Xuyên Về Cổ Đại Ta Giúp Gia Đình Sung Túc - Chương 123:-- Tống Đông Mai Khốn Hoặc ---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:33:54
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đứng ngoài trường thi, tâm trạng Tống Tam Lang lúc khác. Lần là cùng Đại ca, là tự bước trường thi.

 

Sắp trường thi, Tống Xuân Hoa dặn dò:

 

"Hãy dốc hết sức mà thi, đừng nghĩ đến hậu quả!"

 

Tống Tam Lang gật đầu.

 

Bên tiễn thi xong, Tống Xuân Hoa và Tống Đại Lang trở về khách điếm.

 

Một ôn bài, một xem truyện tranh, trong phòng của .

 

Liên tục bốn vòng, Tống Tam Lang đều an vượt qua.

 

Ba về đến nhà, chỉ thấy ở cửa viện một đang xổm.

 

Thấy xe ngựa chạy tới, nam nhân lập tức dậy, Tống Xuân Hoa thoáng qua, lúc mới nhớ đó là chồng cũ của Tống Đông Mai — Lưu Đức.

 

Nghe tiếng xe ngựa, Tống Đông Mai bước .

 

Lưu Đức đổi thái độ kiêu ngạo như đầu Tống Xuân Hoa gặp, nịnh nọt :

 

“Đông Mai, sai , hai năm nay vẫn luôn nhớ nàng!”

 

Tống Đông Mai kiên nhẫn vẫy tay đẩy ,

 

“Đi , cút ngay cho !”

 

Tống Xuân Hoa thấy Tống Đại Lang và Tống Tam Lang nghi hoặc, bèn :

 

“Là cha của ba chị em Đại Ni!”

 

Ánh mắt hai lập tức lạnh .

 

Lưu Đức nắm lấy tay Tống Đông Mai, Tống Tam Lang nhảy xuống, đẩy đối phương .

 

Một cái lảo đảo, trực tiếp ngã phịch xuống đất.

 

Tống Đông Mai cảnh cáo:

 

“Lưu Đức, ngươi còn , sẽ bảo đ.á.n.h ngươi một trận!”

 

Một tiếng “phịch”, Lưu Đức quỳ xuống,

 

“Đông Mai, sai , nàng tha thứ cho một !”

 

Vừa định nắm lấy tay Tống Đông Mai, “Bốp!” đ.á.n.h rớt xuống.

 

“Lưu Đức, ngươi mặt mũi nữa hả, ngươi còn xem đ.á.n.h ngươi !” Tống Nhị Tường xông tới.

 

Thấy là nhị cữu tử nhà , Lưu Đức rụt vai , nhưng nghĩ đến tình cảnh nhà , tiếp tục lóc cầu xin Tống Đông Mai,

 

“Vì Đại Ni, Nhị Ni, Tam Ni mà tha thứ cho một , bọn nhỏ thể cha mà!”

 

“Chúng thể cha!” Đại Ni mặt biểu cảm, tiếp tục , “Hơn nữa, giờ ngươi cũng còn là cha của chúng nữa.”

 

“Ngươi... ngươi... ngươi!” Lưu Đức tức đến mức nên lời.

 

“Kiểm tra thử hiệu quả luyện quyền trong thời gian .” Tống Xuân Hoa với Tống Đại Lang và Tống Tam Lang.

 

Hai lập tức hiểu ý, về phía Lưu Đức.

 

“Rầm!”

 

“A!”

 

Mèo con Kute

“Bốp!”

 

“A a!”

 

“Loảng xoảng!”

 

“Cứu... mạng... dừng...”

 

Lưu Đức co rúm đất, ngừng cầu xin.

 

Tống Xuân Hoa hiệu hai dừng tay.

 

Lưu Đức với khuôn mặt sưng vù bầm tím, Tống Đông Mai :

 

“Đông Mai, sai !”

 

cũng là vợ chồng nhiều năm, thấy Lưu Đức như nàng vẫn chút mềm lòng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-giup-gia-dinh-sung-tuc/chuong-123-tong-dong-mai-khon-hoac.html.]

