Xuyên Về Cổ Đại, Mẹ Kế Làm Nông Nuôi Con Chồng - Chương 868
Cập nhật lúc: 2025-11-13 01:39:52
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dù cũng cuối năm , huyện thành chút hỗn tạp, đề phòng những kẻ gây sự, ăn uống trả tiền.
Đã mở quán ăn tửu lầu, loại chuyện là chuyện thường gặp, ba Bạch Lập Hạ cũng mấy bận tâm, lấy đồ đạc của ngoài.
đến khi qua vị khách quên mang ví tiền, Bạch Lập Hạ liền sửng sốt.
"Mặc Thư?"
Tiếp đó, nàng thấy Khương Hoán Nhuận đang bên cạnh Mặc Thư.
"Bạch nhị tiểu thư?" Khương Hoán Nhuận dậy: "Thật trùng hợp, thể gặp Bạch nhị tiểu thư ở nơi ."
"Quả thật trùng hợp." Bạch Lập Hạ gật đầu: "Không ngờ đến đây đụng Khương thiếu gia."
"Vốn định đến huyện thành dạo chơi một vòng, hương vị lẩu ở Nhất Phẩm Hương ngon tuyệt nên mới tới đây nếm thử xem …" Khương Hoán Nhuận chút ngượng ngùng.
Thật sự quá hổ .
Vốn dĩ đến huyện thành là ghé Linh Lung Các xem Bạch Lập Hạ ở đó .
Kết quả khi đến nơi, của Linh Lung Các nàng ngoài, lẽ là ăn trưa , bảo nếu tìm Bạch Lập Hạ thì buổi chiều hãy ghé .
Buổi trưa, Khương Hoán Nhuận cũng đói, liền rời Linh Lung Các , cùng Mặc Thư tìm chỗ dùng bữa.
Mặc Thư hỏi thăm hương vị thức ăn của Nhất Phẩm Hương trong huyện thành cực kỳ ngon nên hai cùng đến đây dùng bữa.
Đến khi dùng xong, lúc Mặc Thư gọi tiểu nhị để tính tiền thì phát hiện thấy ví tiền nữa.
Khương Hoán Nhuận ngoài, tiền bạc đều do Mặc Thư giữ. Mặc Thư tìm thấy ví tiền, hai cũng tiền để thanh toán.
Vì thế mới định thương lượng với tiểu nhị ở đây, thể giấy vay tiền , ngày mai họ sẽ trả tiền, hoặc là để ở nơi , để Mặc Thư về nhà lấy tiền.
Loại chuyện ngoài mang theo tiền, đây cũng là đầu Khương Hoán Nhuận gặp . Nhìn thấy ánh mắt khác thường của xung quanh, ít nhiều cũng cảm thấy chút hổ.
Mà thời điểm khó xử như thế , gặp Bạch Lập Hạ.
Khương Hoán Nhuận hận thể tìm một cái lỗ mà chui xuống.
Tiểu nhị của Nhất Phẩm Hương thấy Khương Hoán Nhuận và Bạch Lập Hạ quen , chút kinh ngạc: "Hai vị ?"
"Phải."
Bạch Lập Hạ gật đầu: "Đây là bằng hữu của , hôm nay lẽ vì ngoài vội vàng nên sơ suất, tính tổng tiền của bọn họ , để trả là ."
Nói xong, Bạch Lập Hạ lấy hầu bao của .
"Đã là bằng hữu của Bạch nhị tiểu thư, thì cần trả ." Tiểu nhị vội vàng .
Nhất Phẩm Hương vốn là do Tô Mộc Lam và Lục Văn Tình cùng mở, hiện tại tỷ của Bạch gia và Cố Vân Khê đều ở đây, bảo bọn họ thu tiền, là tự thu tiền ?
"Ngươi cứ cầm , trong cửa hàng quy tắc của cửa hàng, lúc đối chiếu, mất công giải thích." Bạch Lập Hạ cầm bạc nhét tay tiểu nhị .
Tiểu nhị thấy từ chối , chỉ đành nhận tiền, lấy ít tiền lẻ, tiễn Bạch Lập Hạ và Khương Hoán Nhuận cửa.
"Hôm nay thật sự cảm ơn ngươi." Khương Hoán Nhuận cửa, liền cảm tạ Bạch Lập Hạ: "Đợi ngày mai đến, sẽ trả tiền cho ngươi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-868.html.]
"Không bao nhiêu, cần trả ." Bạch Lập Hạ : "Gia đình ngươi cũng thường xuyên mua quần áo và vải vóc ở Linh Lung Các, bây giờ cứ coi như là ông chủ tặng thêm quà cho khách , đợi về chiếu cố Linh Lung Các nhiều hơn là ." Khương Hoán Nhuận suy nghĩ về lời .
Nếu trả tiền, chuyện coi như xong. nếu như Bạch Lập Hạ , thể thuận theo lý do mà thường xuyên lui tới Linh Lung Các, đến Linh Lung Các cũng danh chính ngôn thuận hơn .
