Xuyên Về Cổ Đại, Mẹ Kế Làm Nông Nuôi Con Chồng - Chương 881

Cập nhật lúc: 2025-11-13 08:06:32
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời cũng , nếu nàng ý trung nhân, bất luận là ai cũng đều xứng đáng.

Hoàng đế nghĩ , đợi khi công chúa Trường Nhạc cáo lui, liền hạ lệnh chuẩn nghi thức để nàng đến đáp tạ, đồng thời an bài hai ngày tổ chức yến tiệc Quỳnh Lâm.

Mà lúc , ánh nến leo lét, Bạch Mễ Đậu đang nhăn nhó kêu đau.

"Khương đại ca, nhẹ tay một chút."

"Bấy giờ mới đau ?" Khương Hoán Nhuận cầm bông gòn tẩm rượu thuốc, xoa lên tấm lưng Bạch Mễ Đậu.

Mỗi một xoa bóp, khuôn mặt Bạch Mễ Đậu lộ vẻ thống khổ.

"Lúc còn phồng má vờ hình tráng kiện, giả như hề hấn gì, thật sự cho rằng là sắt đá ?" Khương Hoán Nhuận thấy bộ dạng của , tức giận .

"Chuyện cũng chẳng thể trách . Dẫu khi bao , ngay mặt một vị cô nương mỹ mạo tựa tiên giáng trần như , dù gì cũng tỏ cứng rắn một phen chứ." Bạch Vĩnh Hòa ở bên cạnh cợt mà rằng.

"Vĩnh Hòa lời thật sai lầm."

Bạch Mễ Đậu bĩu môi: "Hôm nay chính là ngày lành phố, nếu khi kêu đau đớn thì nhất định sẽ chậm trễ bước chân của , chẳng là sẽ hỏng hứng thú của các ?"

"Đệ tâm ý suy nghĩ cho hai , thế mà hai những nhớ công lao của , ngược còn châm chọc . Chờ trở về, nhất định sẽ tìm nhị tỷ và Vân Khê tỷ, tường thuật rõ ngọn nguồn chuyện , cũng để các tỷ phân xử ai đúng ai sai."

Khương Hoán Nhuận và Bạch Vĩnh Hòa khóe miệng đều giật giật.

Thằng nhãi khốn kiếp , luôn điểm yếu để uy h.i.ế.p hai bọn họ.

Hai cãi cọ thêm nữa, chỉ chuyên tâm giúp Bạch Mễ Đậu xoa rượu thuốc.

"Đại phu vết thương của chẳng quá nghiêm trọng, chỉ cần xoa rượu t.h.u.ố.c ba bốn ngày là sẽ lành lặn . Hai ngày là yến tiệc Quỳnh Lâm , đến lúc đó lẽ sẽ hồi phục phần nào. mà đến khi , cũng cẩn thận một chút, chớ để động chạm mà rách vết thương."

Bạch Vĩnh Hòa : "Nói cũng , cũng may mắn, chẳng hề thương ở dung nhan, cho nên cũng lỡ yến tiệc Quỳnh Lâm."

"Ừ." Khương Hoán Nhuận cũng khẽ gật đầu: "Lúc phụ , yến tiệc Quỳnh Lâm là thời điểm mà Hoàng đế, các vương và chư vị đại thần tuyển chọn phò mã, rể hiền cho gia tộc đó."

"Các còn trêu chọc ……" Bạch Mễ Đậu giả vờ tức giận, vẻ giương nanh múa vuốt.

quá nhiều chỗ bầm tím, chỉ cần động đậy một chút sẽ liên lụy đến vết thương khắp , cơn đau khiến nhăn nhó một nữa.

"Vẫn nên an tâm tĩnh dưỡng ." Khương Hoán Nhuận và Bạch Vĩnh Hòa thấy thế, cũng chẳng trêu chọc thêm nữa, chỉ sai chuẩn cơm chiều.

Vừa mới dọn bữa lên, ba còn kịp cầm đũa, thuộc hạ đến bẩm báo, trong cung tới.

Ba vội vàng chỉnh trang y phục, tiến nghênh đón.

Chờ đến khi thấy đến, ngoài thái giám và thị vệ cung đình, còn cả vị cô nương mà hôm qua Bạch Mễ Đậu cứu, liền giật kinh ngạc.

"Sao là nàng?" Bạch Mễ Đậu cảm thấy vô cùng ngoài ý , buột miệng thốt .

"To gan! Đây là công chúa Trường Nhạc." Thị vệ phẫn nộ quát.

Thì , ba mà Bạch Mễ Đậu cứu hôm qua, là Trường Nhạc công chúa, vị công chúa đương kim Thánh Thượng sủng ái nhất ?

Ba Bạch Mễ Đậu sững sờ, song cũng vội vàng hành lễ: "Bái kiến Trường Nhạc công chúa."

"Không cần đa lễ." Trường Nhạc công chúa cất lời tự nhiên, khẽ nâng tay, sai hầu cận đem lễ vật đến: "Hôm nay bổn cung may mắn Bạch Thám hoa tay cứu giúp, mới thoát khỏi một hồi tai ương. Hoàng chuyện , khen ngợi Bạch Thám hoa dũng vô cùng, hề sợ hãi. Để tỏ lòng ngợi khen cùng tri ân, đặc biệt ban tặng mấy thứ , mong rằng Bạch Thám hoa vui lòng nhận cho."

"Tạ ân điển của Thánh Thượng."

