Xuyên Về Cổ Đại Ta Giúp Gia Đình Sung Túc - Chương 107:-- ---
Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:33:38
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hôn lễ của Triệu Hòa
Ngày hai mươi sáu tháng Giêng, ngày chính là ngày đại hỷ của Triệu Hòa.
Tống Xuân Hoa tay ôm một chồng câu đối và chữ Hỷ do Tống Đại Lang và Tống Tam Lang , về phía nhà họ Tống, bên cạnh cặp song sinh theo.
Đứa một lời, đứa một lời, ríu rít hỏi han ngừng.
"Nhị tỷ, biểu thúc cưới xong sẽ em bé ạ?"
"Vậy sắp thúc thúc !"
"......"
Khi đến nơi, Tống Hữu Kim và Tống Kim Thị đến .
Bà cô vội vàng lấy mấy viên kẹo, đưa cho ba đứa trẻ,
"Ăn ngọt cho vui miệng!"
"Đa tạ bà cô!" Ba đứa trẻ đồng thanh .
Mèo con Kute
Trong sân, bận rộn hẳn lên.
"Chỗ một chút!"
"Lệch !"
" , đúng , !"
Người dán câu đối thì dán câu đối, treo chữ Hỷ thì treo chữ Hỷ, thật là náo nhiệt.
Tống bà cô những câu đối và chữ Hỷ đỏ chót dán cửa sổ, gương mặt tràn đầy ý :
"Lão bà tử tuy chữ, nhưng cái màu đỏ trông thật là hỷ sự!"
Sau khi bận rộn xong, Tống Xuân Hoa đến bên cạnh Tống bà cô,
"Đã chuyện với cô dâu mới , về việc Tống Ngũ Nương nhà lăn giường tân hôn?"
Tống Xuân Hoa tình huống Tống Ngũ Nương thế như hồi Lưu Lai Phúc kết hôn năm ngoái xảy , nếu , nàng chắc chắn sẽ ý kiến với cô dâu mới, nên hỏi để xác nhận.
Tống bà cô chuyện Tống Ngũ Nương thế trong hôn lễ của Lưu Lai Phúc năm ngoái, vỗ vỗ tay nàng, khẳng định:
"Nói , đối với Tứ Lang và Ngũ Nương nhà thì hài lòng vô cùng."
Đến nhà Tống bà cô, mỗi đều một bát tào phớ nóng hổi. Tào phớ ấm bụng, đều ấm áp.
Thấy việc chuẩn gần xong, cũng chẳng gì để giúp nữa, Tống Xuân Hoa dẫn cặp song sinh về nhà.
Ngày cưới, mặt trời ló dạng, đội rước dâu tập trung cổng nhà họ Tống.
Xe ngựa và xe bò của nhà Tống Xuân Hoa.
Xe ngựa do Tống Đại Lang phụ trách, còn xe bò thì do Tống Tam Lang.
Trên xe đều dán chữ Hỷ và lụa đỏ, bộ đều trông hỷ sự.
Tống Đại Tường phụ trách bộ việc rước dâu, Tống Xuân Hoa với tư cách thành viên nhóm hữu cùng rước dâu.
Chú rể hôm nay một đại hồng trang phục, n.g.ự.c cài một đóa đại hồng hoa, mặt tràn đầy vẻ hân hoan.
Tống Xuân Hoa khi lên xe ngựa, nữa dặn dò:
"Đừng bẩn quần áo đấy."
Hôm nay cặp song sinh trai gái cả đỏ rực, mỗi đứa đầu buộc tóc búi tổng giác bằng dây đỏ, hai đứa nhỏ tròn trịa thật là hỷ sự.
Mọi thứ sẵn sàng, đội rước dâu xuất phát.
Đến cổng nhà cô dâu mới.
Người trong làng sớm vây kín, xì xào bàn tán xôn xao.
Có chỉ xe ngựa và xe bò, giọng điệu mang theo vài phần ngưỡng mộ:
“Ôi chao, còn xe ngựa và xe bò nữa chứ, xem cái cô què nhà họ Trần cũng gả đó.”
Người bên cạnh bĩu môi khinh khỉnh,
“Gả cho một tên câm!”
“Chân què gả cho kẻ câm! là trời sinh một cặp!” Một khác xong liền ha hả.
Tống Xuân Hoa liếc mắt , lạnh một tiếng.
“A!”
“A!”
“A!”
Ba kẻ buông lời thô tục bỗng nhiên ngã nhào xuống đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-giup-gia-dinh-sung-tuc/chuong-107.html.]
Khiến đám đông một trận ầm ĩ.
