Xuyên Về Cổ Đại Ta Giúp Gia Đình Sung Túc - Chương 13:-- Kẻ trộm ---
Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:27:33
Lượt xem: 85
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trần Phú Xuân hét lớn một tiếng khiến mặt Trần Thúy Phương nóng bừng, nhưng nàng dám cãi lời vị đường ca , đành hóa một bụng oán khí thành ánh mắt sắc như dao, hung hăng lườm Tống Xuân Hoa.
Tống Xuân Hoa như hề , lấy gói kẹo mạch nha bọc giấy dầu từ trong giỏ mây.
Nàng nhét mỗi đứa song sinh một viên kẹo miệng.
“Ngọt quá!” Ngũ Nương ngậm kẹo, mắt híp thành vầng trăng khuyết, vẻ mặt ngọt ngào đến mức thể tả, nếu lúc một cái đuôi, chắc chắn nó sẽ vểnh lên.
Tiểu Tứ Lang theo:
“Ngọt quá!”
“Có tiền mua kẹo, vài đồng tiền xe thì chịu giúp trả.” Sợ Trần Phú Xuân mắng, Trần Thúy Phương hạ giọng lẩm bẩm.
Bỗng nhiên, một lực đạo ập tới, Trần Thúy Phương ngã lăn xuống xe.
Xe bò nhanh, Trần Thúy Phương lập tức bò dậy, chỉ Tống Xuân Hoa,
“Ngươi đẩy !”
Tống Xuân Hoa vô tội về phía xe bò,
“Tỷ Thúy Phương, giữa và tỷ còn cách mấy liền.”
Người thím bên cạnh phụ họa theo,
“ đó, Thúy Phương!”
Trần Phú Xuân tức đến nỗi gân xanh trán giật liên hồi, vung roi quật lưng bò một cái thật mạnh, con bò già đau đớn, vung vó chạy .
“Nhị ca!” Trần Thúy Phương hét lớn phía xe bò.
Cùng với cách ngày càng xa, tiếng chìm ngập trong bụi đất.
Lúc xuống xe, Tống Xuân Hoa nắm một nắm kẹo mạch nha đưa tay Trần Phú Xuân.
“Đưa cho gì!” Trần Phú Xuân định nhét trả .
Tống Xuân Hoa :
“Cho Đại Tráng và Nhị Tráng ăn đó.”
Mèo con Kute
Nghe là cho nhi tử ăn, Trần Phú Xuân từ chối nữa, tuy bản mỗi ngày thể kiếm mười mấy văn tiền, nhưng con bò là của nhà, trừ việc giữ một hai văn, còn đều nộp lên.
Mấy chục văn một cân kẹo mạch nha như nào nỡ mua, hai đứa nhi tử ở nhà ầm ĩ mấy .
Nửa đêm.
Cả thôn Hắc Ưng Sơn tĩnh lặng như tờ.
Một bóng đen lật qua hàng rào nhà họ Tống.
“Me me me!”
“Kêu cái gì mà kêu, lát nữa sẽ thịt ngươi!” Bóng đen hạ giọng đe dọa.
Tống Xuân Hoa trong bóng tối mở mắt, ánh mắt trong veo, nàng tỉnh từ lúc bóng đen leo tường .
Bóng đen tìm kiếm một lúc trong sân về phía nhà bếp, thấy miếng thịt và giò heo treo trong bếp, yết hầu tự chủ nuốt nước miếng.
Nhanh tay lẹ chân gỡ xuống cả móc treo, nhưng móc treo kẹt thịt, gỡ .
Người đàn ông ném luôn cả móc trong bao bố.
Ngay đó, cạy tủ bếp, thấy bên trong nửa lọ mỡ heo nhỏ, dùng ngón trỏ múc một cục lớn bỏ miệng.
Một mùi thơm ngọt ngào tràn ngập khí, múc thêm một cục lớn nữa.
Hắn múc liền ba bốn cục mới dừng , đậy nắp lọ , bỏ túi.
Một lọ muối ăn trong tủ bếp cũng lấy .
Mở lu gạo , thấy bên trong hơn nửa lu gạo, đôi mắt sáng rực.
Hắn lấy một bao bố khác từ trong lòng.
Vác hai bao bố căng phồng, khom lưng khỏi bếp.
Người đàn ông vẫn thỏa mãn, về phía chính sảnh, lấy một sợi dây sắt từ trong lòng, loẹt xoẹt vài tiếng, cửa mở .
“Ai đó!”
Giọng Tống Đại Lang vang lên.
Người đàn ông thấy tỉnh dậy, vội vàng rút lui, đến cạnh chuồng dê, cởi dây trói.
“Me me me!”
Con dê kéo, liên tục kêu.
Người đàn ông thấy đèn trong nhà sáng, buông tay, mắng một câu:
“Lần tạm tha cho ngươi, đến sẽ thịt ngươi!”
Vừa định lật tường bỏ trốn, bỗng cảm thấy đầu gối đau nhói, “A da” một tiếng ngã lăn .
Tống Xuân Hoa lớn tiếng hô:
“Bắt trộm! Bắt trộm!”
Mấy ngày nay ngừng hấp thu năng lượng thực vật, thanh năng lượng đạt đến giá trị “9”, tiếng của nàng đầy nội lực, tiếng hô đ.á.n.h thức nửa thôn.
