Xuyên Về Cổ Đại Ta Giúp Gia Đình Sung Túc - Chương 103:-- ---
Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:33:34
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đắp tuyết
Tống Đại Lang và Tống Tam Lang vội vàng nhóm lửa lò sưởi trong đường đường.
Một nhóm vây quanh lò sưởi, lò thỉnh thoảng phát tiếng tí tách nhỏ.
Tống Xuân Hoa rót cho mỗi một cốc mật nước.
Liễu Kim Thị uống một ngụm :
“Chẳng trách mấy đứa nhi tử nhà ngày nào cũng đòi pha mật nước .”
Bên cạnh Lưu Kim Thị phụ họa:
“Hai đứa nhi tử nhà cũng đòi pha.”
Đại Ngưu và Nhị Ngưu vội :
“Nương, pha mà!”
Lưu Kim Thị vỗ nhẹ m.ô.n.g hai đứa, mắng:
“Hai đứa ngươi tưởng mật nước cần đường , đường mua bằng tiền !”
Mèo con Kute
Mọi hàn huyên nửa canh giờ, câu chuyện từ đồ Tết đến thời tiết, đến những chuyện vặt trong thôn, tiếng ngừng vang lên bên lò sưởi.
Sau đó dậy cáo từ, thì nhà khách, thì còn chúc tết những nhà khác.
Trước khi , mỗi nhà đều cho cặp long phượng và Tống Lục Lang mười đến hai mươi đồng tiền đồng, tiền mừng tuổi.
Sau khi rời , nhà họ Tống bắt đầu chuẩn bữa trưa.
Bữa sáng ăn muộn, thêm việc thỉnh thoảng ăn một viên mứt hoặc một miếng điểm tâm và một nắm hạt dưa, hạt lạc, mấy trong nhà đều thấy đói lắm.
Bữa trưa ăn khá đơn giản, nhưng cũng ngon hơn nhiều so với những nhà khác trong thôn.
Hầm một nồi canh gà, đó là một đĩa cải trắng xào và một bát hấp thập cẩm vị cay, cuối cùng chắc chắn một con cá kho nguyên con, ngụ ý hồng hồng hỏa hỏa, năm năm dư dả, việc đầu cuối.
Mang những món ăn còn từ tối qua lên bàn, đủ tám món.
Buổi chiều cần chúc tết, cả gia đình quây quần trong thư phòng.
Bỗng nhiên, Tống Xuân Hoa thấy một bài tản văn về việc đắp tuyết, đ.á.n.h trận tuyết mùa đông, vô cùng thú vị.
Những cuốn sách trong gian, Tống Xuân Hoa thỉnh thoảng lấy xem, thường thì bên ngoài sẽ bọc sách của thời đại để che giấu.
Nàng ngẩng đầu ngoài cửa sổ, lớp tuyết dày ánh nắng lấp lánh, đột nhiên mở miệng :
“Chúng đắp tuyết .”
Vừa đắp tuyết, cặp long phượng tự nhiên là hoan hô đồng ý.
Tống Đại Lang và Tống Tam Lang cũng buông sách trong tay xuống.
Tống Lục Lang đang thức, tiếng hoan hô, thấy đều , cũng theo.
Tống Xuân Hoa bế y từ giường nhỏ lên, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng y, :
“Lục Lang, chúng đắp tuyết.”
Tống Lục Lang “khúc khích” .
Cả nhà cùng đôi ủng cao đến đầu gối.
Tống Vĩnh Toàn và Tống Đại Lang phụ trách đẩy tuyết một chỗ, Tống Tam Lang và cặp long phượng phụ trách đắp, còn Tống Xuân Hoa thì bế Tống Lục Lang một bên tổng chỉ huy.
Tống Tam Lang dùng xẻng sắt đắp một đống tuyết cao ngất, tuyết, dùng sức vỗ đập đống tuyết, khiến nó càng thêm chắc chắn vững chãi.
Cặp long phượng thì lăn một cái đầu tuyết thật to.
