Xuyên Về Cổ Đại Ta Giúp Gia Đình Sung Túc - Chương 141:-- Cứu Vớt ---
Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:34:11
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Phì!” Một bãi đờm đặc quánh rơi xuống đất.
Bỗng nhiên, một cô bé từ trong nhà xông .
Mèo con Kute
Chưa chạy hai bước, liền Giả Thiện bà tóm lấy,
“Tiểu tiện tì còn chạy ?”
Ánh mắt lộ rõ hung quang, giơ tay táng ngay hai cái tát vang dội.
Cái tát thứ ba còn kịp hạ xuống, một viên đá xé gió bay tới, chuẩn xác đ.á.n.h trúng cổ tay Giả Thiện bà.
“Ai!”
Đau đớn buông tay, còn kịp rõ kẻ đến, liền một cú đ.ấ.m nặng nề giáng thẳng mặt, cả như một bao vải rách rưới ngã nhào xuống đất.
Vừa định bò dậy, Tống Xuân Hoa giẫm mạnh lên lưng bà lão.
“Đôi long phụng thai và tiểu nam hài ba tuổi hôm nay bắt về ở ?”
“Ta chỉ là một bà lão an phận thủ thường.” Giả Thiện bà vẻ đáng thương, đồng thời nặn hai giọt nước mắt đục ngầu.
Tống Xuân Hoa dùng sức giẫm mạnh thêm một cái.
“A!”
Tiếng bà lão kêu t.h.ả.m thiết vang lên.
“Nói!” Tống Xuân Hoa ánh mắt sắc lạnh quét qua, giọng băng giá.
“Đại hiệp tha mạng, đại hiệp tha mạng, thật sự gì về long phụng thai cả, chỉ là một bà lão đáng thương.”
Cô bé đ.á.n.h bên cạnh, dùng sức “phì” một tiếng.
Cô bé về phía Tống Xuân Hoa :
“Sáng nay bắt về ba đứa trẻ, nhưng ngay lập tức một trong chúng dẫn .”
Tống Xuân Hoa ánh mắt sắc lạnh như d.a.o quét qua.
“Không , , tiểu nha đầu bậy.” Giả Thiện bà sức lắc đầu.
“A——”
Lời còn dứt đột ngột kêu thảm.
Dao găm đ.â.m xuyên mu bàn tay bà , m.á.u tươi ồ ạt chảy .
Ánh mắt như dao, lưỡi d.a.o lạnh lẽo dính máu, Giả Thiện bà run rẩy.
“Nói!”
“Ta , đây, ở ngõ bên cạnh.” Giả Thiện bà run rẩy , lưỡi d.a.o lạnh lẽo dính m.á.u đang kề sát nhãn cầu đục ngầu của bà .
Một miếng vải nhét miệng Giả Thiện bà, nàng trực tiếp xách bà lên, sải bước về phía cửa.
Cô bé chạy sát theo , “Đệ của cũng chúng bắt .”
Dừng một chút, chỉ căn phòng bên trong,
“Bên trong còn năm sáu cô bé nữa.”
Tống Xuân Hoa gật đầu biểu thị , nhưng bước chân vẫn tiếp tục ngoài. Điều quan trọng nhất đối với nàng lúc là tìm thấy ba đứa trẻ nhà , còn những trong đây sẽ giao cho quan phủ xử lý.
Đi đến cửa một nhà.
“Là chỗ ư?”
Bà lão run rẩy gật đầu.
“Rầm!”
Cánh cửa lớn đổ sập xuống.
Bên trong cửa truyền tiếng của một tráng hán.
“Ai đấy, sống nữa .”
“Rầm!”
Giả Thiện bà ném mạnh trong sân.
Tráng hán bên trong còn kịp phản ứng, “Rầm!” một tiếng ngã nhào xuống đất vang lên.
Người đàn ông bên trong động tĩnh trong sân liền , thấy tình cảnh trong sân lập tức bỏ chạy.
Tống Xuân Hoa một bước như tên bắn, một cú đá bay, đàn ông ngã nhào xuống đất.
Lấy dây thừng gai, nhanh gọn trói ba với .
Tống Xuân Hoa liếc mu bàn tay Giả Thiện bà đang chảy máu, d.a.o lên d.a.o xuống, tay hai đàn ông cũng xuất hiện những lỗ m.á.u tương tự.
Cô bé bên cạnh run rẩy một cái, nhưng lập tức giả vờ trấn định.
Kích hoạt dị năng thực vật, nàng về phía luồng khí tức quen thuộc.
Một cánh cửa đẩy , trong nhà mười mấy đứa trẻ co ro trong góc. Đôi long phụng thai mắt chợt sáng lên, Tống Lục Lang vẫn còn hôn mê đất.
Cô bé bên cạnh nhào tới một bé trong góc, ôm chặt lấy.
Những bé còn đều cầu khẩn về phía Tống Xuân Hoa.
Tống Xuân Hoa ôm Tống Lục Lang lên, lặng lẽ truyền năng lượng .
Tống Lục Lang mơ mơ màng màng tỉnh , mơ hồ gọi một tiếng,
“Nhị tỷ!”
Tống Xuân Hoa xoa đầu .
Nắm tay đôi long phụng thai, ôm Tống Lục Lang, nàng dừng mà thẳng đến nha môn.
Vừa đến cửa nha môn, vặn gặp Tống Đại Lang và Chu lão cha .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-giup-gia-dinh-sung-tuc/chuong-141-cuu-vot.html.]
Thấy ba đứa nhỏ, Tống Đại Lang vội vàng chạy tới, vì quá kích động mà loạng choạng suýt vấp ngã.
