Xuyên Về Cổ Đại Ta Giúp Gia Đình Sung Túc - Chương 128:-- --- Hoành thánh kim tước hoa
Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:33:59
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày thứ tám, ao cá dần hiện rõ hình hài.
Đến ngày thứ hai, Tống Đại Tường cũng tham gia việc đào ao.
Xe bò nhà Tống Xuân Hoa cũng đưa sử dụng, phụ trách vận chuyển đất.
Ba học đường thì lái xe ngựa, tiện thể đem nội tạng và xương đầu heo, v.v., mang đến trấn.
Sáng sớm, Tống Xuân Hoa bảo Tống Vĩnh Toàn nấu hai nồi lớn gạo nếp.
Gạo nếp mang đến công trường, Tiền lão đầu liền trộn vôi và đất sét với .
Thấy Lưu Tam và mấy né tránh, ông lớn tiếng với giọng khàn khàn:
“Nhìn cho kỹ đây, đào ao sẽ cần đến nữa, vôi sáu đến bảy phần, đất sét hai đến ba phần, còn gạo nếp nấu chín một phần.”
Gió đầu xuân vẫn còn se lạnh, nhưng bốn công trường mồ hôi đầm đìa.
Buổi chiều, Tống Xuân Hoa bảo Tống Vĩnh Toàn nấu một nồi “cháo bát bảo”,
Đậu đỏ, đậu xanh, đậu vàng, hạt sen, lạc, gạo nếp, gạo tẻ, kê… nhà gì đều cho đó.
Một nồi cháo đặc quánh, trông thèm ăn.
Sau khi xong hết thảy, chính là chờ khô tự nhiên.
Tống Xuân Hoa quanh ao xem xét một lượt, bộ ao chia ba khu vực: khu nước sâu, khu nước cạn, và khu chuyển tiếp.
Chức năng thoát nước và dẫn nước đều đầy đủ.
Tống Xuân Hoa lượt đưa tiền đồng chuẩn sẵn, “Vất vả cho !”
Tiền lão đầu thì thêm mười cân bã dầu, năm cân thịt mỡ và một cái đầu heo tiền công kỹ thuật.
“Không cần!” Tiền lão đầu vẫn như cũ nhiều, trực tiếp từ chối.
Mèo con Kute
“Tiền gia gia, đây là tiền công kỹ thuật đào ao của ngài mà.” Tống Xuân Hoa vội đưa cho Tiền Đại Bảo đang bên cạnh.
Tiền Đại Bảo sang cha , thấy ông còn phản đối nữa, liền toe toét nhận lấy.
Lúc y vẫn còn luyến tiếc, thời gian mỗi ngày đều ăn thịt tảng lớn, cơm trắng đầy bát, buổi chiều còn cháo đặc, y cảm thấy công việc y thể cả đời.
Trước khi , Tiền lão đầu ngẩng đầu trời một lát, với Tống Xuân Hoa:
“Mấy ngày nay mưa, mấy ngày nữa nếu mưa nhỏ thì cần bận tâm, nếu mưa lớn…”
Nói đến đây ngẩng đầu trời, hồi lâu quả quyết :
“Khoảng thời gian sẽ mưa lớn.”
Công việc đào ao tạm thời kết thúc.
Mùa xuân là thời điểm để hái lượm sản vật hoang dã.
Một ngày, ánh nắng chan hòa, trăm hoa đua nở.
Tống Xuân Hoa và Tống Ngũ Nương mỗi xách một cái giỏ, thẳng tiến đến cây kim tước hoa.
Mấy ngày nay trời đều nắng, kim tước hoa nở rộ khắp cây.
Tống Xuân Hoa hái ở những cành cao, còn Tống Ngũ Nương thì hái ở những cành thấp.
“Tỷ tỷ thứ hai kìa, bông hoa đang nở!” Tống Ngũ Nương đột nhiên kéo vạt áo Tống Xuân Hoa.
Tống Xuân Hoa theo, những bông hoa nhỏ màu vàng ánh mặt trời từ từ hé nở.
Hai hái hai giỏ tre lớn trong vòng một khắc.
Lúc , một bà lão xách giỏ từ trong bụi cây chui ,
“Ai da, Xuân Hoa, nhà ngươi bữa nào cũng ăn thịt với cơm trắng, còn lên núi hái hoa dại cỏ dại mà ăn? Chúng mỗi bữa chỉ hoa dại cỏ dại mà ăn, giờ ngươi còn đến tranh giành, ép chúng ăn đất !”
Tống Xuân Hoa chợt thấy Trần Dao thị ngang qua, vội hỏi:
“Dao nãi nãi, mảnh đất do nhà Ngô Tam nãi nãi mua ?”
“Không !” Trần Dao thị hỏi, “Sao ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-giup-gia-dinh-sung-tuc/chuong-128-hoanh-thanh-kim-tuoc-hoa.html.]
