tục mua bán nhà đất.

 

Nha nhân thành thạo quy trình, đầy nửa ngày, tất cả thủ tục tất.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-giup-gia-dinh-sung-tuc/chuong-181.html.]

Sau khi ba Tống Xuân Hoa rời , nha nhân vẫn còn chìm trong hưng phấn.

 

Những nha nhân khác trong cửa hàng, hận rằng tiến lên tiếp đón ba vị công tử trẻ tuổi .

 

Trạch viện mười vạn lạng a, phần lớn tiền hoa hồng tuy do nha hành lấy , nhưng tiền nhận cũng ít, gần bằng nửa năm tiền thuê một căn trạch viện một tiến.

 

Xem nhà và thủ tục, chỉ tốn một ngày công, quả thực là vị khách mua nhà như thần tiên, mười năm cũng khó gặp một .

 

Ngày hôm , ba liền dọn đến nhà mới.

Mèo con Kute

 

Ba dọn dẹp một lượt căn nhà tạm thời sẽ ở.

 

An hết, tuy hai võ công tệ, nhưng trạch viện lớn, cho cùng vẫn cần vài tên hộ viện.

 

Hơn nữa cũng cần bà giúp việc dọn dẹp, và một quản gia quản lý các việc trong nhà.

 

Ba Tống Xuân Hoa nữa đến nha hành.

 

Còn cửa hàng, nha nhân tiếp đón thấy, ba bước hai bước đón .

 

Một nha nhân khác lúc ở cửa, cũng thấy.

 

Hai hầu như cùng lúc đến mặt ba .

 

"Đây là khách của !"

 

"Khách của ngươi cái gì, ai tiếp đón thì tính của đó......"

 

Chưởng quỹ trong cửa hàng thấy tiếng cãi vã, để đạt giao dịch với khả năng lớn nhất, chỉ nha nhân tiếp đón ngày hôm qua :

 

"Ngươi tiếp đón."

 

Nha nhân tuy trong lòng phục, nhưng cuối cùng cũng dám gì.

 

Hộ viện chọn bốn , bà giúp việc quét dọn giặt giũ chọn hai .

 

Cuối cùng, mua một đầu bếp nữ món ăn phủ Lâm Tế.

 

Quản gia quanh một lượt nhưng thấy ai ý.

 

Khi đến đại sảnh bên ngoài, một giọng trẻ con vang lên.

 

“Ta thể rời xa gia gia.”

 

“Điều thể tùy ý ngươi !”

 

“Phu nhân, cầu xin mua hạ , thể quản gia…”

 

Nghĩ đến điều gì đó, những lời sắp nuốt ngược trong.

 

Các nha , bà tử phía quý phu nhân khẽ một tiếng.

 

Nha nhân về phía quý phu nhân, y cũng mong bà thể mua lão gia tử .

 

Không vì thương hại ông cháu chia lìa, chủ yếu là lão gia tử bán riêng thì thật sự bán .

 

Quý phu nhân hề động lòng, thậm chí còn mang theo một tia ghét bỏ.

 

Nha nhân tách hai ông cháu , tiểu nam hài òa .

 

“Ta gia gia… gia gia… gia gia…”

 

“Ngươi sẽ quản gia?”

 

Một giọng nữ trong trẻo vang lên giữa tiếng .

 

Nha nhân bên cạnh thấy Tống Xuân Hoa hỏi chuyện.

 

Vội vàng đến mặt lão nhân.

 

Lão nhân , vội vàng về phía Tống Xuân Hoa, ngừng gật đầu.

 

Tống Xuân Hoa thẳng đối phương, một lát :

 

“Hai ông cháu ngươi hãy theo .”

 

Có thể cơm giành mới thơm, đương nhiên cũng như .

 

“Đây là trúng .” Quý phu nhân nhếch cằm lên.

 

Hai nha nhân , tỏ vẻ khó xử.

 

Tống Xuân Hoa đang định :

 

“Vậy thì nhường cho ngươi .”

 

thấy ánh mắt cầu khẩn của hai ông cháu, cuối cùng đành lòng.

 

Hỏi nha nhân bên cạnh:

 

“Đã ký bán khế ?”

 

Nha nhân lúc coi Tống Xuân Hoa như tài thần gia của y, đối phương vẫn đang trong giai đoạn lựa chọn, vội vàng đáp lời:

 

“Chưa ạ!”

 

Quý phu nhân lộ vẻ khó chịu, dặn dò nha bên cạnh:

 

“Đưa bạc!”

 

“Ta giá gấp đôi!” Tống Xuân Hoa mặt đầy bình tĩnh, thản nhiên .

 

“Ta giá gấp ba!”

 

Giọng thản nhiên vang lên,

 

“Gấp mười!”

 

 

Loading...