“Thân tuyết tròn hơn một chút nữa.” Tống Xuân Hoa chỉ đống tuyết .
Tống Tam Lang gật đầu tiếp tục sửa sang tuyết, sửa sang gần xong, cẩn thận đặt đầu tuyết lên .
Tống Xuân Hoa từ trong kho củi tìm hai cành cây và một bó rơm, cành cây cắm hai bên tuyết, cánh tay.
Rơm thì bện thành một chiếc khăn quàng cổ, thắt cổ tuyết, cuối cùng rút mấy cọng rơm cắm lên đầu, tóc.
Cuối cùng gạt tuyết , nhặt hai viên đá từ đất lên mắt, cuối cùng cắm một cành cây ngắn và thô vị trí mũi.
“Nhị tỷ, quá!” Tống Ngũ Nương tuyết sống động như thật mà reo lên.
Tống Tứ Lang cũng theo đó mà hoan hô.
Tiếp theo, lấy lão Hoàng, Tiểu Bạch, Tiểu Hắc, gà và dê trong nhà nguyên mẫu, đắp một đống tuyết hình ngựa, bò, chó, gà, dê.
Lúc Lưu nãi nãi hàng xóm đến, giật một cái, :
“Ôi, cũng khá giống đấy chứ!”
Đại Ngưu và Nhị Ngưu phía lập tức chạy tới, miệng “oa oa” hò reo ngừng.
“Hôm nay nhà chiên bánh viên, nếm thử !” Lưu nãi nãi đưa bát trong tay qua.
“Đa tạ Lưu nãi nãi.” Tống Xuân Hoa cảm ơn.
“Tạ gì chứ, chúng ăn của các ngươi cũng ít .”
Tống Xuân Hoa rửa sạch bát trả cho đối phương, Lưu nãi nãi ở lâu, trong nhà còn nhiều việc cần bận rộn.
Đại Ngưu và Nhị Ngưu thì ở đắp tuyết.
Tuyết trong sân đủ, cũng thể đặt thêm tuyết nữa, cả nhà liền chuyển ngoài sân.
Lũ nhóc con cũng càng ngày càng đông.
Những dân trong thôn ngang qua đều dừng chỉ trỏ một hồi, mấy cũng ở bên cạnh đắp thêm một cái.
Nhà Tống Xuân Hoa đắp tuyết, chuyện truyền một đồn mười, mười đồn trăm…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-giup-gia-dinh-sung-tuc/chuong-103.html.]
Lũ nhóc con trong thôn hoặc những đứa trẻ lớn hơn một chút, lũ lượt chạy đến, những đứa trẻ trong thôn thăm họ hàng cơ bản đều đến, cửa sân nhộn nhịp như chợ vỡ.
Mấy đứa nhóc đông, Tống Lục Lang là vui nhất, lúc chị gái , lúc trai , bàn tay nhỏ bé ngừng vỗ.
Thấy đều cầm bóng tuyết trong tay, Tống Lục Lang thèm thuồng, Tống Xuân Hoa cũng đưa cho y một quả bóng tuyết nhỏ.
Tống Lục Lang cầm tay liền nhét miệng, Tống Ngũ Nương thấy vội :
“Em trai, cái thể ăn , nếu sẽ uống t.h.u.ố.c đấy.”
Tống Lục Lang hiểu, vẫn tiếp tục nhét miệng.
Trẻ con ba phần nóng sợ lạnh, ăn bóng tuyết ngon lành.
Tống Ngũ Nương thấy Tống Lục Lang ăn thú vị, cũng theo đó nhét bóng tuyết miệng nếm thử, rùng một cái,
“Lạnh quá!”
Đắp tuyết biến thành đ.á.n.h trận tuyết.
Bóng tuyết bay tới bay lui, Tống Lục Lang trong lòng “khúc khích” ngừng.
Đánh mệt , Tống Xuân Hoa gọi nhà sưởi ấm, đồng thời rót cho mỗi một cốc mật nước, và chia cho mỗi một miếng đường.
