Xuyên Về Cổ Đại, Mẹ Kế Làm Nông Nuôi Con Chồng - Chương 877

Cập nhật lúc: 2025-11-13 08:06:28
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi định đoạt hôn sự của Bạch Lập Hạ, ngạch cửa của Bạch gia dường như san bằng thêm nữa.

Là vì việc mai mối cho Bạch Trúc Diệp.

Bạch Trúc Diệp thấy những bà mối thốt lời đường mật, cuối cùng nàng chỉ hững hờ đáp lời, "Tuổi tác còn nhỏ, ở bên phụ mẫu thêm vài ba năm nữa."

tuổi tác của Bạch Trúc Diệp dù thế nào cũng chẳng thể xem là nhỏ nữa, cái gọi là "ở bên phụ mẫu thêm vài ba năm", xét cũng chỉ là viện cớ.

nếu Bạch Trúc Diệp như , nhóm bà mối vốn đang hăm hở tìm đến, cuối cùng chỉ đành chán nản về.

Bạch Thạch Đường cùng Tô Mộc Lam nhận thấy , đưa mắt liếc .

Trước đó phàm là đứa trẻ nào chờ thêm vài ba năm thì trong lòng ắt hẳn tâm tư riêng, hiện tại thái độ của Bạch Trúc Diệp kiên quyết như , e là cũng là tình cảnh tương tự.

một thời gian trôi qua, Bạch Thạch Đường cùng Tô Mộc Lam cảm thấy giống những trường hợp khác xưa.

Nếu Bạch Trúc Diệp ở nhà thêu thùa thì chính là thêu thùa ngoài phố phường, ngày thường nàng hận thể ẩn trong hậu viện thêu thùa thật lâu mà chẳng hề lộ diện, trông dáng vẻ nàng thế nào cũng chẳng giống kẻ ý trung nhân.

Nghĩ tới nghĩ lui, Bạch Thạch Đường và Tô Mộc Lam cảm thấy, lẽ Bạch Trúc Diệp là bởi chuyên tâm nghiệp thêu thùa, trong lòng căn bản màng đến chuyện trăm năm.

Lẽ hôn nhân đại sự vốn nên miễn cưỡng, song ở thời đại , nếu lỡ duyên mà thành , đợi đến khi tuổi tác cao kết duyên thì thật sự chẳng chuyện dễ dàng.

dựa tình cảnh hiện tại của Bạch Trúc Diệp kiên quyết từ chối việc xem mặt, mà để nàng tự do tìm kiếm nhân duyên, nàng là thiếu nữ chỉ ưa quẩn quanh nơi khuê phòng…

Tô Mộc Lam chìm suy tư mấy ngày ròng, quyết định mang theo Bạch Trúc Diệp tới miếu dâng hương, dạo chơi bên hồ, thăm thú các phiên chợ chùa… Tóm , chính là ngoài nhiều một chút, chu du thêm, kết giao thêm .

Biết sẽ gặp ý trung nhân mà nàng hằng mơ ước.

Bồ Đề Tự ở phía đông huyện thành, là ngôi cổ tự lớn nhất khắp vùng lân cận.

Nơi đây một gốc cây bồ đề khổng lồ, đồn là cổ thụ hai trăm năm hấp thụ linh khí, tán cây xum xuê, cành lá rậm rạp, cây to lớn đến nỗi vài ôm mới xuể.

Nghe ước nguyện cây bồ đề vô cùng linh thiêng, đặc biệt là những chuyện liên quan đến nhân duyên nam nữ.

Tới tiết xuân tươi như , cây bồ đề treo đầy dây cầu phúc, ngước mắt lên thấy một mảnh đỏ rực, cảnh tượng thật khiến lòng hoan hỷ.

Tô Mộc Lam động viên Bạch Trúc Diệp: "Con cũng treo một cái xem ?"

"Người nếu tin thì ắt sẽ ứng nghiệm, tin thì sẽ chẳng thành. Ngày thường con nào tin mấy chuyện , e là sẽ chẳng linh nghiệm." Bạch Trúc Diệp nhoẻn miệng .

"Cứ thử mà, nhỡ linh nghiệm thì ? Dù cũng chẳng tổn thất gì, ?" Tô Mộc Lam nắm lấy tay Bạch Trúc Diệp, lập tức lấy một dây cầu phúc. Khi thấy đó "đầu xuân ấm áp hoa nở, cầm sắt hòa minh" liền bật , "Nhìn xem, câu chữ lành bao."

Bạch Trúc Diệp thấy Tô Mộc Lam kiên trì, liền gật đầu nhận lấy, chuẩn tìm một chỗ cây để treo lên.

cây bồ đề sớm treo kín mít, dường như chẳng còn một chỗ trống nào.

Bạch Trúc Diệp dạo quanh một vòng gốc cây, tìm một chỗ thích hợp, bèn nhón mũi chân, duỗi tay buộc lên.

Kết quả, mới giơ tay lên, cũng một vị nam tử trẻ tuổi duỗi tay tới.

Hai chạm tay , dây cầu phúc trong tay đều rơi xuống mặt đất.

"Xin ." Nam tử vội vàng nhặt hai sợi dây cầu phúc lên, chuẩn trả cho Bạch Trúc Diệp.

Đến khi phân biệt xem sợi nào là của ai thì lập tức bật , " là khéo thật, dây cầu phúc của hai chúng giống như đúc."

