Xuất giá, Phủ thí
Ánh ban mai ửng hồng, phía chân trời đông hé rạng màu trắng bụng cá.
Trên những con đường làng, từng tốp vác cuốc đồng vẫn thỉnh thoảng bước qua.
Xe ngựa của Chu gia và Tống gia nối đuôi rời khỏi đầu làng.
Yến tiệc gả nữ nhi náo nhiệt ngày hôm qua tan, vì đường đến phủ thành xa xôi, sáng sớm nay lên đường.
Người tiễn dâu cũng chỉ cha và của Trần Thúy Phương.
Hôn lễ định ngày mai.
Đồ hồi môn Tống Xuân Hoa mang trong chuyến thành , do Tống Đạt chuyên chở, một cỗ xe ngựa vặn cho hai gia đình.
Gia đình Tống cũng đông đủ, thậm chí còn mang theo cả Tống Lục Lang.
Trong xe ngựa, cặp song sinh Long Phụng ghé cửa sổ, khuôn mặt nhỏ nhắn gió sớm thổi đỏ bừng, vẫn hưng phấn ngắm cảnh vật dọc đường.
Tống Lục Lang ngừng giãy khỏi vòng tay Tống Tam Lang, cùng tỷ ngắm cảnh bên ngoài cửa sổ.
Ba cái đầu nhỏ chen chúc ở cửa sổ.
Hôm nay, gia đình Trần Thúy Phương sẽ ở tạm nhà Tống Xuân Hoa .
Khi xe ngựa sân nhà họ Tống, nương của Trần Thúy Phương trợn tròn mắt.
Căn trạch viện gạch xanh ngói đen mắt, còn bề thế hơn cả những ngôi nhà mà nàng tưởng tượng các thiếu gia tiểu thư thành thị sinh sống.
Nắm chặt vạt áo, giọng nàng run rẩy:
“Căn nhà lớn thế , đây chính là nhà của các thiếu gia tiểu thư trong thành …”
Trần Thúy Phương vội vàng kéo tay áo nương :
“Nương về làng đừng mà bậy!”
“Ta , mấy hôm con với , , chẳng qua đầu thấy căn nhà như nên kích động thôi mà!”
Nàng với phụ :
“Phụ , cũng .”
Cuối cùng, nàng với :
“Đặc biệt là , nếu phát hiện ngoài, sẽ đ.á.n.h , còn để tỷ phu đ.á.n.h nữa.”
Tiểu Loa Ba gật đầu lia lịa, sợ tỷ tỷ , mà sợ Tống Tứ Lang đại ca thèm để ý đến .
“Xuân Hoa, thật sự cảm ơn nhiều lắm, thím thật cảm ơn thế nào!” Trần Thúy Phương kéo tay Tống Xuân Hoa ngừng cảm kích.
“Đều là cùng làng, hơn nữa và Thúy Phương là bạn, thím và thúc cùng Tiểu Loa Ba cứ xem căn phòng tối nay ở thế nào!” Tống Xuân Hoa .
Sau khi thu xếp hành lý xong, gia đình Chu Thiếu Hoa đến mời quán ăn dùng bữa.
Đi phố phủ thành, phu phụ Trần Chính Xuyên và Tiểu Loa Ba vô thức bước chân nhẹ nhàng hơn.
Ba phu phụ Trần Chính Xuyên và Tiểu Loa Ba, từ khi bước quán ăn cùng lúc tay chân lóng ngóng.
“Đây chính là quán ăn ở thành !” Trần Thẩm Thị ghé sát tai Trần Chính Xuyên thì thầm.
Trần Chính Xuyên bề ngoài vẫn trấn định, nhưng trong lòng mịt mờ như mây về gió, sợ mất mặt nữ nhi, liền với Trần Thẩm Thị:
“Đừng chuyện.”
Trần Thẩm Thị cũng quản trượng phu gì, hưng phấn hẳn lên, đây chính là quán ăn ở phủ thành đó, trong làng mấy ai từng đến quán ăn, huống chi là quán ăn ở phủ thành , về làng nàng kể thật kỹ mới .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-giup-gia-dinh-sung-tuc/chuong-129.html.]
Sau khi thức ăn dọn đầy đủ, Chu Hữu Đức mời chào , “Đừng khách sáo!”
Rồi sang Trần Chính Xuyên :
“Thân gia, chúng cạn một ly!”
Trần Chính Xuyên vội vàng nâng chén bằng cả hai tay.
Chu Hữu Đức mở miệng:
“Sau chúng chính là một nhà!”
Mèo con Kute
“Người một nhà, một nhà!” Trần Chính Xuyên phụ họa.
Chu Thiếu Hoa cẩn thận gỡ từng chiếc xương cá, nhẹ nhàng đặt bát Trần Thúy Phương:
“Cái ngon.”
Vành tai Trần Thúy Phương đỏ bừng, nhỏ giọng :
“Ta tự gỡ mà.”
Tống Xuân Hoa chớp chớp mắt với nàng, khiến mặt Trần Thúy Phương càng đỏ hơn.
Tiểu Loa Ba hạnh phúc ăn một miếng thịt kho tàu, đột nhiên ngẩng đầu:
“Tỷ, mặt tỷ đỏ thế!”
“Ăn thịt , đừng chuyện!” Trần Thúy Phương tay chân luống cuống gắp một miếng thịt nhét miệng .
Bữa cơm diễn trong khí vui vẻ hòa thuận.
Ngày hôm , Trần Thúy Phương khoác lên bộ hỉ phục đỏ rực, từ nhà Tống Xuân Hoa xuất giá.
Ngày thứ hai khi cử hành hôn lễ, là ngày đầu tiên Tống Tam Lang bước kỳ thi.
Gia đình họ Tống cùng đưa tiễn.
Khi đến nơi, bên ngoài trường thi đông nghịt .
Trước khi thi, cả nhà đồng loạt với Tống Tam Lang:
“Cố gắng lên!”
Sau khi đưa trường thi, cả nhà chia hai ngả, một ngả dạo phố, một ngả về nhà sách.
“Nhị tỷ, ăn cá chiên !” Tống Ngũ Nương mở lời.
Tống Tứ Lang bên cạnh phụ họa: “Ta cũng ăn!”
Ba chạy thẳng đến quầy cá chiên.
Mấy bọn họ đến đây vài , đôi khi Tống Xuân Hoa phủ thành cũng mang một phần về, coi như là khách quen.
Chủ quán tủm tỉm :
“Cá hôm nay béo lắm đấy!”
“Mỗi hai con, chiên cho hai con nữa, chúng mang về.”
“Được thôi!” Chủ quán mày mắt hớn hở, cao giọng đáp lời, thoăn thoắt kẹp những con cá tươi cho chảo, dầu sôi tí tách.
Đưa thi, xem bảng, đưa thi, ba trường thi kết thúc.
Chỉ chờ vài ngày nữa kết quả sẽ công bố.