Xuyên Về Cổ Đại, Mẹ Kế Làm Nông Nuôi Con Chồng - Chương 873

Cập nhật lúc: 2025-11-13 01:39:57
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạch Thạch Đường lúc cũng chẳng gì để an ủi nàng, chỉ nắm thật c.h.ặ.t t.a.y nàng.

Hôm nay là ngày vui của Bạch Thủy Liễu, dẫu cho tập tục gả nhưng cũng là tân nương chứ là nhạc mẫu .

Đối với một cô nương khi xuất giá, tuy trong lòng niềm vui và hy vọng về tương lai, nhưng càng nhiều hơn là nỗi lòng chẳng rời xa nhà đẻ, cùng sự thấp thỏm bất an cuộc sống sắp đối mặt.

Nếu như lúc phụ mẫu biểu lộ sự nỡ quá mức, thì đối với Bạch Thủy Liễu càng khiến nỗi thấp thỏm khuếch đại thêm.

Tô Mộc Lam hiểu rõ đạo lý nên đành nén chặt sự khó chịu trong lòng xuống, lau khô nước mắt và cố tạo vẻ mặt vô cùng vui mừng.

Ba tỷ Bạch Lập Hạ cũng thế.

Dù cho bao nhiêu nỡ chia xa thì khuôn mặt vẫn tràn đầy tươi .

Bạch Thủy Liễu thể nhà đang cố gắng vui vẻ, nhưng lúc nàng cũng chỉ đành cố nén sự khó chịu trong lòng xuống, biểu lộ nhiều mặt.

cho dù nhẫn nhịn thế nào thì cảm xúc của con vẫn sẽ biểu hiện bên ngoài.

Thiệu An Bình tất nhiên cũng nhận thấy bầu khí lúc , khi cùng Bạch Thủy Liễu thực hiện nghi lễ bái lạy phụ mẫu thì hướng về phía Bạch Thạch Đường và Tô Mộc Lam đoan chính dập đầu mấy cái: "Thưa cha nương cứ yên lòng, con nhất định sẽ đối đãi thật với Thủy Liễu, chắc chắn sẽ để nàng chịu nửa phần ủy khuất."

Thiệu An Bình là một đứa trẻ thành thật và trọng, qua hai năm tiếp xúc thì Bạch Thạch Đường và Tô Mộc Lam cũng chút hiểu về , chỉ liên tục gật đầu.

Tô Mộc Lam kéo tay của Bạch Thủy Liễu, dặn dò thêm một chuyện.

Chẳng hạn như, đến nhà chồng thì chăm sóc tướng công, phụng dưỡng cha chồng, nếu gặp chuyện gì thì nên hành động bộp chộp theo cảm xúc, chuyện thì nhất định báo tin về cho gia đình.

Nếu như bởi vì cách quá xa tiện gửi thư thì thể liên lạc với Liêu chưởng quầy để nhờ giúp đỡ.

Nếu trong tay đủ tiền bạc thì nhất định với trong nhà, việc kinh doanh và tiền bạc kiếm đều là chuẩn cho tỷ các con, cần đau lòng vì điều .

Nếu là thời gian rảnh rỗi thì thường xuyên trở về thăm nhà...

Đều là một ít việc nhỏ nhặt trong cuộc sống.

Bạch Thủy Liễu cẩn thận lắng , và đều đồng ý tất cả, nhưng cũng nắm hai tay của Tô Mộc Lam thật chặt.

Giờ lành đến, kiệu hoa sẽ nâng khỏi cửa, đợi cho đến khi khỏi thôn Bạch gia thì sẽ đổi sang xe ngựa và chạy tới phủ thành.

Không thể chậm trễ thời gian nên Tô Mộc Lam liền nuốt xuống tất cả những lời xong, chỉ lưu một câu: "Con chăm sóc bản thật ."

"Vâng." Bạch Thủy Liễu gật đầu, đó Bạch Mễ Đâu cõng kiệu hoa.

Đợi đến khi màn kiệu hoa hạ xuống, tiếng chiêng trống bên tai tức thì nổi dậy, những giọt lệ cố nén bấy lâu phút chốc tuôn trào mãnh liệt, Bạch Thủy Liễu rốt cuộc nén nổi tiếng nức nở bật .

Tân nương rơi lệ, là điềm lành.

Đoàn đưa dâu vây quanh Thiệu An Bình và kiệu hoa, cùng rời khỏi cửa.

Tô Mộc Lam và Bạch Thạch Đường, dẫn theo Bạch Lập Hạ, Bạch Trúc Diệp cùng Bạch Mễ Đậu, đôi mắt đẫm lệ tiễn biệt cho đến khi kiệu khuất bóng.

Tiền mừng cùng kẹo hỉ rải dọc đường , sắc đỏ rực rỡ tô điểm thêm vẻ hân hoan của ngày trọng đại.

Hôn lễ của Bạch Thủy Liễu và Thiệu An Bình diễn vô cùng long trọng và suôn sẻ.

Ngày thứ ba hôn lễ chính là ngày phu thê mặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-873.html.]

Nếu là gả xa xôi thì cần quá câu nệ lễ nghi , chỉ cần hướng về phía quê nhà, vọng về phương xa, cùng trượng phu thành tâm bái lạy là thể xem như tất.

Thế nhưng, Thiệu An Bình và Bạch Thủy Liễu về đến thôn Bạch gia ngay buổi trưa.

