Xuyên Về Cổ Đại Ta Giúp Gia Đình Sung Túc - Chương 156:-- --- Phát tiền công
Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:35:46
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thằng bé trắng trẻo mũm mĩm, trông đáng yêu.
Tô Đại công tử, theo sát phía cũng bước xuống.
“Nhị tiểu nương tử nhà họ Tống an lành, đây là tiểu nhi của .” Tô Đại công tử chỉ đứa bé trắng trẻo mũm mĩm.
Thằng bé bước lên, chắp tay hành lễ,
“Xuân Hoa tỷ tỷ an lành! Người thể gọi là Văn Chiêu.”
Tống Xuân Hoa mỉm :
“Văn Chiêu an lành!”
“Đây là quà gặp mặt gửi Xuân Hoa tỷ tỷ và gia quyến, xin vui lòng nhận lấy.” Tô Văn Chiêu nhận hộp quà từ quản sự bên cạnh, cúi hành lễ đưa qua.
“Đa tạ!” Tống Xuân Hoa mỉm đón lấy.
Tống Xuân Hoa lấy từ chiếc túi nhỏ tự chế một cái bình sứ, đổ một viên nhân sâm đưa qua,
“Đây là quà gặp mặt tặng ngươi và gia quyến, xin Văn Chiêu nhận lấy.”
Tô Đại công tử vội vàng từ chối,
“Cái quá quý giá!”
Tống Xuân Hoa mỉm gì, đưa viên nhân sâm trong tay qua.
“Hôm nay còn về phủ thành, chúng xin cáo từ .” Tô Đại công tử nán lâu, mấy cỗ xe ngựa liền chạy về phía cuối thôn.
Trận tuyết đầu tiên của mùa đông rơi, báo hiệu đông sâu đến.
Tống Xuân Hoa sáng sớm về phía nhà Hồng Đại Phu.
“Hồng Đại Phu an lành!”
Hồng Đại Phu đang quét tuyết trong sân, ha hả :
“Xuân Hoa đến !”
“Hôm nay tìm là nhờ kê mấy thang t.h.u.ố.c phòng thương hàn cảm mạo.” Tống Xuân Hoa , “Khoảng bảy mươi .”
“Cho trong xưởng ư?”
Tống Xuân Hoa gật đầu.
Hồng Dương Thị tiếng, từ trong nhà bước , chào hỏi:
“Ngoài trời lạnh, mau nhà .”
Dẫn bếp, một góc đất đào một cái hố, đốt củi, bên treo hai miếng thịt và một con cá, bên cạnh vây quanh mấy chiếc ghế đẩu nhỏ, hai đứa trẻ đang ghế đẩu sưởi lửa.
Hai đứa trẻ ít ăn ở nhà Tống Xuân Hoa, thấy đối phương, liền chạy vội tới,
“Xuân Hoa tỷ!”
“Mau đây sưởi ấm .” Hồng Dương Thị dẫn nàng về phía bếp lò.
Hồng Dương Thị vội vàng rót một chén nước nóng tới.
Không lâu , Hồng Đại Phu xách một bọc lớn , bên trong chất đầy d.ư.ợ.c liệu.
“Tổng cộng bao nhiêu bạc?” Tống Xuân Hoa hỏi.
“Tiền nong gì chứ, đây đều là hái núi về, tốn bạc.” Hồng Đại Phu xua tay.
Hồng Dương Thị cũng bên cạnh:
“ , tiền nong gì chứ.”
Trong nhà hai việc ở xưởng của Tống Xuân Hoa, mỗi tháng thể kiếm về hơn một lượng bạc, còn mua thịt và tóp mỡ giá nhân viên.
Trong lòng Hồng Dương Thị vui vẻ khôn xiết, Tống Xuân Hoa càng càng vui.
“Thế , d.ư.ợ.c liệu hái núi cũng cần tốn thời gian chứ.” Tống Xuân Hoa lấy túi tiền , “Nếu nhận tiền, tới sẽ đến trấn mua.”
“Thôi , hai trăm văn .” Hồng Đại Phu thấy đối phương cứ khăng khăng đưa, liền báo giá như khi gửi d.ư.ợ.c liệu cho tiệm thuốc.
Tống Xuân Hoa đưa tiền đồng cho Hồng Đại Phu xong, cũng đối phương cho giá hữu nghị, bèn đưa cho mỗi đứa trẻ hai viên kẹo,
“Ăn kẹo !”
Thấy là kẹo, hai đứa trẻ mắt sáng lấp lánh,
Mèo con Kute
“Cảm ơn Xuân Hoa tỷ.”
“Sao cho kẹo đắt tiền .” Hồng Dương Thị .
Không nán lâu, Tống Xuân Hoa xách t.h.u.ố.c về phía xưởng.
Lúc sắp đến bữa sáng, Trần Diêu Thị và Vưu Quả Phụ đang bận rộn trong bếp.
Thấy Tống Xuân Hoa , mỉm chào hỏi.
“Đây là t.h.u.ố.c phòng cảm mạo, mỗi ngày sắc một thang, nấu cơm xong thì sắc.” Tống Xuân Hoa đặt d.ư.ợ.c liệu lên bàn bếp.