Tống Tam Lang nhanh chóng chạy .
Ngay đó, Lưu Đại Phúc hàng xóm cũng vội vã chạy đến, tay cầm d.a.o phay, lớn tiếng hỏi:
“Có chuyện gì !”
“Chú Đại Phúc, trộm!” Tống Xuân Hoa lớn tiếng hô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-giup-gia-dinh-sung-tuc/chuong-13-ke-trom.html.]
Gần rằm, ánh trăng sáng tỏ, nàng rõ đàn ông đang mặt đất.
“Tống Nhị Cẩu, là ngươi!”
Lưu Đại Phúc giận dữ quát.
Lúc , mấy hộ dân gần đó thấy tiếng động cũng chạy .
“Hiểu lầm, hiểu lầm, từ bên ngoài về, cẩn thận nhầm đường.” Tống Nhị Cẩu gượng gạo.
Tống Xuân Hoa mở bao bố lấy thịt và giò heo.
“Đó là của .” Tống Nhị Cẩu bò dậy định giật miếng thịt trong tay Tống Xuân Hoa.
Lưu Đại Phúc đạp một cước, Tống Nhị Cẩu ngã đất.
“Thật sự là của , hôm nay mua ở trấn mà.”
Thấy miếng thịt Tống Xuân Hoa đang cầm, Lưu Cúc Hoa kìm nuốt nước miếng.
Vừa tiếng hô bắt trộm, Lưu Cúc Hoa ở xa thấy liền chạy theo Tống Đại Tường.
Thấy nhà họ Tống trộm, nàng cực kỳ vui mừng, nhưng khi đến gần thấy bắt , trong lòng thầm mắng tên trộm thật vô dụng.
Không kìm nhiều lời :
“Trên đây ghi tên, ai là của ai.”
Tống Hữu Kim từ phía tới, lớn tiếng quát:
“Ngươi câm miệng cho !”
Tống Xuân Hoa lạnh một tiếng, nhanh chậm mở miệng,
“Ai ghi tên.”
Tống Xuân Hoa lật ngược móc treo , móc treo khắc một chữ.
Lúc những vây xem thấy quả thật một chữ, nhưng ai chữ.
Tống Nhị Cẩu lớn tiếng la lối:
“Các ngươi đừng nàng bậy.”
Lời dứt, Trần Phú Xuân đ.á.n.h xe bò tới.
Tống Xuân Hoa :
“Vậy thì để lý chính xem thử chữ ‘Tống’ .”
Trần Chính Hà nhảy xuống từ xe bò.
Ngay khi bắt Tống Nhị Cẩu, Tống Xuân Hoa bảo Tống Tam Lang gọi lý chính.
Mấy ngày nay ăn ngon, Tống Tam Lang sức chạy nhanh, chốc lát đến nhà lý chính.
Trần Phú Xuân hôm nay Tống Xuân Hoa cho kẹo, thấy Tống Tam Lang nhà trộm, liền vội vàng đ.á.n.h xe bò .
Nhìn thấy chữ “Tống” khắc trong móc, Trần Chính Hà hung hăng đạp Tống Nhị Cẩu một cước.
“Mở mắt ch.ó của ngươi mà !”
“Ta sai , lý chính sai , vẫn luôn ăn thịt, nhi tử thì bà hài lòng chứ!” Tống Nhị Cẩu đất lóc ầm ĩ.
Trong đám đông một đàn ông ưa thói trộm cắp vặt của Tống Nhị Cẩu, khách khí :
“Năm ngoái nhà Đại Xuân tiệc cưới, miếng thịt đến miệng ngươi còn ngươi cướp mất.”
Trong đám đông bùng nổ một trận lớn.
“Mẹ răng , chia sẻ bớt cho bà !”
“Vậy thì miếng thịt e rằng cuối cùng cũng là chia sẻ miệng ngươi mà thôi!” Người đàn ông đáp trả.
Lại một trận lớn nữa!
Nơi thôn quê, việc thường do lý chính xử lý.
Trần Chính Hà ho khan một tiếng thật mạnh, hiệu đám đông im lặng, hỏi Tống Xuân Hoa:
“Xuân Hoa, ngươi xử lý thế nào.”
Nhà Tống Xuân Hoa lớn, bản nàng còn đủ mạnh mẽ, liền với Trần Chính Hà:
“Hoàn tùy lý chính gia gia định đoạt.”
Đối với câu trả lời của Tống Xuân Hoa, Trần Chính Hà hài lòng.
“Bồi thường mười gánh củi.” Trần Chính Hà với Tống Nhị Cẩu, “Ngày mai bồi thường.”
Lại hung hăng đạp Tống Nhị Cẩu một cước,
“Cút ngay cho !”
Sau khi Tống Nhị Cẩu rời , đám đông xung quanh chuẩn giải tán.
Tống Xuân Hoa cầm lấy kẹo mạch nha nãy Tống Tam Lang lấy từ trong nhà , mỗi vây xem một viên.
Tống Hữu Kim nhận, :
“Giữ mà các ngươi tự ăn .”
“Đại gia gia, chúng còn nhiều mà.” Tống Xuân Hoa đưa kẹo mạch nha qua.
Tống Xuân Hoa bỏ qua Lưu Cúc Hoa, đưa cho bên cạnh.
“Xuân Hoa.” Lưu Cúc Hoa kìm kêu lên.