Xuyên Về Cổ Đại Ta Giúp Gia Đình Sung Túc - Chương 16:-- Dựng Thư Phòng ---
Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:27:36
Lượt xem: 79
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy hai đứa sân, bà mở tủ, gắp hơn nửa bát giò heo còn nóng hổi, về phía phòng Lưu Kim Thị.
Hai đứa đang quét sân ngửi thấy mùi thơm liền chạy theo, Lưu Nãi Nãi cảnh cáo:
“Đây là cho nương các con ăn đó, nếu các con dám tranh ăn, đừng hòng ăn thịt nữa.”
Hai đứa , liền lập tức lùi .
Phía nhà Xuân Hoa.
Cả một chậu cơm giò heo ăn sạch sành sanh.
Vẫn còn một gian nhà lợp ngói, ba tranh thủ lúc trời tối hẳn để lợp xong.
Tống Xuân Hoa cho rằng, trời bắt đầu tối , việc mái nhà vẫn rủi ro về an , liền bảo ba nhà họ Lưu ngày mai hãy sang tiếp.
Ngày hôm , trời mới tờ mờ sáng, các nhà họ Lưu bắt đầu lợp ngói.
Làm xong việc liền chạy ngay về nhà, khuyên thế nào cũng chịu ăn.
Tống Xuân Hoa đang nhổ củ cải trong sân, chuẩn hầm sườn, Tống Tam Lang vác một bó củi, khom lưng bước sân.
Một bó củi lớn đè nặng lên tấm gầy yếu của Tống Tam Lang, khiến ngẩng đầu lên .
“Tam Lang, chiều đừng kiếm củi nữa.”
Tống Xuân Hoa tiếp lời:
“Chúng sẽ mua củi.”
Tống Tam Lang vô cùng kinh ngạc, ở thôn Hắc Ưng Sơn, từng nhà nào mua củi cả, liền vội vàng :
“Nhị tỷ, thể kiếm mà, cần mua , hơn nữa giờ d.a.o chặt củi , kiếm nhanh hơn nhiều.”
“Nghe lời nhị tỷ, chúng mua , tốn mấy tiền , nhị tỷ bao nhiêu tiền mà!” Tống Xuân Hoa xong chớp chớp mắt.
Thấy Tống Tam Lang thuyết phục, nàng tiếp tục :
“Bó củi kiếm nhiều nhất cũng chỉ hai văn tiền, mười bó củi cũng chỉ cần hai mươi văn. Có thời gian chi bằng dùng để học chữ, qua năm và đại ca sẽ đến học đường trong trấn.”
“Học chữ ư? Đến học đường ư?” Tống Tam Lang nữa ngây , lặp lời , phản ứng kịp thì ánh mắt tức thì sáng rực.
“Phải, các hết cứ luyện tập đất, hai ngày nữa sẽ trấn mua giấy và bút.”
Phụ của nguyên chủ mẫu là một lão đồng sinh, khi xuất giá cũng từng theo học mấy năm.
Mấy năm nay cuộc sống khốn khó, nhưng nguyên chủ mẫu vẫn kiên trì dạy Tống Đại Lang, Tống Xuân Hoa, Tống Tam Lang ba học chữ.
Sau khi ăn cơm xong, Tống Xuân Hoa về phía nhà họ Lưu kế bên.
“Lưu nãi nãi, Đại Phúc thúc, Lai Phúc thúc, Thuận Phúc thúc rảnh ?”
Lưu thị tưởng Tống Xuân Hoa nhờ giúp đỡ, vội vàng :
“Rảnh rỗi, ba bọn họ lên núi kiếm củi , lát nữa sẽ về ngay.”
“Chuyện là thế , nhà tuy mười bó củi mà Tống Nhị Cẩu bồi thường, Tam Lang cũng kiếm củi, nhưng rốt cuộc vẫn đủ qua mùa đông, mua củi của nhà .”
Lưu thị phất tay,
“Mua gì mà mua, lúc Đại Phúc thúc bọn họ ba kiếm củi, tiện tay sẽ kiếm cho nhà con mấy bó!”
Vừa đúng lúc Lưu Đại Phúc vác một bó củi bước sân, thấy hai chuyện liền cất lời:
“Phải đấy, lát nữa sẽ kiếm cho nhà con một bó, lát nữa bảo Lai Phúc và Thuận Phúc cũng kiếm cho nhà con một bó, mỗi ngày sẽ kiếm cho nhà con ba bó.”
“Ta hai trăm bó, ở trấn thấy loại như Đại Phúc thúc đây là ba văn tiền một bó, sẽ mua theo giá ở trấn cho .” Tống Xuân Hoa từ trong túi lấy một xâu tiền đồng đưa cho Lưu gia nãi nãi.
“Đã bảo cần trả mà.” Lưu gia nãi nãi nhét .
“Nếu nhận, sẽ mua nhà khác.” Tống Xuân Hoa nghiêm túc .
Lưu gia nãi nãi Tống Xuân Hoa , liền :
“Được thôi! cũng cần trả ba văn, trả một văn là đủ .”
“Phải đấy, chừng củi mà đáng ba văn.” Lưu Đại Phúc bên cạnh tiếp lời.
Cuối cùng hai bên đều lùi một bước, hai văn tiền một bó, vẫn là trả sáu trăm văn, đổi thành ba trăm bó.
Sau khi Tống Xuân Hoa rời , Lưu Lai Phúc, Lưu Thuận Phúc vác củi về.