Anh ôm chặt lấy đôi long phụng thai, mắt đỏ hoe, đó dậy dùng sức ôm Tống Lục Lang.
Tống Xuân Hoa kể vắn tắt sự việc cho hai .
Hai một nữa nha môn, còn Tống Xuân Hoa thì dẫn ba đứa nhỏ về nhà.
Vừa đến cổng sân, Chu lão nương và Trần Thúy Phương xúc động chạy đón.
Vừa định nhà, Chu lão nương vội vàng ngăn ,
“Đợi !”
Vừa chạy lẹ trong sân.
Chẳng mấy chốc bưng một cái chậu , đặt ở cửa, bên trong lá khô và củi.
Sau khi đốt cháy trong chậu, Chu lão nương chỉ chậu :
“Từ đây bước qua, sẽ thuận lợi bình an!”
Đôi long phụng thai , ngoan ngoãn nhảy qua.
Tống Xuân Hoa xách Tống Lục Lang bước qua đống lửa.
Vào trong sân, Tống Xuân Hoa xách tên ăn mày, ném về góc tường đầu ngõ.
Lúc , một mảnh bạc vụn ném xuống chân đối phương.
Sau khi tắm rửa, đôi long phụng thai bắt đầu kể sự việc.
Ba đứa trẻ đang chơi ở cửa, thấy một bà lão ngã, ba đứa liền tới đỡ. Vừa gần, cả ba liền mất ý thức, đó tỉnh thì ở trong căn phòng .
Tống Ngũ Nương sợ hãi ôm chặt Tống Xuân Hoa.
Lúc Chu lão nương bưng đến cho mỗi một bát mì sợi gà.
“Đói cả , mau ăn !”
Hai canh giờ , Tống Đại Lang và Chu lão cha từ nha môn trở về.
“Ba tên bắt cóc trẻ con bắt , những đứa trẻ giam giữ tạm thời an trí trong nha môn phủ thành, khi tất khẩu cung sẽ thông báo cho gia đình đến nhận về.”
“Đám g.i.ế.c gớm tay .” Chu lão nương bên cạnh nghiến răng nghiến lợi .
Dọn dẹp một phen, đến giờ Tống Tam Lang thi xong.
Cả nhà chỉnh tề về phía trường thi.
Đến cửa trường thi, vặn là giờ tan thi, cửa viện từ từ mở .
Tống Xuân Hoa kể vắn tắt chuyện ba đứa nhỏ bắt cóc hôm nay cho Tống Tam Lang .
“Về nhà luyện thêm nửa canh giờ quyền pháp.” Tống Tam Lang với đôi long phụng thai, đoạn sang Tống Lục Lang , “Đệ cũng cùng luyện.”
13. [Đôi long phụng thai sức gật đầu, Tống Lục Lang thì một vẻ mặt ngơ ngác, chỉ ngủ một giấc thôi mà, về nhà luyện quyền chứ.
Ngày hôm , Tống Xuân Hoa dẫn ba đứa nhỏ đến nha môn khẩu cung.
Sau khi đưa ba đứa nhỏ về nhà, Tống Xuân Hoa đến cửa Ngọc Xuân Đường, lấy một phong thư và mười đồng tiền đồng đưa cho một phụ nhân bên cạnh,
“Phiền đưa thư cho chưởng quỹ.”
Túy Phù Dung cũng tương tự.
Về đến nhà, nàng dắt xe ngựa về phía ngoại thành.
Thập Lý Đình.
Chưởng quỹ Ngọc Xuân Đường rời đầy một canh giờ, xe ngựa của Túy Phù Dung chạy tới.
“Một vạn lượng bạc còn , khi nào đến lúc sẽ gửi thư cho cô.” Tống Xuân Hoa với Liễu Phù Dung.
Sau giao dịch, Tống Xuân Hoa lái xe ngựa về hướng trong thành.
Nàng lạnh một tiếng, “Giá!” Một roi quất xuống, bạch mã tăng tốc chạy.
Xe ngựa phía bám sát theo.
“Xem thiếu chủ Túy Phù Dung vẫn từ bỏ phương t.h.u.ố.c xà phòng.”
Ngựa thường thể sánh bằng bạch mã năng lượng tẩm bổ.
Chưa đến một khắc, con ngựa bám theo phía bỏ .
Tống Xuân Hoa cũng vội về thành.
Nàng từ từ hấp thụ dị năng thực vật từ hai bên đường, đói thì lấy bánh thịt và cơm nắm chuẩn sẵn từ gian ăn.
Tống Xuân Hoa gỡ bỏ lớp ngụy trang cho ngựa và xe, bản cũng nữ trang, bước thành khi còn nửa khắc nữa là đóng cổng.
Vừa về đến nhà, vặn là lúc ăn tối.
Ngày mai là trận thi cuối cùng, bữa tối, Tống Tam Lang luyện nửa canh giờ quyền pháp, tắm rửa xong liền tắt đèn ngủ.
Để quấy rầy , cả nhà cũng sớm ngủ.
Thời gian đến lúc xem bảng vàng cuối cùng.
“Ta thấy tên Tam ca !” Đôi song sinh chỉ một chỗ bảng đỏ reo lên.
“Tam ca chính là tú tài , đúng !”
Đôi long phụng thai líu lo .
Chu lão cha thì trừng mắt dữ tợn nhi tử bên cạnh.
Chu Thiếu Hoa thì khà khà.
Nhìn đứa nhi tử đang ngốc nghếch của , Chu lão cha chán ghét lắc đầu.
Rồi liếc bụng con dâu, xem bồi dưỡng cách một thế hệ. Nhà họ Chu của lão dù thế nào cũng một tú tài. Không cha của tú tài đại gia, thì ông nội của tú tài đại gia nhất định .