Đại Ni vội vàng lên tiếng gọi:

 

“Nương!”

 

Tống Đông Mai giật tỉnh ngộ, nữ nhi, nghĩ đến chính vì mềm lòng mà và các nữ nhi chịu đủ hành hạ nhiều năm, lập tức đổi sắc mặt, một cách cứng rắn:

 

“Cút ngay cho !”

 

Ngữ khí mang chút mềm lòng nào.

 

“Có còn đ.á.n.h nữa !” Tống Nhị Tường giơ tay lên, vẻ đ.á.n.h .

 

“Ta , !” Lưu Đức sợ hãi vội vàng bò dậy, suýt chút nữa lảo đảo ngã xuống.

 

“Đại tỷ thể mềm lòng, bây giờ là vì ai trâu ngựa cho nhà nữa, nên mới nhớ đến tỷ!” Tống Nhị Tường khách khí ,

 

“Ta hỏi thăm rõ ràng , hai mươi lăm lượng bạc mà bà Giang , ngay tối đó trộm mất, còn quả phụ Triệu sinh một đứa nữ nhi, ngày nào cũng cãi với bà Giang ở nhà, lén bán mấy mẫu ruộng trong nhà, ôm nữ nhi bỏ trốn .”

 

Hắn nghiêm túc dặn dò:

 

“Đại tỷ ngàn vạn đừng mềm lòng!”

 

“Ngươi cái gì , phụ nữ nào mà cần đàn ông, đàn ông cúi đầu như thì đủ !” Một bà lão ngang qua chen lời.

 

Một bà lão khác phụ họa:

 

đó! đó!”

 

“Ngươi bậy, để nữ nhi ngươi !” Tống Nhị Tường chút do dự đáp trả.

 

“Ngươi ăn như !” Bà lão chống nạnh mắng.

 

Tống Hữu Kim tới mắng Tống Nhị Tường:

 

“Câm miệng!”

 

Bà lão thấy đối phương mắng, càng đắc ý hơn.

 

Bên mắng xong Tống Nhị Tường, Tống Hữu Kim mở miệng :

 

“Chuyện nhà chúng cần hai vị bận tâm!”

 

Hai bà lão mất mặt, một trong đó, cãi với Tống Nhị Tường, bỏ một câu:

 

“Không nhi tử, phu quân, xem nàng về già thì !”

 

“Ngươi!” Tống Hữu Kim kéo Tống Nhị Tường đang định xông tới đ.á.n.h .

 

Tống Xuân Hoa khẽ một tiếng, vận động dị năng thực vật.

 

“Rầm!”

 

Đột nhiên, cỏ dại mặt đất quấn lấy hai bà lão.

 

“A! Eo của !”

 

“Ối ——”

 

Tống Nhị Tường chỉ hai đang ngã cắm mặt xuống đất mà ha hả, những còn cũng thể kiềm chế mà cong khóe môi.

 

Tống Đông Mai chút thất vọng cũng theo.

 

Ngày hôm , Lưu Đức còn đến nữa.

 

Sau khi ăn tối, Tống Đông Mai và Tống Xuân Hoa hai cùng tắm cho Tống Lục Lang trong thư phòng.

 

Thấy Tống Đông Mai thôi, Tống Xuân Hoa mở lời hỏi:

 

“Đại cô , lời với ?”

 

“Không gì!” Tống Đông Mai vội vàng cọ rửa cho Tống Lục Lang.

 

Mặc quần áo cho Tống Lục Lang xong, Tống Đông Mai nhịn mở lời:

 

“Nàng nên về ?”

 

“Nàng về ?” Tống Xuân Hoa hỏi ngược .

 

Mãi lâu , Tống Đông Mai lắc đầu.

 

Dừng một chút, nàng khẽ :

 

phụ nữ cuối cùng vẫn cần một đàn ông, ba chị em Đại Ni cuối cùng vẫn cần một cha, một hòa ly đến lúc đó tìm nhà chồng cho con bé đây?”

 

 

Loading...