“Thạch Đầu, ăn cơm thôi!”
“Đại Tráng, mau về!”
“Cẩu Đản, mau về với !”
“……”
Hoàng hôn buông xuống, tiếng gọi từ các nhà vang lên, mới lưu luyến rời .
Mùng hai, về nhà ngoại.
“Con nhà bà ngoại, con nhà chị Xuân Hoa.”
“Nương, con nhà , con nhà Đường Đường chơi.”
“Con nhà chị Xuân Hoa uống nước đường đắp tuyết.”
“……”
Trước rằm tháng Giêng đ.á.n.h mắng trẻ con, nếu chắc chắn sẽ một trận đòn.
Những ngày tiếp theo, gia đình Tống Xuân Hoa đến nhà Tống Hữu Kim và nhà họ Tống ăn một bữa.
Thời gian còn thì ở nhà sưởi ấm, sách, món ngon, đắp tuyết, đ.á.n.h trận tuyết.
Một ngày, cả nhà đang ở trong nhà sưởi ấm sách.
Tiếng Trần Thúy Phương vọng đến, Tống Xuân Hoa bước , chỉ thấy đối phương trong tay xách hai củ măng đông, tay còn đeo một cái giỏ.
Bên cạnh hai bé, một là Tiểu Lạt Bá, một là bé từng gặp.
Tương tự mỗi trong tay đều xách một cái giỏ.
“Người thích ăn măng , đưa cho , măng nhà đấy.”
Tống Xuân Hoa nhận lấy.
Ngay đó đưa cái giỏ qua, “Hàng núi ngoại công ngoại bà mang đến.”
Trong giỏ hạt dẻ, nấm hương khô, quả óc chó, kim ngân hoa, mộc nhĩ, hoa hiên, măng khô, phân loại rõ ràng, đầy một giỏ.
Nhà bà ngoại Trần Thúy Phương ở một nơi còn sâu hơn thôn Hắc Ưng Sơn, phần lớn dân làng chủ yếu sống nhờ núi.
“Thay cảm ơn ngoại công ngoại bà nhé!”
“Cảm ơn gì chứ, trong nhà nhiều lắm.” Trần Thúy Phương vô tư xua tay.
“Vào sưởi ấm ?” Tống Xuân Hoa hỏi.
“Không , ngoại công ngoại bà đến , về giúp nương nấu cơm.”
“Vậy đợi một lát.” Tống Xuân Hoa xong liền nhà.
Khi nàng nữa, trong tay cầm hai gói bánh ngọt và một gói tóp mỡ hai cân , đưa cho Trần Thúy Phương, “Đa tạ ngoại công ngoại bà món sơn hào.”
“Món sơn hào đó nào đáng bằng bánh ngọt và tóp mỡ .” Trần Thúy Phương từ chối.
“Ta đáng là đáng.” Tống Xuân Hoa nhét tay đối phương, “Cầm lấy !”
Ngay đó cho ba Trần Thúy Phương mỗi một viên kẹo.
Tiểu Lạt Bá vui vẻ :
“Đa tạ chị Xuân Hoa.” Nói xong liền nhét kẹo miệng.
Thấy bé bên cạnh ăn, liền giục:
“Ngọt lắm, mau ăn .”
“Ta để dành cho ăn.” Cậu bé lí nhí .
Tống Xuân Hoa đưa thêm một viên nữa,
“Viên cho .”
Thời gian trôi qua thật nhanh, nhanh đến đêm rằm tháng Giêng, vì mai sẽ miếu xem hát lớn, cặp long phượng vô cùng phấn khích, Tống Ngũ Nương tối đó lấy quần áo và giày dép cùng mũ khăn quàng cổ để mặc ngày mai .
Tống Đại Lang và Tống Tam Lang cũng mong đợi kém, đây nhà nghèo từng xem hát, bận học hành cũng từng xem.
Tống Xuân Hoa cũng mong chờ.
Cả gia đình trong sự mong đợi, đón rằm tháng Giêng.