Xuyên Về Cổ Đại, Mẹ Kế Làm Nông Nuôi Con Chồng - Chương 874

Cập nhật lúc: 2025-11-13 01:39:58
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Mộc Lam và Bạch Thạch Đường cảnh chút bất đắc dĩ, song cũng cảm thấy đó là niềm vui khó tả nên đành mặc kệ chúng nô đùa.

Khi xuân về, những vườn do Bạch Thạch Đường mua bắt đầu thu hoạch lứa xuân đầu tiên.

Bạch Thạch Đường thường xuyên đến vườn để chủ trì công việc.

Mà Bạch Lập Hạ cũng học hỏi thêm việc kinh doanh nên cũng mong theo cha cùng.

Bạch Mễ Đậu thì huyện học, Bạch Trúc Diệp suốt ngày cần mẫn học thêu thùa bên cạnh Tần ma ma. Bởi , nếu Bạch Lập Hạ thật sự theo Bạch Thạch Đường đến vườn , trong nhà sẽ chỉ còn Tô Mộc Lam và hai đứa nhỏ mà thôi.

Bạch Thạch Đường trong lòng bất an, khi thương nghị chốc lát, bèn định mang theo Tô Mộc Lam, Bạch Chí Nghị và Bạch Vũ Linh cùng đến vườn ở một thời gian, coi như là đưa thê nhi du ngoạn giải sầu.

Từ lúc bắt đầu m.a.n.g t.h.a.i đến tận bây giờ, vì hai hài tử mà Tô Mộc Lam gần như chẳng thể đặt chân khỏi cửa phủ.

Hoài bão cùng thê tử chu du sơn thủy khắp nơi của Bạch Thạch Đường cũng đành tạm gác vì hai đứa nhỏ.

Giờ đây, hai đứa trẻ khôn lớn phần nào, cũng thể tùy dẫn , nên Bạch Thạch Đường thấy quyết định như thế là nhất.

Tô Mộc Lam cũng thấy ở lâu trong phủ đ.â.m phiền muộn, nên khi đề nghị của Bạch Thạch Đường thì chẳng chút đắn đo gì cả, lập tức gật đầu đồng ý.

Thế là, cả nhà liền mang theo kẻ hầu hạ cùng đồ dùng cần thiết, chậm rãi về phía vườn .

Vườn ở phía nam, cách thôn Bạch gia năm trăm dặm, phong cảnh sơn thủy hữu tình, xinh tựa chốn bồng lai.

Có thể đó là một nơi khí hậu trong lành, phong cảnh tuyệt , vô cùng thích hợp cho việc du ngoạn và tịnh dưỡng.

Tô Mộc Lam cũng khôn cùng yêu thích nơi chốn , còn hai đứa nhỏ Bạch Chí Nghị và Bạch Vũ Linh thì cũng bởi vì thể thỏa sức nô đùa khắp nơi nên vui sướng khôn xiết, cả ngày đều tung tăng chạy giỡn bên trong vườn .

Bạch Thạch Đường thấy liền đổi kế hoạch. Vốn dĩ định lưu hai tháng, giờ đây chuyển sang ở hơn nửa năm.

Thời gian thấm thoát thoi đưa, chớp mắt đến tiết tháng Tám, mùi hương hoa quế thoang thoảng khắp gian.

Mùa thu cũng là lúc vườn bắt đầu thu hoạch, khiến Bạch Thạch Đường và Bạch Lập Hạ càng thêm bận rộn.

Nào là hái , chế biến lá , đóng gói, vận chuyển…

Bởi lẽ đây là năm đầu tiên kinh doanh lá , công đoạn đều cần giám sát chặt chẽ, thể để xảy bất kỳ sơ suất nào.

Hai cha con gần như bận rộn đến mức chân chạm đất.

đến khi trời càng ngày càng lạnh, Bạch Lập Hạ đề xuất về nhà .

"Kỳ thi Hương cũng sắp kết thúc, lẽ Mễ Đậu cũng sắp về nhà . Giờ cũng nên trở về thôi, mấy cửa hàng trong nhà cũng sắp mùa cao điểm, cần hỗ trợ."

Bạch Lập Hạ sợ Bạch Thạch Đường và Tô Mộc Lam đồng ý, nên khi suy nghĩ một lát : "Ngoài , con cũng trở về xem xét mấy chuyện trong thôn…"

Bạch Thạch Đường và Tô Mộc Lam cũng cảm thấy lời Bạch Lập Hạ lý. Hơn nữa, đợi đến khi trời lạnh hẳn thì cũng chuyển về nhà, cần về để dọn dẹp một chút, nên liền đồng ý đề nghị của tiểu nữ.

Mà Bạch Lập Hạ cũng là nhanh nhẹn, khi thu dọn xong xuôi thì ngày hôm liền dẫn theo mấy gã sai vặt và nha trở về nhà.

Sau khi về đến nhà, tất nhiên là tất bật với nhiều công việc.

Đợi đến khi thể nghỉ ngơi thì cũng là tháng Chín, khi bảng vàng yết danh.

Gà Mái Leo Núi

Bạch Vĩnh Hòa thi đỗ vị trí Á Nguyên thứ hai, còn Bạch Mễ Đậu thì là Á Khôi thứ sáu.

Cả hai đều trúng cử. Nếu sang đến kỳ thi mùa xuân năm thể đỗ cao trung thì đó sẽ thăng tiến nhanh, một bước lên mây. Cho dù kỳ thi mùa xuân năm thi rớt thì là cử nhân , vẫn cơ hội nhậm chức tri huyện, hoặc giảng dạy ở quan học. Có thể bước một chân con đường quan hiển hách.

