Xuyên Về Cổ Đại Ta Giúp Gia Đình Sung Túc - Chương 167:-- Chuyện Làm Ăn Nhang Muỗi của Tống Ngũ Nương
Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:35:57
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiểu thư phòng của Tống Xuân Hoa.
Tô công tử đặt chiếc hộp trong tay lên bàn và mở .
Một hộp đầy ắp ngân phiếu, xuất hiện trong tầm mắt của hai .
“Xem Tử Thần Tương giá tệ.” Tống Xuân Hoa nhướng mày .
“Mười lạng bạc một hồ.” Tô công tử giơ một ngón tay ký hiệu ‘1’.
Tống Xuân Hoa hộp ngân phiếu đầy ắp,
“Xem Tô công tử hối hận vì giá quá thấp .”
“ !” Tô công tử , “Tử Thần Tương vận chuyển đến phủ thành liền tranh mua hết sạch, mỗi ngày đều đến phủ hỏi khi nào thì hàng, sớm giá hai mươi lạng.”
Y ngừng một lát, mở lời hỏi:
“Tử Thần Tương , thể thêm nhiều chút ?”
Tống Xuân Hoa lắc đầu,
“Tạm thời thì thể, nho đủ.”
Tô công tử ,
“Vậy thì thật đáng tiếc!”
Tống Xuân Hoa khẽ .
Nho Tống Xuân Hoa thiếu, nhưng đứa con vàng (nguồn lợi nhuận) càng lớn thì càng dễ thu hút sự chú ý.
Tô công tử tuy chỗ dựa, nhưng cũng chắc giữ .
Sau khi lô rượu nho mới nhất của công xưởng chất lên xe ngựa, Tô công tử cúi chắp tay vái chào cáo từ.
Sau khi nho trồng, bao gồm cả Tống Hữu Kim, năm giữ để chăm sóc vườn nho lâu dài.
“Vù vù vù...”
“Bốp!”
Tống Ngũ Nương con muỗi dính m.á.u trong tay, vội dậy đến bên cạnh chum nước trong bếp.
Mọi ăn xong bữa tối trong cảnh muỗi bay vo ve xung quanh.
Ngày hôm .
“Nhị tỷ, đang gì ?” Tống Ngũ Nương thấy Tống Xuân Hoa đang nhào một cục đen sì, giống như bột nhào, liền tò mò hỏi.
Tống Xuân Hoa ép dẹt cục bột đen trong tay, ngẩng đầu :
“Là để đuổi muỗi.”
“Cái thể đuổi muỗi ?” Tống Ngũ Nương mở to đôi mắt.
“Ừm!” Tống Xuân Hoa hỏi, “Có cùng ?”
Tống Ngũ Nương gật đầu, lấy chiếc tạp dề riêng tường xuống và đeo .
Nàng ép dẹt hỗn hợp đen thành hình chữ nhật vuông vắn, đó dùng d.a.o thái rau cắt thành từng sợi đều tăm tắp.
“Cứ thế , cách nửa thước, cuộn thành vòng tròn.” Tống Xuân Hoa mẫu cho Tống Ngũ Nương bên cạnh.
“Tại cuộn thành vòng tròn như ạ!”
“Làm thì nó thể cháy lâu hơn một chút đó!”
Những cây nhang muỗi hình xoắn ốc đặt từng chiếc một trong mẹt.
“Được , chúng mang sân thôi!” Tống Xuân Hoa bưng một đĩa trong đó lên.
Tống Ngũ Nương bưng đĩa còn .
“Nhị tỷ, thật sự muỗi đó nha!”
Khi ăn tối, Tống Ngũ Nương phấn khích .
“Cái chắc chắn mua, nhị tỷ, chúng cái để bán !”
Tống Xuân Hoa cưng chiều :
“Được thôi!”
“Vậy Đường Đường cái ?”
Tống Ngũ Nương gật đầu,
“Ta , tan học xong sẽ đến giúp .”
Tống Xuân Hoa lắc đầu,
“Việc chế tạo, bày bán đều giao cho Đường Đường, do Đường Đường quyền phụ trách.”
“A?!” Tống Ngũ Nương ngây .
Tống Xuân Hoa mắt nàng,
“Có ?”
Những khác bàn đều về phía hai .
“Đường Đường vẫn còn nhỏ!” Tống Đông Mai lên tiếng.
Tống Xuân Hoa trả lời, tiếp tục Tống Ngũ Nương.
Tống Ngũ Nương ánh mắt khích lệ của Tống Xuân Hoa, gật đầu,
“Ta bằng lòng!”
Ánh trăng chiếu trong nhà.
“Hương đuổi muỗi ngải cứu vòng tròn thì ?”
Giọng trong trẻo của Tống Ngũ Nương vang lên.
“Ít chữ hơn một chút lẽ sẽ hơn ?” Tống Xuân Hoa hỏi ngược .
“Hương đuổi muỗi vòng tròn.”
Tống Xuân Hoa , đại khái qua một lượt quy tắc đặt tên sản phẩm hiện đại.
“Hương muỗi!”
Dưới sự hướng dẫn của Tống Xuân Hoa, Tống Ngũ Nương cái tên lưu truyền từ lâu.
Sáng sớm hôm , Tống Ngũ Nương ở trong thư phòng, liệt kê danh sách công việc cần .
Vừa , lẩm bẩm nhỏ giọng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-giup-gia-dinh-sung-tuc/chuong-167-chuyen-lam-an-nhang-muoi-cua-tong-ngu-nuong.html.]