"Vậy ?" Bạch Trúc Diệp tiến xem, thấy cặp dây cầu phúc trong ngón tay thon dài khớp xương của nam tử quả nhiên chữ giống hệt .

"Thật là khéo quá." Bạch Trúc Diệp duỗi tay, cầm lấy một sợi, "Nếu phân biệt thì sẽ tùy ý chọn một cái."

"Cũng ." Nam tử khẽ mỉm , tỏ vẻ tán đồng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-877.html.]

Bạch Trúc Diệp cầm dây cầu phúc, nhón chân buộc dây cầu phúc của chính . do vóc dáng nàng cao, nhánh cây thấp, mặc dù cố gắng hết sức nhón mũi chân lên một chút, vẫn với tới. Ngược , vì vài thử buộc mà mệt đến đỏ bừng mặt, trán đều lấm tấm mồ hôi.

"Để giúp cô nương nhé?" Nam tử thấy , chủ động đưa lời đề nghị.

" mà…" Bạch Trúc Diệp chần chừ, "Dây cầu phúc mỗi chỉ thể treo một cái lên ? Nếu giúp buộc , dây cầu phúc của e là sẽ linh nghiệm nữa."

"Không , nếu nội dung trong dây cầu phúc của hai giống như đúc thì lẽ treo lên cũng sẽ mang ý nghĩa tương đồng."

Nam tử duỗi tay lấy dây cầu phúc trong tay Bạch Trúc Diệp, vươn tay treo lên nhánh cây. Hắn tiếp lời: "Còn nữa, hôm nay là do mẫu thúc giục tới, chứ là ý của ."

"Thế thì đúng là khéo thật, hôm nay cũng là gia mẫu mang tới." Bạch Trúc Diệp .

"Vậy ?" Nam tử cúi đầu, thấy nụ nhạt khuôn mặt tròn xoe của Bạch Trúc Diệp, còn hai lúm đồng tiền má nàng, khẽ mỉm , "Không thể tưởng , ngươi và duyên phận như ."

Nam tử nhẹ nhàng, khuôn mặt vốn tuấn tú càng thêm hiền hòa.

Thân hình cao ráo, vận một bộ áo dài màu trắng xanh, bóng cây bồ đề loang lổ càng tôn thêm khí chất lạc phi phàm.

Bạch Trúc Diệp nhất thời trở nên ngẩn ngơ.

"Được ." Nam tử buộc chắc dây cầu phúc, thẳng lên.

"Đa tạ công tử." Bạch Trúc Diệp hướng về phía khẽ vén áo lễ tạ.

"Chuyện nhỏ tốn sức gì mà thôi." Nam tử khẽ mỉm , hướng về phía Bạch Trúc Diệp chắp tay, "Gia mẫu còn đang đợi , xin cáo từ ở đây."

"Công tử thong thả." Bạch Trúc Diệp vén áo hành lễ.

Hai đều xoay rời .

Sau khi vài bước, hai hẹn mà cùng đầu .

Bốn mắt , một cảm giác khác thường chợt dấy lên trong lòng.

Gà Mái Leo Núi

Chần chừ một lát, nam tử bỗng bước nhanh đến mặt Bạch Trúc Diệp, khẽ : "Tại hạ Chu Nghị."

"Chào Chu công tử, tiểu nữ họ Bạch."

"Tại hạ vốn là ở Lục Châu, trong nhà mở một thư viện. Lần tới huyện Ngân là để thăm nhà ngoại, tiện thể đến trường huyện quan sát, lẽ sẽ cần một nơi để ở trong thời gian ngắn." Chu Nghị chậm rãi , "Nhà ngoại họ Tiết, ở trường huyện đảm nhiệm chức Sơn trưởng."

"Hóa là cháu ngoại của Tiết Sơn trưởng." Bạch Trúc Diệp vén áo thi lễ một nữa, "Lúc từng Tiết Sơn trưởng nhắc đến."

"Ngươi quen ông ngoại ?" Chu Nghị cảm thấy ngoài ý .

"Trong nhà tiểu từng học ở trường huyện, Tiết Sơn trưởng coi trọng, từng tới nhà khách." Bạch Trúc Diệp trả lời đúng sự thật.

Họ Bạch, học ở trường huyện, hơn nữa đủ để cho ông ngoại tới nhà khách…

Chu Nghị nghĩ nghĩ, trong lòng hiểu rõ, "Hóa là tỷ tỷ của Bạch Á khôi kỳ thi năm ngoái, thất kính."

Bạch Trúc Diệp nhoẻn miệng , "Trước đó vốn quen , cho nên coi là thất kính. Nhà mở một tiệm vải tên là Linh Lung Các ở huyện thành, nếu Chu công tử nhu cầu thì thể đến đó dạo chơi."

"Nhất định ." Chu Nghị mở miệng đồng ý.

"Nương còn đang đợi, tiện chuyện nhiều với Chu công tử nữa, xin cáo từ ." Bạch Trúc Diệp vén áo hành lễ, lúc mới chậm rãi rời .

Chu Nghị vẫn nguyên tại chỗ cũ, một hồi lâu.

Cho đến khi Tiết thị tìm tới, bà : "Ta đang bảo con ở chỗ nào mà tìm mãi thấy, hóa con ở đây."

 

Loading...