Xuyên Về Cổ Đại, Mẹ Kế Làm Nông Nuôi Con Chồng - Chương 875
Cập nhật lúc: 2025-11-13 01:39:59
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chẳng hề cho nàng cô nương tên họ là gì, gia đình ở , nghề gì, chỉ đến địa phương, bọn họ tỏng.
Nghe thế, Phùng thị và Bạch Kim Bắc càng thêm bồn chồn khó chịu.
Bạch Vĩnh Hòa quyết , hai cũng tiện hỏi thêm, chỉ đành im lặng theo. trong lòng dấy lên một nỗi bất an, nghĩ mãi vẫn hiểu nổi vì cớ gì Bạch Vĩnh Hòa giấu giếm họ.
Đến khi đến nơi Bạch Vĩnh Hòa chỉ, Phùng thị và Bạch Kim Bắc càng thêm bất an khi thấy đầu là hai chữ lớn sáng loáng "Cố trạch"!
Chuyện Bạch gia cầu ngày hôm liền lan truyền khắp nơi.
Đặc biệt là Cố Tu Văn chấp thuận hôn sự của Cố Vân Khê và Bạch Vĩnh Hòa, khiến chuyện ở thôn Bạch gia, thậm chí là khắp huyện Tằng Ngân, trở thành đề tài đàm tiếu.
Bạch Vĩnh Hòa tuổi trẻ tài cao, đỗ á nguyên, là thành tích xuất sắc nhất huyện Tằng Ngân. Tiền đồ của vô lượng, đích thị là niềm kiêu hãnh và danh dự của cả huyện.
Cố Tu Văn là huyện lệnh Tằng Ngân, yêu dân như con, ưa hành thiện tích đức, trong công việc càng cần mẫn. Dân chúng Tằng Ngân ai nấy đều ngợi ca là một vị quan thanh liêm, đức độ. Con gái của vị Huyện lệnh , đương nhiên cũng là một cô nương phẩm hạnh đoan trang.
Cố Vân Khê thường ngày cũng xuất hiện bên ngoài, dung mạo mỹ lệ, tính cách hào sảng, thường xuyên nhận lời tán thưởng từ chúng nhân.
Trai tài gái sắc như , thật là một đôi xứng lứa đôi. Dùng câu "tiên tác kỳ duyên" để hình dung hai bọn họ, cũng chẳng hề quá lời.
Có đồn rằng, sở dĩ Cố Vân Khê và Bạch Vĩnh Hòa quen là vì thuở nhỏ Cố Vân Khê suýt nữa một tên khất cái bắt , may mắn hai cha con Bạch Thạch Đường và Bạch Lập Hạ ở thôn Bạch gia cứu giúp. Sau đó, nàng cùng Bạch Lập Hạ tâm đầu ý hợp nên thường xuyên đến thôn Bạch gia chơi.
Bạch Vĩnh Hòa là thiết như với của Bạch Lập Hạ. Bởi , cùng Cố Vân Khê quen từ thuở nhỏ, coi là thanh mai trúc mã, cùng lớn lên nên tình cảm bền chặt rời.
Hai tiểu bối vô tư lự, lớn lên bên cạnh , trong mắt đối phương, từ đầu đến cuối từng dung nạp hình bóng ai khác. Tình cảm trong sáng thuần khiết như quả khiến ghen tị ngưỡng mộ khôn cùng.
Có cảm thấy hai họ duyên phận sâu đậm, nên thêm thắt tình tiết câu chuyện về bọn họ thành một quyển thoại bản tình ái, khiến cảm động vô ngần, thiên hạ tranh mua .
Mặt khác, cho rằng hai cha con Bạch Thạch Đường và Bạch Lập Hạ cứu trượng nghĩa, cộng thêm trí tưởng tượng và lối suy nghĩ của riêng mà cố chấp thành một câu chuyện về hai nữ nhi hành hiệp trượng nghĩa.
Chẳng mấy chốc, bên trong huyện thành thể là sôi nổi vô cùng.
Bạch Lập Hạ trở thành một nhân vật săn đón nhiệt liệt, vô kẻ si mê theo đuổi.
Biết Bạch Lập Hạ thường xuyên tới Linh Lung Các giải quyết công việc, nhiều đều đến cửa tiệm của Bạch gia, chỉ cốt để chiêm ngưỡng dung mạo của nàng.
Thậm chí một vị công tử trẻ tuổi lập gia đình, còn tự tiến cử, cố gắng bộc bạch tâm ý với Bạch Lập Hạ.
Bạch Lập Hạ đều khéo léo chối từ tất thảy.
Có vài thấy liền còn đeo bám nữa, nhưng vài kẻ chẳng chịu bỏ cuộc, thậm chí còn cảm thấy Bạch Lập Hạ là do thẹn thùng, nên buông tha cho nàng, ngược càng sức theo đuổi hơn.
Bạch Lập Hạ bất đắc dĩ, thời gian đó, nàng hề lộ diện ngoài, chỉ ẩn trong nhà, lấy cớ là học tập nữ công gia chánh.
"Nhị tỷ xưa nay nào thích thêu thùa, nay mong mỏi học điều , chẳng lẽ mặt trời mọc đằng Tây ?" Bạch Trúc Diệp thấy bộ dạng của tỷ tỷ liền tiến tới trêu chọc.
"Lá gan càng lúc càng lớn, Nhị tỷ mà cũng dám trêu chọc ư?" Bạch Lập Hạ véo nhẹ má Bạch Trúc Diệp, "Chẳng qua thấy tuổi tác còn nhỏ, nên học một ít nữ công gia chánh mà thôi."