Lúc , Triệu Hòa cõng tân nương bước khỏi nhà, dân làng vây quanh.
Tống Xuân Hoa nắm một nắm kẹo từ giỏ nhỏ rải xuống đất, đám đông nhao nhao tranh giành, nhường một lối .
Triệu Hòa vội vàng cõng lên xe ngựa.
Xe ngựa và xe bò chật kín , tràn ngập niềm hân hoan tiến về phía thôn Hắc Ảnh Sơn.
Vừa đến cổng sân, Tống cô nãi nãi và gia đình Tống Hữu Kim liền tiến lên đón.
Dân làng cũng vây quanh xem tân nương.
Tống Xuân Hoa nữa rải một nắm kẹo xuống đất, đám đông tranh cướp, tiếng vang ngớt.
“Nào, đến lượt hai con lên sàn !”
Tống Xuân Hoa dắt đôi song sinh rồng phượng phòng tân hôn.
Tống Tứ Lang lăn một , Tống Ngũ Nương theo .
Đôi song sinh rồng phượng một năm qua ăn ngon mặc , giờ đây trông như hai phúc oa lăn lộn giường, khiến ngừng khen ngợi.
Hỉ nương bên cạnh những lời chúc phúc cát tường:
“Lăn giường lăn giường, con cháu đầy đàn; sớm sinh quý tử, phúc thọ miên trường.”
“Lăn giường lăn giường, rồng phượng cát tường; phu thê ân ái, trăm năm hòa hợp.”
“Lăn giường lăn giường, gia nghiệp hưng vượng; ngũ cốc bội thu, tài nguyên cuồn cuộn.”
“Lăn giường lăn giường, kim ngọc đầy nhà; phúc tinh chiếu rọi, cát tường như ý.”
“Lăn giường lăn giường...”
Các bà các thím trong thôn thấy mà mắt nóng ran, nhao nhao :
“Năm nay nhà cưới con dâu, cũng để hai đứa con đến lăn giường hỉ.”
“Nhà cũng !”
Đôi song sinh rồng phượng khen đến mức mặt đỏ bừng, nhưng nhị tỷ dặn các con thật tự nhiên, lễ phép từng cảm ơn.
Cái phúc khí và sự lễ phép càng khiến các bà các thím chỉ ôm về nhà.
Sau bữa cơm, vẫn là Tống Đại Lang và Tống Tam Lang chịu trách nhiệm tiếp đãi nhà tân nương.
Ngày hôm đó, Tống Xuân Hoa chuẩn phủ thành.
Mẹ của Trần Thúy Phương vác một cái gùi, hai bên tay xách hai cái giỏ vội vã tới.
Từ phủ thành trở về, Tống Xuân Hoa đem chuyện của Trần Thúy Phương ở phủ thành kể cho cha nàng.
“Nếu về thì về, và lão sẽ ép con bé gả nữa.” Mẹ Trần Thúy Phương từ trong lòng lấy mấy chục đồng tiền đồng, “Cho con bé đó.”
Tống Xuân Hoa nhận lấy tiền đồng, gật đầu đồng ý.
Nàng huyện thành đến phủ thành, hết là đến Nhất Phẩm Phường để đưa bì heo và lạp xưởng.
Khi đến sân viện, Trần Thúy Phương đang rửa ruột non, trong sân bảy tám cây sào phơi đồ, treo đầy ruột heo.
Trần Thúy Phương thấy những vật phẩm trong gùi và giỏ, nước mắt ngừng tuôn rơi.
Tống Xuân Hoa đưa tiền đồng qua,
“Mẹ con đưa đó.”
“Xuân Hoa phiền trả cho .” Trần Thúy Phương chịu nhận.
“Dọn dẹp một chút, ngoài dùng bữa!”
Trần Thúy Phương lau nước mắt,
“Không cần , hôm nay ông chủ quầy thịt tặng một miếng thịt nạc.”
“Để dành ngày mai ăn.” Tống Xuân Hoa , giả vờ bất mãn, “Đã mấy canh giờ đường , ít nhất cũng cho ăn một bữa ngon chứ.”
Khi dùng bữa, Tống Xuân Hoa với Trần Thúy Phương:
“Mẹ con , họ sẽ ép con gả nữa, rằng con về nhà thì cứ về, con về nhà ?”
Trần Thúy Phương cúi đầu trầm mặc một lát, khẽ :
“Ta rõ, tuy nhớ nhà, nhưng thấy thế cũng , cần những lời đàm tiếu.”
Tống Xuân Hoa gật đầu,
“Được, khi nào con về thì với .”
Xuân về hoa nở, thời gian đến lúc thi phủ.