Trong thôn Bạch gia, ngoại trừ lão Nhị của nhà Bạch Khang Nguyên, thì nhiều năm ai trúng cử. Lần chẳng những trúng cử mà còn là hai , quả thực khiến cho thôn Bạch gia một phen nở mày nở mặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-874.html.]

Vì thế, thôn Bạch gia lập tức sôi trào.

Khi hai trở về từ phủ thành, Bạch Lập Hạ cũng đích đón.

Bạch Mễ Đậu bởi vì trúng cử nên chút vui mừng, nhưng mà Bạch Vĩnh Hòa thì rầu rĩ vui.

"Sao trúng cử mà còn vui vẻ ?" Bạch Lập Hạ thấy chút kỳ lạ.

"Vĩnh Hòa ca lẽ là bởi vì thể thi đỗ vị trí thứ nhất nên mới… vui lắm." Bạch Mễ Đậu : "Hơn nữa, bài thi của Giải Nguyên kỳ thi dán công khai , văn phong thật sự xuất sắc lạc, khiến khác nể phục."

"Ừm." Bạch Vĩnh Hòa gật đầu, đó thở dài: "Coi như là thua tâm phục khẩu phục ."

Chỉ là trong lòng vẫn cam tâm lắm.

lúc với nàng rằng nhất định sẽ đỗ Giải Nguyên và trở về nhà nàng cầu hôn. Kết quả bây giờ chỉ Á Nguyên, thực sự là còn mặt mũi nào.

Trong lòng Bạch Vĩnh Hòa thật sự khó chịu, thở dài thườn thượt.

Thế giới của học bá vẫn luôn khác với thường, ai cũng khả năng thấu hiểu .

Bạch Lập Hạ và Bạch Mễ Đậu thoáng qua , trong ánh mắt đều tràn đầy vẻ bất đắc dĩ.

Khi Bạch Mễ Đậu và Bạch Vĩnh Hòa về đến nhà, thôn Bạch gia định tổ chức ăn mừng cho hai . Theo sự chỉ đạo của Bạch Khang Nguyên, tiền bạc từ nhà thờ tổ trích để bày yến tiệc linh đình suốt ba ngày, cốt để thể dân làng Bạch gia dịp hân hoan hội họp.

Đến khi trong thôn ăn mừng xong, phủ Bạch Vĩnh Hòa cũng thêm phần rộn rã.

Trước hết, mong Phùng thị may thêm cho hai bộ y phục mới, đó cùng Phùng thị và Bạch Kim Bắc dạo khắp các cửa tiệm huyện thành, thỏa sức mua sắm.

Con trai thể quang tông diệu tổ, đỗ đạt Cử nhân, quả là phúc khí tổ tiên, hưng thịnh gia môn! Phùng thị và Bạch Kim Bắc khấp khởi vui mừng, chỉ hận thể đáp ứng yêu cầu của Bạch Vĩnh Hòa, huống hồ chỉ là sắm sửa vài món đồ , gia cảnh thiếu thốn bạc tiền.

Hai vợ chồng theo Bạch Vĩnh Hòa sắm sửa cả đống vật phẩm, chất đầy gần hai cỗ xe ngựa. Khi thấy đồ đạc chất cao như núi, Phùng thị mới lên tiếng nhắc nhở: "Ta nghĩ cũng gần đủ , nếu mua thêm e rằng khi về nhà sẽ bất tiện."

"Ta thấy vẫn đủ." Bạch Vĩnh Hòa : "Chúng hãy đến cửa tiệm ngọc thạch và đồ cổ, chọn thêm vài món ngọc khí phẩm chất . Dẫu cũng là lễ vật cầu hôn, lẽ ngại mua thêm đôi chút."

"Lời con cũng lý, cầu hôn mà..."

Phùng thị một nửa bỗng giật , suýt c.ắ.n đầu lưỡi, đó mở to hai mắt Bạch Vĩnh Hòa: "Vừa con gì cơ?"

"Đến nhà cầu hôn." Bạch Vĩnh Hòa tủm tỉm: "Phải ngay bây giờ."

Phùng thị và Bạch Kim Bắc liếc , đó kích động xoa hai bàn tay.

Thật quá! Đứa con chỉ chuyên tâm đèn sách, cầu công danh rốt cuộc cũng chịu để ý đến đại sự cả đời .

Thế nhưng...

"Hôm nay ư, liệu thích hợp chăng?" Phùng thị luống cuống kéo vạt áo của : "Dẫu cũng để về một bộ y phục tề chỉnh hơn chứ."

"Ta thật sự thể chờ thêm một khắc nào nữa. Bộ y phục nương đang mặc cũng tươm tất lắm , hơn nữa đây là cầu hôn cho , đối phương chỉ , phụ và nương ." Bạch Vĩnh Hòa vội vàng kéo tay Phùng thị, giục nàng mau .

"Xem cũng lý đó chứ..."

Phùng thị và Bạch Kim Bắc thể lay chuyển , đành thuận theo, bèn gọi xa phu điều khiển xe ngựa, về hướng Bạch Vĩnh Hòa chỉ.

Thế nhưng suốt dọc đường , trong lòng Phùng thị vẫn thấp thỏm yên.

Nàng ngừng dò hỏi, nhưng Bạch Vĩnh Hòa vẫn hề hé răng.

 

Loading...