Nhìn thấy nét mặt mỏi mệt và đôi mắt còn vương vẻ ngái ngủ của hai đứa, Bạch Thạch Đường và Tô Mộc Lam đoán rằng lẽ chúng vội vã lên đường từ nửa đêm để kịp về dùng bữa trưa.

Dẫu , điều đủ để chứng minh Thiệu An Bình vô cùng kính trọng Bạch gia, cũng hết lòng yêu thương và xót xa cho Bạch Thủy Liễu.

Nỗi âu lo trong lòng Bạch Thạch Đường và Tô Mộc Lam cũng nhờ thế mà trút bỏ phần nào.

Chung đại sự của Bạch Thủy Liễu xem như vẹn , giờ là lúc quan tâm đến hôn sự của những đứa trẻ còn .

Bạch Lập Hạ qua tuổi mười lăm, sang năm sẽ tròn mười sáu, nếu lo liệu sớm e rằng tuổi tác ngày một lớn sẽ ảnh hưởng đến nhân duyên của nàng.

Tô Mộc Lam bèn tìm một cơ hội để dò hỏi tâm tư của Bạch Lập Hạ, cũng tiết lộ rằng cuối năm nay nhiều bà mối đến dạm hỏi, đồng thời những suy nghĩ của và hỏi nàng gặp mặt một vài .

Nào ngờ, kịp giới thiệu ai, Bạch Lập Hạ liên tục xua tay: "Thưa nương, tuổi của con còn nhỏ, bận tâm quá sớm đến chuyện . Con vẫn ở cạnh cha nương thêm hai năm nữa, cốt là để tròn chữ hiếu."

Nghe nàng , Tô Mộc Lam khỏi khẽ chớp mắt.

Giọng điệu và lời lẽ mà quen thuộc đến thế, chẳng y hệt những gì Bạch Vĩnh Hòa vẫn dùng để từ chối các cuộc mai mối của Phùng thị ư.

Xem tình cảnh của Bạch Lập Hạ cũng khác biệt là bao so với Bạch Vĩnh Hòa.

Tô Mộc Lam tiến gần Bạch Lập Hạ, cất lời hỏi: "Nói cho nương một chút, tiểu lang quân diện mạo , tính tình thế nào? Có khôi ngô bằng phụ của con ?"

"Cũng tạm , dung mạo tệ lắm…."

Bạch Lập Hạ thốt thì chợt nhận điều bất , vội vàng chữa lời: "Điểm duy nhất chính là hiện giờ con vẫn ở chốn nào."

Liếc vẻ hoảng hốt của Bạch Lập Hạ, Tô Mộc Lam nét mặt trêu chọc: "Được , với nương một lời xem, rốt cuộc là tiểu lang quân nào mà khiến Lập Hạ tâm cao khí ngạo của nhà mê mẩn đến ?"

Đã thấu , Bạch Lập Hạ chút ngượng ngùng gãi tai: "Chủ yếu là vẫn gì chắc chắn để , chuyện e rằng còn đợi thêm một thời gian nữa."

"Vậy thì cứ thế ." Tô Mộc Lam trầm ngâm một lát : "Nếu con ý đến , thì chờ thêm một chút cũng . Việc hôn nhân hệ trọng, ắt chú trọng đến tình đầu ý hợp mới là lẽ ."

Tuy rằng giờ đây tình đầu ý hợp, song cuộc sống phu thê trăm năm e chắc vẹn hòa, ân ái mặn nồng.

Thế nhưng, điều vẫn an tâm hơn là khi khởi đầu hề chút tình cảm, chỉ đành trông chờ việc chung sống lâu dài mới dần nảy sinh duyên tơ.

Về vấn đề , Tô Mộc Lam vẫn kiên trì suy nghĩ phần tiến bộ, cảm thấy nên ban cho các hài tử đủ sự tự chủ và quyền quyết định.

Gà Mái Leo Núi

Bạch Lập Hạ Tô Mộc Lam , trong lòng khỏi cảm kích tấm lòng khoan dung của nương dành cho , chẳng giống như đại đa gia đình khác tùy tiện gả nữ nhi . Nàng chỉ khẽ : "Đa tạ nương."

"Con vui vẻ là nương vui lây, cần gì tạ ơn?" Tô Mộc Lam trìu mến xoa đầu Bạch Lập Hạ, mím môi mỉm: "Thôi , mau chóng dọn dẹp để ngủ sớm . Sáng mai chẳng con theo cha đặt mua ít hàng hóa cho ngày Tết ?"

Năm mới sắp đến nơi mà vẫn còn một việc chuẩn chu .

"Vâng ạ." Bạch Lập Hạ hưng phấn gật đầu đồng tình.

Năm nay, dẫu Bạch Thủy Liễu thể về nhà nên lòng đôi phần tịch mịch, song Bạch Chí Nghị và Bạch Vũ Linh hơn một tuổi , cái tuổi thể , thể chạy, thể nô đùa nghịch ngợm khắp nơi.

Cả ngày, hai đứa nhỏ cứ bám theo ba tỷ Bạch Lập Hạ, đòi bế, đòi thơm, ôm nâng bổng lên trời, thậm chí còn theo chân đốt pháo hoa, xem pháo nổ giòn giã.

Thế nhưng hai tiểu đều nhút nhát vô cùng. Chẳng cần đợi đến lúc những đứa trẻ khác ném pháo , chỉ cần thấy bọn nhỏ đốt dây pháo là liền vội vàng chui tọt lòng trưởng, tỷ tỷ nhà nhắm nghiền mắt, bịt chặt tai . là điển hình của kẻ sợ sệt mê chơi.

 

Loading...