Xuyên Về Cổ Đại Ta Giúp Gia Đình Sung Túc - Chương 153:-- ---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:34:24
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Xưởng Bắt Đầu Tuyển Người

 

“Ngươi là Trương Nhị?” Bổ khoái tiến lên một bước.

 

“Phải… tiểu nhân.” Trương Nhị cúi đầu run rẩy.

 

“Ba mẫu ruộng của nhà cô nãi nãi huyện thừa đại nhân chúng , chăng do nhà ngươi đang cày cấy?”

 

“Phải...... ...... là nhà tiểu nhân đang trồng.” Trương Nhị ấp úng.

 

“Đồ Trương Nhị to gan, dám cưỡng đoạt ruộng của cô nhi quả phụ.” Bổ khoái đột nhiên quát lớn một tiếng.

 

“Đại nhân oan uổng ạ!” Trương Nhị ngừng dập đầu.

 

Hán tử theo phía cũng vội vàng quỳ xuống.

 

“Ý ngươi là và cô nãi nãi huyện thừa đại nhân của chúng oan uổng ngươi ?” Bổ khoái ném một ánh mắt lạnh lẽo sang.

 

Hai đang quỳ run rẩy càng dữ dội hơn, sức lắc đầu,

 

“Không… .”

 

“Bốn năm qua, ngươi chỉ nộp tiền thuê năm đầu, ba năm một phân cũng cho, đây tính là cưỡng đoạt ruộng của cô nhi quả phụ ?” Bổ khoái chằm chằm Lý Chính từng chữ từng câu .

 

Lý Chính nào dám phản bác, gật đầu như gà mổ thóc.

 

Trương Nhị nhỏ giọng giải thích:

 

“Bổ khoái đại nhân, thuế lương đó là do tiểu nhân nộp.”

 

“Ý ngươi là nha môn thu của ngươi bảy thành thuế lương ?” Bổ khoái vẻ mặt nghiêm nghị, “Vậy về bẩm báo lên huyện thái gia.”

 

Trương Nhị vội vàng xua tay phủ nhận.

 

“Nếu , lệnh ngươi bộ tiền thuê ba năm qua, và tiền chậm nộp tiền thuê, cần bồi thường một lạng bạc.

 

Trong vòng nửa canh giờ hết cho , nếu , bất kể là trẻ nhỏ bà lão ăn lương thực , đều đại lao.”

 

“Cố phụ!” Trương Nhị , vội vàng cầu cứu Lý Chính bên cạnh.

 

Lý Chính bên cạnh sợ hãi vội bổ khoái, đá một cước Trương Nhị,

 

“Còn mau !”

 

Bổ khoái nhướn mày,

 

“Ồ, đây là cháu của ngài ?”

 

“Không… .” Lý Chính xua tay.

 

Bổ khoái như , chậm rãi :

 

“Vừa tiếng ‘cố phụ’ đó chúng thấy , việc chiếm đoạt ruộng là do ngươi cho phép, là ngươi cũng tham gia đó?”

 

Lúc là mùa thu, nhưng Lý Chính mồ hôi đầm đìa, quỳ sụp xuống,

 

“Đại nhân, tiểu nhân tham gia ạ, chuyện tiểu nhân thật sự ......”

 

Bổ khoái hừ một tiếng,

 

“Chuyện mà cũng , thấy Lý Chính ở đây thể khác .”

 

Lúc Lý Chính hận c.h.ế.t nhà Trương Nhị.

 

Lúc , con dâu của vợ cả Lý Chính, quỳ sụp xuống,

 

“Đại nhân, chúng tiểu nhân bằng lòng bồi thường.”

 

“Bồi thường?” Bổ khoái hỏi ngược , sang đồng sự bên cạnh hỏi, “Bồi thường bao nhiêu là hợp lý?”

 

“Một lạng bạc.” Lý Chính giơ một ngón tay lên.

 

Thấy hai bổ khoái lên tiếng, Lý Chính vội vàng đưa hai ngón tay,

 

“Hai lạng!”

 

Bổ khoái liếc hai con gà mái đang cúi đầu mổ thức ăn trong sân.

 

Lý Chính kịp phản ứng, vội :

 

“Thêm cả hai con gà .”

 

Bổ khoái gật đầu.

 

Lý Chính thở phào nhẹ nhõm, vội vàng tức giận với vợ :

 

“Còn mau bắt hai con gà đưa cho bà Đinh tạ tội.”

 

Chẳng mấy chốc, trong sân gà bay ch.ó chạy loạn xạ.

 

Vợ Lý Chính và nhi tử, mỗi xách một con gà, khỏi cổng viện.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-giup-gia-dinh-sung-tuc/chuong-153.html.]

Mấy bà lão đang xem náo nhiệt đảo mắt một cái, liền vội vàng nhanh chân chạy về nhà .