“Ngô Tam nãi nãi , nhà hái hoa dại cỏ dại núi thì nhà bà ăn đất, nên tưởng ngọn núi là nhà bà mua .” Tống Xuân Hoa vô tội .
Lúc một giọng khác chen , là Thạch Đầu nãi nãi, bà chỉ Ngô Tam bà lão mà mắng:
“Mảnh đất là của nhà ngươi , ngươi là , ngươi chỉ cho phép nhà ngươi đến hái hoa hái cỏ thôi !”
“Nhà bà bữa nào cũng cá lớn thịt lớn cơm trắng, còn đến hái hoa dại cỏ dại , đây là cướp của chúng !” Ngô Tam bà lão đáp .
“Ta khạc nhổ! Ta thấy ngươi chính là ghen tị, ăn cá lớn thịt lớn thì bảo nhi tử nhà ngươi mua , ngày nào cũng khoe khoang nhi tử nhà ngươi giỏi giang lắm , lợi hại lắm , lợi hại mà nương còn chẳng thịt để ăn!”
Lời Ngô Tam bà lão tức đến nỗi chỉ Thạch Đầu nãi nãi,
“Ngươi, ngươi, ngươi... nên lời.”
“Đừng ngươi ngươi ngươi nữa, đừng để còn thấy ngươi bắt nạt nhà Xuân Hoa!”
Trần Dao thị ngày thường nhận ít ân huệ của Tống Xuân Hoa, tôn nhi nhà bà cũng cách ba bữa sang nhà nàng ăn chực uống chực, liền mở miệng :
“Ngọn núi là của làng, ai cũng thể đến.”
Ba chọi một, khiến Ngô Tam bà lão còn lời nào để .
Ngô Tam bà lão rời , Thạch Đầu nãi nãi với Tống Xuân Hoa:
“Đừng bà , hái bao nhiêu thì hái bấy nhiêu, bà chính là ghen tị!”
Tống Xuân Hoa gật đầu.
Để một phần xào trứng, còn Tống Xuân Hoa bảo Tống Vĩnh Toàn gói thành hoành thánh.
Dưới sự chỉ dẫn của Tống Xuân Hoa, Tống Vĩnh Toàn trở thành một đại sư phụ đủ các món ăn, bánh trái và điểm tâm.
Vị đại sư phụ lúc dù vui, nhưng uy lực của ‘đứa nữ nhi bất hiếu’ ép buộc đành nhào bột, băm nhân.
Bữa tối, mỗi một bát hoành thánh thịt kim tước hoa.
Tống Ngũ Nương c.ắ.n một miếng, nheo mắt : “Ngọt ngọt!”
Tống Xuân Hoa cũng c.ắ.n một miếng, vị xuân của kim tước hoa quyện cùng thịt băm nổ tung nơi đầu lưỡi, tựa như nuốt trọn cả một mùa xuân lòng.
Nàng với Tống Vĩnh Toàn, “Làm tồi!”
Được khen ngợi, Tống Vĩnh Toàn ngón tay cái và ngón trỏ xoa như đếm tiền,
“Vậy thưởng chút bạc !”
“Được!” Tống Xuân Hoa gật đầu.
Mắt Tống Vĩnh Toàn trợn lớn, vội :
“Một lạng, nửa lạng là !”
Tống Tứ Lang mở miệng :
“Cha, tính toán của giỏi , nhân công ngắn hạn ở trấn, một ngày cũng chỉ mười văn thôi, nếu là việc nặng cũng quá hai mươi văn, còn bao ăn uống.”
Tống Vĩnh Toàn trợn mắt trừng sang,
“Tỷ tỷ thứ hai của ngươi đồng ý , ngươi đừng nữa.”
“Trả tiền hoành thánh ngươi ăn , cứ theo cái giá của ngươi, năm mươi văn một cái, ngươi ăn hai mươi cái, đúng một lạng bạc.” Tống Xuân Hoa đặt bát đũa xuống, ngửa lòng bàn tay lên.
Tống Vĩnh Toàn đang định nhảy dựng lên, nhưng lúc đối mặt với ‘đứa nữ nhi bất hiếu’ liền phản xạ điều kiện mà sợ hãi, vội nịnh nọt :
“Cho mười đồng tiền đồng là !”
“Được, thì ba văn một cái, hai mươi cái, cho sáu mươi văn , thưởng ngươi mười văn, còn năm mươi văn.”
Tống Vĩnh Toàn ha ha,
“Nói đùa thôi! Nói đùa thôi!”
Những còn thấy Tống Vĩnh Toàn như , đều cúi đầu nín .
Cái vị cha của họ, cái vị , cái vị đường , cách mấy ngày diễn một màn như , cuối cùng đều chịu thua mà kết thúc.
Thời gian trôi đến ngày Tống Tam Lang tham gia phủ thí, đồng thời cũng là ngày Trần Thúy Phương xuất giá.