Lưu gia nãi nãi lặp chuyện một , cuối cùng :
“Số tiền các con cũng cần nộp lên, cứ giữ lấy tiền riêng.”
Ba nhà họ Tống (Lưu) trong lòng mừng rỡ, bình thường dù là mùa gặt bán lúa, lúc nông nhàn ngoài thuê, tiền kiếm đều nộp lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-giup-gia-dinh-sung-tuc/chuong-16-dung-thu-phong.html.]
Đặc biệt là Lưu Lai Phúc, sang xuân năm sẽ thành , sớm mua một chiếc trâm cài tóc cho vợ cưới của , hai trăm văn những thể mua một chiếc trâm mà còn thể mua mấy sợi dây buộc tóc và hoa cài tóc xinh .
Tống Xuân Hoa chỉ cho Tống Đại Lang và Tống Tam Lang học chữ, nàng còn chuẩn cho cặp song sinh cũng theo học chữ, bản nàng thỉnh thoảng cũng đối chiếu chữ giản thể và chữ phồn thể, tiện thể luyện bút lông.
Mèo con Kute
Trong nhà chỉ một chiếc bàn ăn, vì lâu năm nên còn lồi lõm, Tống Xuân Hoa cũng chữ bàn ăn.
Sau khi rời khỏi nhà Lưu gia nãi nãi, nàng thẳng đến nhà thợ mộc Trần trong thôn.
Khi Tống Xuân Hoa đến nơi, Trần mộc tượng đang bào gỗ trong sân.
“Trần bá, nhờ hai chiếc bàn.” Tống Xuân Hoa trực tiếp rõ ý định.
Trần mộc tượng đặt bào gỗ trong tay xuống,
“Được thôi, xong việc đang dang dở sẽ cho con.”
“Trần bá, hai chiếc như thế .” Tống Xuân Hoa nhặt một cành cây khô đất, vẽ kiểu bàn lên đất.
Thấy kích thước Tống Xuân Hoa định, liền xác nhận:
“Làm dài như ư?”
Tống Xuân Hoa gật đầu,
“Phiền ba chiếc ghế cho cái bàn cao , còn cái bàn thấp hơn thì hai chiếc ghế.”
Khi về đến nhà, ba nhà họ Lưu mang một bó củi đến.
Tống Xuân Hoa trong sân quanh một vòng, cuối cùng quyết định xây thêm một gian chính phòng thư phòng.
Vốn dĩ nàng định học trong đường đường (chính sảnh), nhưng ở nông thôn, khi ở nhà, đường đường đều mở rộng cửa, kẻ thư phòng phù hợp.
Lúc , Lưu Thuận Phúc vác một bó củi ,
“Thuận Phúc thúc, Lưu nãi nãi và Lai Phúc thúc ngoài thuê, là giúp xây nhà ?”
Lưu Thuận Phúc đặt củi xuống, gãi gãi đầu,
“Bọn chủ yếu là giúp việc vặt, Xuân Hoa, con xây nhà ?”
“Chuẩn xây thêm một gian chính phòng.”
“Chuyện con thể hỏi nhị ca của , bọn chính là giúp việc vặt cho nhạc phụ của .”
Ngày hôm , Lưu Lai Phúc đặc biệt chạy một chuyến đến nhà nhạc phụ tương lai.
Vừa vặn nhận việc nào, lập tức nhận lời.
Cùng ngày, nhạc phụ của Lưu Lai Phúc là Tề lão đầu liền theo đến.
Chiều hôm đó đến, thấy đối phương là một cô bé, lão do dự một chút, về phía Lưu Lai Thuận.
Tống Xuân Hoa vội vàng chào hỏi,
“Tề gia gia khỏe , phiền liệt kê những vật liệu cần thiết, sẽ bắt đầu chuẩn ngay.”
Nhận sự xác nhận của Lưu Lai Thuận, Tề lão đầu bắt đầu lượt liệt kê các vật liệu cần thiết.
Chủ yếu là đất, rơm rạ, gỗ, ngói.
Đất thì ở hậu sơn , đến lúc đó chỉ cần vận về là .
Gỗ xây nhà cần phơi khô, nhà Tống Xuân Hoa dự trữ, mua một phần từ nhà họ Lưu, phần còn mua từ nhà Trần mộc tượng.
Ngói, vẫn đến nơi mua .
Ngay trong ngày bắt đầu san bằng mặt đất và căng dây định vị, đào móng.
Ngày hôm , Tề lão đầu mang theo hai thanh niên, giới thiệu thì đó là nhi tử của ông.
Đào móng, nén gạch đất, bào vỏ cây, lợp ngói, cả sân rộn ràng khí thế!
Làm việc hăng say mười ngày, thư phòng cuối cùng cũng xây xong.
“Xuân Hoa, cái của con là để gì !” Lưu Lai Phúc chỉ chiếc lò sưởi do Tống Xuân Hoa thiết kế ở góc phòng hỏi.
“Để đốt lửa sưởi ấm!”
Căn phòng , điều Tống Xuân Hoa hài lòng nhất, chính là chiếc lò sưởi và cửa sổ lớn.
Ấm áp sáng sủa!
Thư phòng xây xong, bàn sách và ghế cũng xong.
Bàn sách đặt , cả căn phòng liền trở nên đầy đặn.
Khi Trần mộc tượng mang bàn ghế đến, tiện thể sửa chữa chiếc bàn ăn và ghế ăn lung lay trong đường đường.