 

Vấn đề giải quyết, Tống Xuân Hoa chở bổ khoái về phía nhà Mộc Căn.

 

Phía xe ngựa theo một đám trong thôn.

 

Đến nhà Mộc Căn, trong sân khá nhiều dân làng đó.

 

Nhà Ngô Thúy Hương và Trương Nhị đang khiêng lương thực tới đây.

 

Tống Xuân Hoa và bổ khoái đ.á.n.h xe ngựa, cổng viện, vợ Lý Chính và nhi tử tay xách những con gà mái đang giãy giụa chạy tới.

 

Lúc trong sân mấy thím, mấy bà lão đó, tay xách rau dại và rau nhà trồng.

 

“Mộc Căn, đây là rau nhà thím trồng.”

 

“Đây là rau dại hái hôm nay.”

 

“Lần mượn rau nhà ngươi, đây là trả ngươi, đừng so đo với thím nhé.”

 

“......”

 

Các bà lão, các thím tranh nhét những chiếc giỏ trong tay tay Mộc Căn, sợ rằng đối phương sẽ chịu nhận.

 

Mộc Căn tất cả những điều vô cùng nghi hoặc, hiểu vì những dân làng thường ngày bắt nạt nhà đột nhiên hành xử như .

 

Thấy Tống Xuân Hoa, vội vàng bước tới.

 

Tống Xuân Hoa liếc một cái, Mộc Căn thấy bổ khoái bên cạnh nàng, bỗng chốc liền hiểu tất cả những điều bất thường mắt.

 

Hai bổ khoái tiến lên thuật đầu đuôi sự việc một , đó bắt đầu kiểm tra lương thực mang tới.

 

Hôm nay còn về huyện thành, vật phẩm bồi thường và bạc đầy đủ, bổ khoái trong nhà bà ngoại Mộc Căn.

 

“Cố nãi nãi, ngài bất kỳ vấn đề gì cứ để Mộc Căn tới huyện nha.”

 

Bổ khoái lời lớn tiếng, tất cả những dân làng trong sân đều thấy.

 

Vợ Lý Chính bên cạnh nhỏ giọng hỏi:

 

“Thật sự là cô nãi nãi của huyện thừa lão gia ? Sao từng nhắc tới bao giờ......”

 

Lý Chính trừng mắt sang, đó cũng dùng ánh mắt cảnh cáo những dân làng khác trong sân.

 

Trên đường về, Tống Xuân Hoa dừng xe ngựa, đưa cho mỗi bổ khoái một lạng bạc vụn.

 

“Không cần, cần !” Hai bộ khoái từ chối.

 

Tống Xuân Hoa :

 

“Đây là phí cho hai vị đại nhân, xin đừng từ chối.”

 

Thấy đối phương cố ý đưa, hai bộ khoái liền tủm tỉm nhận lấy.

 

Vừa khỏi cổng thành, trời bắt đầu tối sầm, xe ngựa liền phóng nhanh hơn.

 

Khi đầu đông ghé đến, công xưởng bắt đầu chiêu mộ nhân công.

 

Tin tức loan , ngày hôm , sân viện chật ních làng đến ứng tuyển.

 

Tống Xuân Hoa cất cao giọng :

Mèo con Kute

 

“Công xưởng tổng cộng chiêu mộ sáu mươi , giới hạn nam nữ. Hôm nay đăng ký, ngày mai sẽ phỏng vấn đồng loạt.”

 

Dưới sự hướng dẫn của Tống Đông Mai, đăng ký xếp hàng dài bàn của Thẩm Mặc Bạch và Tống Ngũ Nương để ghi danh.

 

Một bà lão khen ngợi Tống Ngũ Nương:

 

“Ngũ Nương nhà thật lợi hại!”

 

Một thím trong hàng khẽ lẩm bẩm:

 

“Một nha đầu chữ thì ích gì, chỉ phí tiền mà thôi.”

 

Bà lão nàng vội bịt miệng đối phương , cảnh cáo:

 

“Không chuyện thì câm miệng cho .”

 

Theo yêu cầu của Tống Xuân Hoa, thông tin cơ bản của mỗi ghi sổ sách.

 

“Nhị tỷ, tổng cộng một trăm đăng ký.” Tống Ngũ Nương nghiêm túc báo cáo.

 

“Ngũ Nương của chúng thật lợi hại.” Tống Xuân Hoa khen ngợi.

 

Ngày hôm , mặt trời từ phía Đông mọc lên.

 

Sân viện nhà Tống Xuân Hoa chật ních làng đến phỏng vấn.

 

Gần đến giờ phỏng vấn, bên ngoài sân viện vọng tiếng xe ngựa.

 

Tô công tử bước .

 

 

Loading...