Xuyên Về Cổ Đại, Mẹ Kế Làm Nông Nuôi Con Chồng - Chương 878

Cập nhật lúc: 2025-11-13 08:06:29
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Làm nương lo lắng, là của nhi tử." Chu Nghị , "Nương mới xem hoa sen trong miếu , thấy ?"

"Đang là tháng ba, chỗ nào hoa sen chứ, chẳng qua là dạo loanh quanh một chút thôi." Khuôn mặt Tiết thị tràn đầy vẻ hiền hòa, "Nói tiếp, ông ngoại giúp con một mối hôn nhân, thích hợp. Cô nương cũng là tri thư đạt lý, đặc biệt khéo tay, tay nghề thêu thùa . Khi nào thì con coi mắt?"

"Nương, nhi tử sẽ chờ thêm hai năm nữa ?" Chu Nghị trả lời, hỏi ngược một câu.

"Nếu chờ thêm hai năm nữa, e là con cái của khác đều lớn hết mà con vẫn chỉ một ." Tiết thị tức giận , "Ông ngoại con cô nương tồi, thế thì đó là cực kỳ tồi. Dù gì con cũng xem một , coi như cô phụ tấm lòng của ông ngoại con."

" , còn , song sinh với cô nương tiền đồ, năm nay kết quả kỳ thi mùa xuân còn công bố, nhưng cũng hẳn nắm chắc phần thắng. Ông ngoại con cũng khen dứt miệng."

Thấy Chu Nghị , hiển nhiên là quá nhiều hứng thú, Tiết thị cất tiếng chân thành : "Nương từ nhỏ con là luôn chủ kiến trong việc, nhưng về phương diện hôn sự , con cũng nên ý kiến của trưởng bối một chút. Đi gặp gỡ xem mặt một , cũng sẽ thiếu miếng da thịt nào."

"Hơn nữa, thấy nhà họ Bạch tuy là hộ nông, nhưng gia phong đàng hoàng. Nhà chúng cưới vợ chú trọng đến dòng dõi, duy nhất cần chú ý đến hai chữ hiền lương, cho nên cũng thích hợp…"

Chu Nghị sửng sốt, "Ông ngoại vị cô nương là tỷ tỷ của Bạch Á khôi ?"

"Phải đó." Tiết thị khẽ gật đầu, vẻ mặt hiền hòa, "Dẫu từng diện kiến, nhưng nếu lão gia cất lời ngợi khen, hẳn đối phương hề kém cỏi chút nào, xứng đáng để con tìm hiểu…"

"Mẫu chí lý." Chu Nghị cũng gật đầu đồng tình, vẻ mặt ôn hòa, "Lão gia nhận như , tất nhiên gì đáng chê, nhi tử nguyện ý theo ý mẫu sắp đặt ."

Tiết thị thấy Chu Nghị bỗng dưng đổi ý, trong lòng khôn xiết vui mừng, nỗi lo lắng bấy lâu như trút bỏ, "Phải , sẽ về bẩm với lão gia, xem khi nào thì tiện việc sắp xếp buổi gặp mặt cho hai bên."

Dứt lời, bà nghi hoặc liếc Chu Nghị, ánh mắt dò xét, "Nếu là khi, e con bày vẻ ưng thuận mất nửa ngày trời, hôm nay đồng ý dứt khoát đến thế, chẳng chút do dự?"

"Nhi tử nghĩ cũng đến tuổi thành gia lập thất, là lúc nên tìm một bạn đời ." Chu Nghị mỉm , giọng điệu ẩn ý, "Vả tại tự viện cầu một dải lụa cầu phúc, ngẫm nghĩ thấy quả thực linh nghiệm phi thường."

Tiết thị khẽ chớp mắt, dường như vẫn còn chút hoài nghi nhưng .

Dẫu lời lẽ vẻ đúng đắn, song trong lòng bà vẫn mơ hồ cảm thấy điều gì đó thỏa, một cảm giác khó nắm bắt, đến nỗi tài nào chỉ cụ thể là điểm nào.

nếu Chu Nghị bằng lòng gặp mặt, thì đây quả là một tin tức hỉ sự vô cùng cho Chu gia.

Tiết thị cũng chẳng nghĩ ngợi nhiều thêm nữa, trong lòng chỉ cảm thấy tự viện Bồ Đề quả thực linh ứng lạ thường, bèn dâng thêm chút tiền dầu đèn hân hoan dẫn Chu Nghị về phủ, chuẩn sắp xếp buổi gặp mặt cho đôi bên.

Ngày hôm , khi Bạch Trúc Diệp trở về phủ , nàng liền ngóng tin tức về việc sắp xếp một buổi xem mặt.

Bạch Trúc Diệp thậm chí còn chẳng hỏi đối phương là ai, tức khắc mở miệng cự tuyệt chút do dự.

Những lời Tô Mộc Lam định đều nghẹn ứ ở cổ họng, chỉ đành bật mà lắc đầu, "Hài tử , thường ngày tưởng chừng là kẻ ít lời, ít ý kiến nhất trong nhà, nào ngờ chủ kiến kiên định nhất."