"Nhị tỷ chí , dù khi định hôn sự, giá y vốn là do tân nương tự tay thêu dệt. Đợi đến nhà chồng, cũng khó tránh khỏi lúc động đến kim chỉ, lúc nên học thật kỹ càng." Bạch Trúc Diệp ranh mãnh.
"Càng lúc càng bậy bạ! Ta khi nào sẽ thành ?" Bạch Lập Hạ khẽ hừ một tiếng.
"Chẳng lẽ, Nhị tỷ ý định lập gia đình ? Ta thấy những bên ngoài hận thể đạp đổ cửa Linh Lung Các, Nhị tỷ thật sự xem trọng bất kỳ ai trong đó ư?" Bạch Trúc Diệp lúc cũng chút kinh ngạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-875.html.]
"Thật sự chẳng ai khiến mắt." Bạch Lập Hạ bĩu môi, "Một ai trong họ cũng chẳng khiến để tâm."
"Xem , Nhị tỷ chỉ sợ gả cho thần tiên mới lòng chăng…"
Bạch Trúc Diệp còn dứt lời, chợt bên ngoài vang lên tiếng huyên náo ầm ĩ. Thanh âm náo nhiệt đến nỗi, dường như còn rộn rã hơn cả đêm Nguyên Tiêu.
"Ngoài chuyện gì mà ồn ào đến ?" Bạch Lập Hạ chút ngạc nhiên.
Một hỏa kế của tú phường thập thò đầu , Bạch Lập Hạ hỏi, liền vội đáp: "Nghe vị Giải nguyên khoa sẽ đến học đường của huyện để giảng bài."
"Chẳng ngờ, khi tin tức vị Giải nguyên năm nay mới mười bảy tuổi, lập gia thất, dung mạo đoan chính truyền , vô đổ đường phố, chỉ mong chiêm ngưỡng phong thái của ."
"Tiểu nhân ngó xuống từ lầu cao, quả thực thấy vị Giải nguyên khí độ bất phàm, dung mạo tuấn. Nhìn y phục , e là xuất cũng tầm thường. Hiện giờ, con đường phía vây kín đến mức một con kiến cũng khó lòng chui lọt, e rằng đám đông đang tụ tập ngay cửa Linh Lung Các của chúng ."
"Thật đúng là cảnh tượng hiếm thấy." Bạch Trúc Diệp khẽ che miệng, ngớt.
"Giờ lúc thưởng ngoạn cảnh náo nhiệt." Bạch Lập Hạ lên, "Nếu để đám đông chen lấn xô đẩy cửa Linh Lung Các mà xảy chuyện ngoài ý nào, e rằng chúng cũng khó mà thoát khỏi liên lụy."
"Mau chóng cho tìm quan sai đến đây duy trì trật tự. Ngoài , hãy cử trông coi kỹ cửa chính Linh Lung Các, tránh cho kẻ hiếu kỳ chen chúc hỏng cửa. Những khách nhân đang mua sắm bên trong nếu , hãy trấn an họ thật , dâng bánh lên, bảo họ an tâm chờ đợi, chớ nóng vội."
"Vâng." Đám hỏa kế phân phó, vội vã theo lời Bạch Lập Hạ dặn dò.
Bạch Lập Hạ cũng đích cửa xem xét, đề phòng xảy biến cố.
Linh Lung Các lúc vây kín đến mức một con kiến cũng khó lọt. Quan sai nhận tin báo vội vàng đến duy trì trật tự, nhưng đám đông vẫn cố chấp vây xem, chẳng màng đến lời khuyên can.
Gà Mái Leo Núi
Mãi đến khi tiếng hô lên: "Không thấy Khương Giải nguyên cả!"
Lúc , mới trấn tĩnh , quả nhiên lưng tuấn mã đỏ thẫm chẳng còn bóng . Vị Khương Giải nguyên sớm biến mất tự lúc nào, tìm kiếm cách mấy cũng chẳng thấy tăm .
Chẳng còn đáng để chiêm ngưỡng, đám đông hiếu kỳ cũng đành tạm thời giải tán.
Linh Lung Các nhanh khôi phục cảnh tượng thường nhật.
Bạch Lập Hạ thấy , lập tức thở phào nhẹ nhõm trong lòng.
Đám hỏa kế tất bật bận rộn, lúc ai nấy đều cảm thấy xương cốt rã rời.
"Vị Khương Giải nguyên rốt cuộc là ai, cớ thu hút nhiều đến chiêm ngưỡng đến ?"
"Vừa ngươi là kẻ ít thông tin . Người họ Khương, chính là thủ khoa khoa thi năm nay của phủ chúng . Ngươi thử nghĩ xem, mấy chục phủ thành bao nhiêu sĩ tử, mà đoạt khôi nguyên, tài năng há chẳng xuất chúng ư? Kỳ thi mùa xuân năm , y nhất định khả năng đậu tiến sĩ. Vừa nãy liếc qua một cái, dung mạo quả thực tuấn tú phi phàm, tự nhiên khiến khỏi tò mò."
"Ta , phụ của Khương Giải nguyên là một vị tri phủ, gia thế hiển hách vô cùng…"
Công tử của Khương tri phủ?
Bạch Lập Hạ nhất thời chấn động.
Chẳng đó là Khương Hoán Nhuận ?
Khương Hoán Nhuận trở ư?
Mũi Bạch Lập Hạ nhất thời cay xè, nàng vội vã lao khỏi Linh Lung Các, tìm kiếm khắp ngóc ngách con phố.