“Thu hoạch ngải cứu… chế tạo than củi… mua hùng hoàng…”
Nửa canh giờ , Tống Ngũ Nương từ cái túi tiền nhỏ của lấy mấy đồng bạc vụn,
“Nhị tỷ, thể mua ngải cứu và thuê cối xay nước của tỷ ?”
Tống Xuân Hoa nhận lấy bạc vụn,
“Được!”
“Tam ca, Tứ ca.” Tống Ngũ Nương đưa danh sách mua sắm và bạc vụn cho hai ca ca, “Những thứ đây, hôm nay đều mua cho đủ đấy nhé!”
Hai ca ca cưng chiều lớn tiếng đáp:
“Đã rõ!”
Ngay đó, Tống Ngũ Nương chạy ngoài sân,
“Ta đầu thôn đây!”
Một canh giờ .
Trong sân khu nhà cũ, mười mấy trong thôn.
Tống Xuân Hoa một bên.
Cô bé ban đầu còn căng thẳng, thỉnh thoảng về phía nhị tỷ nhà .
Tống Xuân Hoa khuyến khích, vẫn chỉ mà gì.
Dần dần, giọng của cô bé lớn dần, sắp xếp các công việc một cách hệ thống.
Ngày hôm .
Tống Đông Mai ở xưởng xà phòng đây của Tống Xuân Hoa, trộn các loại bột theo tỷ lệ thành bùn ướt, mang chính đường.
Chiều hôm qua mẫu một , đều là quen việc, nhanh chóng bắt tay .
Tống Ngũ Nương theo lời khuyên của nhị tỷ nhà , thực hiện quy trình sản xuất dây chuyền hiệu quả hơn và khó học lén.
Gần hai mươi trong thôn cùng , mỗi ngày sản lượng trung bình gần hai ngàn hộp.
“Có mối ăn mới ?”
Tô công tử sân, liền hỏi Tống Xuân Hoa.
Tống Xuân Hoa Tống Ngũ Nương.
Tống Ngũ Nương bước lên,
“Tô công tử an !”
Tô công tử ngẩn một chút, mỉm đáp:
“Tống gia ngũ nương an !”
Tống Ngũ Nương đem chuyện hợp tác buôn bán kể rõ ràng cho Tô công tử.
Nghe xong, Tô công tử về phía Tống Xuân Hoa.
Tống Xuân Hoa :
“Mối ăn hương muỗi , là của Đường Đường.”
Nghe Tống Xuân Hoa , Tô công tử mới tin.
Lúc , Tống Ngũ Nương đốt một đĩa hương muỗi.
Trong làn khói lượn lờ, mùi ngải cứu thoang thoảng, còn xen lẫn mùi các loại cỏ cây khác.
“Đốt buổi tối, hiệu quả càng rõ rệt hơn.” Tống Ngũ Nương đưa một đĩa.
Ngày hôm , sáng sớm, Tô công tử đến Tống gia.
Tống Xuân Hoa và Tống Ngũ Nương .
Trong thư phòng.
Mèo con Kute
Tô công tử và Tống Ngũ Nương thảo luận chi tiết về hợp tác.
Tống Ngũ Nương bưng một chén , một bên, từ đầu đến cuối chỉ mà gì.
Sau khi thỏa thuận xong, Tô công tử lập tức chở một xe ngựa hương muỗi .
Khi xe ngựa của Tô công tử biến mất khỏi tầm mắt, Tống Ngũ Nương giơ cao thỏa thuận và ngân phiếu trong tay, kích động thôi,
“Nhị tỷ, nhị tỷ, thành công !”
“Đường Đường nhà chúng thật lợi hại!”
Lúc đang là mùa hè, muỗi côn trùng nhiều vô kể.
Sản lượng hương muỗi cung đủ cầu.
Tống Ngũ Nương mời tất cả những rảnh rỗi trong thôn .
Phụ nữ chịu trách nhiệm chế tạo, đàn ông thì chịu trách nhiệm chặt cây, đốt than.
Tất cả các căn phòng trong khu nhà cũ đều dùng để chế tạo hương muỗi.
Cuối tháng, Tống Ngũ Nương nhận tiền hàng, hì hì bắt đầu trả nợ.
“Tam ca, vay một trăm lạng bạc, trả một trăm lạng vốn, một lạng lời.”
“Tứ ca, vay một trăm lạng bạc…”
“Nhị tỷ, vay một trăm lạng bạc… thuê cối xay nước…”
Sau khi trả tiền, bà chủ nhỏ Tống Ngũ Nương trong thư phòng gảy bàn tính, bảng lương và danh sách mua sắm, Tống Nghiên bên cạnh ghi chép.
Tống Ngũ Nương một con , liền ghi xuống phía tên và danh xưng tương ứng.
Tống Nghiên, đến nhà mấy tháng, phần lớn thời gian theo Đại Hồ Tử, buổi chiều một canh giờ thì theo Thẩm Mặc Bạch hoặc Tống Ngũ Nương học chữ.
Xác nhận sai sót, nàng lấy một hộp bạc vụn và tiền đồng đổi từ nhị tỷ nhà , dẫn Tống Nghiên đến khu nhà cũ.
Lúc , tan , đang dọn dẹp vệ sinh.
Hôm nay tan phát lương, những hán tử đốn củi và đốt than, lúc cũng đến sân.
Thấy Tống Ngũ Nương sân, đều kích động vô cùng.
Gọi một cái tên, một tiến lên, nhận bạc thì ấn dấu vân tay tên.
Nửa đêm, tiếng ếch kêu ngớt trong những cánh đồng lúa, núi thỉnh thoảng vọng vài tiếng thú dữ gầm, cả sơn thôn đều chìm trong tĩnh mịch.
Từng tiếng kêu t.h.ả.m thiết, phá vỡ sự yên tĩnh .