"Nếu thuận lòng, e rằng cũng chẳng vui vẻ gì. Để vi phu đích từ chối Tiết sơn trưởng." Bạch Thạch Đường trầm giọng .

"Chỉ đành như . Lời lẽ nhất định uyển chuyển, tinh tế cho khéo léo." Tô Mộc Lam khẽ thở dài, vẻ mặt chút ưu tư.

Dẫu Tiết sơn trưởng cũng tự tác hợp cho cháu ngoại, nếu từ chối thẳng thừng, chỉ e Tiết sơn trưởng sẽ cảm thấy phiền lòng và mất mặt.

Bạch Thạch Đường khẽ gật đầu, "Nương tử cứ an tâm, vi phu hiểu rõ sự."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-878.html.]

Trưa hôm , Bạch Thạch Đường đến nha môn huyện phủ. Còn Bạch Trúc Diệp, để tránh né việc thúc giục gặp mặt, trực tiếp đến Linh Lung Các quán xuyến công việc kinh doanh.

Khi vầng dương khuất về phía Tây, nhuộm đỏ cả nền trời, Bạch Trúc Diệp thêu xong một tấm khăn tay tinh xảo, khẽ xoa xoa những ngón tay đau nhức.

Một tiểu nhị vội vã đến báo, rằng bên ngoài vị khách tìm nàng.

"Tìm ư?" Bạch Trúc Diệp khẽ nhướng mày kinh ngạc, giọng mang chút tò mò, "Là vị khách nào ?"

..." Tiểu nhị gãi gãi tai, vẻ bối rối, "Vị khách đó chịu xưng danh, chỉ Tam tiểu thư cứ gặp thì sẽ rõ, trông dáng vẻ vẻ am tường về tiểu thư, như quen từ lâu."

Quả là am tường, song thể tự tiện Linh Lung Các để tìm nàng một cách đường hoàng.

Trong chốc lát, Bạch Trúc Diệp tài nào nghĩ là ai thể tìm , bèn theo chân gã sai vặt xem thử.

Khi thấy Chu Nghị với nụ hiền hậu, khoác chiếc áo trường bào màu trắng xanh trang nhã trong cửa tiệm, Bạch Trúc Diệp bất giác khẽ mỉm , "Là Chu công tử ?" " là tại hạ." Chu Nghị chắp tay đáp, vẻ mặt điềm đạm.

"Sao Chu công tử nhã hứng đến Linh Lung Các lúc ?" Bạch Trúc Diệp nhớ đến những lời với Chu Nghị hôm qua tại tự viện Bồ Đề, bèn mỉm hỏi, "Chẳng lẽ công tử mua chút gấm vóc may y phục chăng?" "Không , là vì một chuyện khác." Chu Nghị đáp, ánh mắt ẩn chứa ý tứ sâu xa.

"Ồ? Rốt cuộc là vì chuyện gì , Chu công tử?" Bạch Trúc Diệp khẽ nhíu mày, biểu lộ vẻ thắc mắc.

"Tại hạ thỉnh giáo Bạch cô nương một lời, rốt cuộc là vì duyên cớ gì mà nàng từ chối buổi gặp mặt với tại hạ?"

Chu Nghị dứt lời, Bạch Trúc Diệp lập tức sững sờ, mãi một lúc lâu mới hồn, khẽ mỉm đầy ngượng ngùng: "Mẫu từng nhắc đến chuyện xem mặt với , hỏi kỹ cự tuyệt." Nàng nào , đó chính là .

"Thì là thế." Gương mặt Chu Nghị càng thêm hân hoan. "Trước Bạch cô nương là tại hạ, hiện tại tường tận, bằng lòng cùng tại hạ xem mặt chăng?"

Bạch Trúc Diệp cụp mắt xuống, gương mặt ửng hồng, "Việc , đương nhiên là theo cha sắp đặt." Lời ngụ ý chính là đồng thuận.

Chu Nghị vui mừng khôn xiết, "Tâm tư của Bạch cô nương, tại hạ rõ." Chàng đoạn tiếp, "Ta sẽ trở về thưa chuyện với ông ngoại, phiền ông ngoại mặt mai cho ."

Vừa dứt lời, Chu Nghị cất bước nhanh chóng rời .

Lại vội vã đến

Gà Mái Leo Núi

Bạch Trúc Diệp nắm chặt chiếc khăn trong tay.

Trên khăn thêu hình cây bồ đề xanh sum suê, bên treo đầy những dải lụa phúc mang đỏ rực.

Mà Chu Nghị khi về cũng khẽ nhéo món đồ đeo cổ tay .

Đó là phúc mang mà hôm qua vẫn treo lên.

Đầu xuân ấm áp hoa nở, cầm sắt hòa minh.

Chùa Bồ Đề, quả nhiên vô cùng linh nghiệm.

Chu Nghị khẽ nhếch khóe môi, nở nụ dịu dàng, tràn đầy hoan hỉ.

 

Loading...