Đã là ban thưởng của Hoàng Thượng, Bạch Mễ Đậu tất nhiên là dập đầu tạ ơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-881.html.]

"Đây là của bổn cung." Người của Trường Nhạc công chúa mang nhiều hộp gấm đến: "Đáp tạ ân cứu mạng của Bạch Thám hoa."

"Chuyện nhỏ chẳng đáng nhắc đến, công chúa thật sự cần khách khí như ." Bạch Mễ Đậu liên tục lời cảm tạ, "Tại hạ thật sự hổ thẹn."

"Bảo ngươi cầm thì cứ cầm là , ngươi cứu tính mạng của , những thứ ngươi đương nhiên nhận." Trường Nhạc công chúa hất cằm lên.

"Vâng, đa tạ công chúa ban thưởng." Bạch Mễ Đậu bái tạ nữa.

"Không cần khách sáo." Trường Nhạc công chúa ngước mắt, về phía Bạch Mễ Đậu: "Đây cũng là thứ mà Bạch Thám hoa xứng đáng ."

Tiếp đó, nàng chuyển đề tài, tủm tỉm : "Xem Bạch Thám hoa tuổi đời cũng lớn, năm nay bao nhiêu xuân xanh?"

"Bẩm công chúa, tại hạ năm nay mười bảy." Bạch Mễ Đậu trả lời đúng sự thật.

"Mười bảy, thật sự là khéo, lớn hơn một tuổi." Nụ của Trường Nhạc công chúa hề tắt: "Ở độ tuổi như Bạch Thám hoa, trong nhà hẳn là định hôn sự chứ?"

"Thật đáng hổ thẹn khi , tại hạ một lòng chuyên tâm học vấn, chỗ phụ mẫu cũng mặc kệ tại hạ tính tình phóng túng, nên vẫn định hôn sự." Bạch Mễ Đậu đáp.

"Thì ." Trường Nhạc công chúa khẽ gật đầu: "Bạch Thám hoa là bậc thanh niên tài tuấn, nghĩ đến chắc chắn sẽ sớm lương duyên tìm đến cửa, cũng cần quá sốt ruột."

"Vậy thì xin mượn lời vàng ý ngọc của công chúa." Bạch Mễ Đậu chắp tay đáp.

Trường Nhạc công chúa mím môi, ngước mắt : "Hai ngày nữa là yến tiệc Quỳnh Lâm, hẳn là các ngươi đều sẽ tham dự. Đến lúc đó bổn cung cũng sẽ đến, nếu cơ hội, chúng trò chuyện tiếp."

"Xem các ngươi lẽ vẫn dùng cơm tối, bổn cung liền quấy rầy nữa, xin cáo từ ."

"Cung tiễn công chúa." Bạch Mễ Đậu thứ ba bái biệt.

Đợi đến khi đoàn mênh m.ô.n.g cuồn cuộn rời , ba Bạch Mễ Đậu lúc mới liếc , đó mới trở phòng để sắp xếp những thứ ban tặng.

Vàng bạc châu báu, giấy bút mực tàu, cùng với hai thanh ngọc như ý thoạt thấy chất ngọc cực .

Gà Mái Leo Núi

Mọi thứ đều chế tác tinh xảo, liếc mắt một cái thể nhận đều là vật phàm.

"Thật sự ngờ vị cô nương hôm nay là Trường Nhạc công chúa." Khương Hoán Nhuận tặc lưỡi .

"Vâng, đỗi ngoài ý ." Bạch Vĩnh Hòa cũng gật đầu đồng tình.

"Cần gì bận tâm nàng là ai, công chúa cũng thế, bình dân cũng , đáng cứu vẫn cứu." Bạch Mễ Đậu cho là đúng, nhưng đồ vật chất đầy phòng cảm thấy khó xử: "Chẳng qua là mấy thứ , trong thời gian ngắn nên xử trí ."

"Ngoài vàng bạc , còn đều là đồ vật trong cung, cũng thể quá tùy ý, cứ cho ghi chép danh sách, thu nhận hết thảy. Ngày thường e là cũng chẳng mấy khi dùng đến." Khương Hoán Nhuận cất lời.

"Cũng đành thôi." Bạch Mễ Đậu gật gật đầu, sai thu dọn đồ vật .

món vật, thuộc hạ cũng mất ít thời gian mới thu dọn xong xuôi.

"Hoàng Thượng quả thực ban thưởng ít kỳ trân dị bảo." Khương Hoán Nhuận trầm ngâm, cất lời.

Bạch Vĩnh Hòa gật đầu, "Cũng đều là vật quý hiếm, hơn nữa Trường Nhạc công chúa còn đích tới lời cảm tạ…"

Hai hẹn mà cùng về phía Bạch Mễ Đậu.

Lúc Bạch Mễ Đậu an tọa, tay cầm đũa, ngừng thúc giục, "Khương đại ca, Vĩnh Hòa ca, hai vị trưởng mau dùng bữa thôi, đồ ăn đều nguội lạnh cả ."

Khương Hoán Nhuận cùng Bạch Vĩnh Hòa hẹn mà cùng khẽ sờ mũi.

Nếu đổi khác, gặp chuyện , chỉ sợ là sẽ phấn khởi mà thắp hương bái Phật cảm tạ trời đất.

Chỉ một Bạch Mễ Đậu nhớ tới đồ ăn đầy bàn, thật sự chẳng rõ vị rốt cuộc là ngây thơ thật , cố tình giả vờ ngu ngơ nữa…

 

Loading...