“Được, sẽ sắc ngay.” Vưu Quả Phụ đáp lời.
“Các ngươi cũng uống một chén.”
Đi tuần tra xưởng một lượt, Tống Xuân Hoa liền về nhà.
Tuyết rơi, trường học cũng nghỉ, ba đều ở nhà.
Khi trở về, năm đang luyện quyền trong sân, Thẩm Mặc Bạch cũng tham gia cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-giup-gia-dinh-sung-tuc/chuong-156-phat-tien-cong.html.]
“Tay thấp quá!”
“Ra quyền dùng lực!”
Giọng nghiêm khắc của Đại Hồ Tử vọng tới.
Tống Lục Lang đang tấn, thấy nhị tỷ nhà , miệng nhỏ bĩu , nước mắt chực trào, Tống Xuân Hoa coi như thấy, sải bước trong nhà.
Đến khi khuất tầm của đối phương, khóe miệng nàng nhếch lên.
Tống Xuân Hoa thêm hai khúc củi lớn lò sưởi tường, đóng cửa sắt nhỏ , ghế dài, dùng ý niệm thu hoạch nhân sâm trưởng thành trong gian, ngay đó, gieo hạt nhân sâm xuống chỗ đất trống.
Tống Xuân Hoa giỏ lớn nhân sâm trăm năm và linh chi trong gian, tâm trạng vô cùng .
Ngày hôm là cuối tháng, cũng là ngày phát tiền công ở xưởng.
“Trương Đại Ngưu...”
“Lưu Hà Hoa...”
“Thái Bảo Vân...”
Tống Xuân Hoa mỗi khi gọi một cái tên, một bước lên.
Nhận tiền công xong, họ điểm chỉ tên .
“Vất vả cho các vị , tiếp theo là phần thưởng nhân viên ưu tú của tháng .” Tống Xuân Hoa dậy mỉm .
Tất cả đều căng mắt tới, dù giải thưởng , sẽ thưởng ba cân thịt heo mỡ lớn.
“Đào Thúy Hoa, Vu Nhị Bảo...”
Những gọi tên, reo hò vui mừng!
“Ôi chao, miếng thịt thật là béo!” Một hán tử miếng thịt tay hán tử bên cạnh, nuốt nước bọt.
Hán tử bên cạnh ngẩng đầu lên, chỉ vì thưởng miếng thịt mỡ , mà còn tự hào vì công việc của khẳng định.
“Mọi tiếp tục cố gắng việc, giải thưởng nhân viên ưu tú tháng sẽ là của ngươi!”
Tống Xuân Hoa hùng hồn .
Lúc , nàng cảm thấy giống như ông chủ ‘vẽ bánh’ thời khi tận thế đến.
Phát xong tiền công, gần đến giờ ăn tối, Tống Xuân Hoa về nhà.
“Nhị tỷ, ăn cơm thôi!” Tống Lục Lang bước những bước chân ngắn ngủn qua ngưỡng cửa sân, chạy tới.
Tống Xuân Hoa ôm Tống Lục Lang lên,
“Được thôi, chúng ăn cơm.”
“Có đại cô nấu một con cá thật lớn!” Tống Lục Lang khoa tay múa chân, “To chừng nè!”
“To chừng đó !”
Tống Lục Lang gật đầu như gà mổ thóc.
Tuyết ngày càng dày, năm mới cũng ngày càng gần.
Chỉ là trận tuyết năm nay đặc biệt dày.
Sáng sớm, Đại Hồ Tử Thẩm Mặc Bạch và mấy cầm chiếc cào dài tự chế dọn tuyết mái nhà.
Mỗi khi tuyết quét xuống, Tống Lục Lang mái hiên vỗ tay cổ vũ,
“Oa oa oa! Đại ca giỏi quá...”
“Tam ca giỏi quá...”
“Tứ ca...”
“Ngũ tỷ...”
“...”
Hai bàn tay nhỏ vỗ đến đỏ ửng.
Tống Đông Mai đang bận rộn trong bếp, Tam Ni ở bên cạnh phụ giúp.
Tống Xuân Hoa từ ngoài sân thì thấy cảnh tượng .
Thấy Xuân Hoa trở về, Tống Đông Mai ở cửa bếp gọi sân:
“Dùng bữa !”
Mấy buông bừa, tủm tỉm chạy bếp rửa tay bưng thức ăn.
“A! Đại cô chiên món quẩy mà thích nhất!” Tống Lục Lang ghé sát cây quẩy hít thật mạnh, “Đại cô, yêu nhất!”
“Viêm Viêm nhà chúng hôm qua còn thích Ngũ tỷ nhất mà.” Tống Ngũ Nương ở bên cạnh, giả bộ vẻ mặt đau lòng.
“Sáng nay Viêm Viêm dậy, là thích Tam ca nhất.” Tống Tam Lang hớn hở xen .
Thẩm Mặc Bạch bước bếp,
“Viêm Viêm chẳng thích Thẩm lão sư nhất ?”
Tống Lục Lang hì hì đáp:
“Chư vị đều là những yêu nhất.”
Trong bếp tràn ngập tiếng vui vẻ, Tống Nhị Tường xông sân,
“Xuân Hoa… Xuân Hoa…”