Khương Hoán Nhuận cảm thấy lý, chỉ liên tục gật đầu: "Ngươi lý, thì cứ theo lời ngươi ." "Phải." Bạch Lập Hạ : "Vậy thì tiếp theo ngươi…" Muốn ?
"Ta về nhà . Ngày mai sẽ . Bộ quần áo mua, mẫu thích, nhưng chuẩn cho phụ . Vừa vặn ngày mai cũng đến để chọn cho phụ hai bộ."
Khương Hoán Nhuận đáp: "Vậy quấy rầy nữa, xin cáo từ ."
Trong túi áo chẳng đồng bạc nào, e rằng nên sớm về phủ, kẻo giữa đường phát sinh điều bất ngờ, gây thêm phiền phức.
"Khương thiếu gia hãy bảo trọng." Bạch Lập Hạ tiễn chân, đợi khi Khương Hoán Nhuận và Mặc Thư an tọa xe ngựa, từ từ khuất dạng nơi xa, nàng mới cùng Bạch Trúc Diệp và Cố Vân Khê trở về Linh Lung Các.
"Trước đây, từng gặp vị bằng hữu của nhị tỷ." Bạch Trúc Diệp khẽ chớp hàng mi.
Bạch Lập Hạ thành thật đáp: "Hôm , lúc bảo chúng thi thả diều, ngang qua, chẳng chúng đang thi đấu, chỉ nghĩ mấy đứa trẻ đang đùa giỡn, liền chạy khắp nơi tìm mua diều về chơi. Kết quả là mua , thấy cũng ý chơi nên tặng cho một chiếc diều của chúng ."
Gà Mái Leo Núi
Nàng thêm: "Hai ngày , khi giúp cửa hàng vận chuyển hàng hóa, trùng hợp đưa đến tận phủ . Nói là bằng hữu, nhưng tình giao hảo cũng sâu đậm."
"Ồ, ." Cố Vân Khê trêu ghẹo: "Ta thấy, dáng vẻ Khương thiếu gia đây xứng với tỷ đấy."
"Đừng lời hồ đồ như ." Bạch Lập Hạ giả vờ nhéo tay Cố Vân Khê: "Nhắc đến , mấy hôm , đến nhà dạm hỏi hôn sự cho , thấy thế nào, lòng ?" "Không." Cố Vân Khê lắc đầu như trống bỏi.
"Vân Khê tỷ tỷ thì thôi, cớ gì đỏ mặt chứ?" Bên cạnh, Bạch Trúc Diệp bật khanh khách.
"Ai đỏ mặt chứ…"
"Còn , đỏ ửng cả đến mang tai kìa, cứ thành thật , rốt cuộc ưng thiếu niên nhà nào, đến xem thử, rốt cuộc là ai thể lọt mắt xanh của đây?" Bạch Lập Hạ truy hỏi ngớt.
"Không chính là …" Cố Vân Khê cũng chẳng buồn tranh cãi với hai , đỏ mặt vội vã rời .
Bạch Lập Hạ và Bạch Trúc Diệp thấy liền vang một tràng.
Sau trận tuyết lớn, thời gian thoăn thoắt trôi, nhanh tới cuối năm.
Tết đến xuân về là dịp sum họp gia đình, những con xa xứ ăn cũng bắt đầu về cố hương.
Trường huyện nghỉ, Bạch Mễ Đậu cũng trở về nhà.
Linh Lung Các cũng sắp sửa đóng cửa nghỉ Tết, Bạch Lập Hạ và Bạch Trúc Diệp bắt đầu ở nhà giúp đỡ thu dọn đồ đạc, chuẩn đón mừng năm mới.
"Khi nào thì đại tỷ về ?" Bạch Lập Hạ hỏi.
"Có lẽ hai ngày nữa mới về." Tô Mộc Lam hiền đáp: "Ý của Tề phu nhân là, năm ngoái mang sính lễ đến, định ngày hôn lễ sẽ sang năm, việc đó coi như là hai nhà chính thức qua . Chỉ là hai ngày nay còn chuẩn nhiều việc nên đành hoãn đôi chút."
Bạch Thủy Liễu và Thiệu An Bình vốn tình ý, năm nay định ngày cưới, sang năm thành hôn, quả là một đôi trời đất tác thành.
Ba tỷ Bạch Lập Hạ tuy mừng cho Bạch Thủy Liễu, nhưng cũng vì đại tỷ từ nhỏ bên , cùng lớn lên, nay sắp thành gia lập thất, khó thể thường xuyên gặp mặt nên trong lòng cũng chút rầu rĩ vui.
Thế nhưng, bốn bọn họ cảm thấy như , nghĩ đến cảnh cha Bạch Thủy Liễu xuất giá, lòng còn quyến luyến, nỡ chừng nào?
Vì lẽ đó, ba bọn họ cũng chẳng nhiều lời, chỉ những chuyện thường ngày, ai nấy đều tự thu dọn y phục của đem giặt giũ.