Xuyên Về Cổ Đại, Mẹ Kế Làm Nông Nuôi Con Chồng - Chương 865

Cập nhật lúc: 2025-11-13 01:39:49
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Trước cũng từng nhắc tới Hồng Vận Lâu là của gia đình mở mà?" Bạch Thủy Liễu khẽ nhướng mày.

"Là phụ mẫu mở, cũng do gây dựng nên cảm thấy cũng chẳng gì đáng ..." Thiệu An Bình chút ngượng ngùng, bắt đầu gãi tai, đó lo lắng về phía Bạch Thủy Liễu: "Muội sẽ vì chuyện mà ghét bỏ chứ?"

"Không đến mức ghét bỏ, nhưng quả thực chút ngoài ý ." Bạch Thủy Liễu hỏi: " nếu Hồng Vận Lâu là của gia đình mở, đến Hồng Vận Lâu ở phủ thành để học nấu nướng?"

"Phụ mẫu luôn tranh cãi vì chất lượng món ăn của mỗi , ở nhà cũng thể chen lời, nên cảm thấy cần học cách nấu nướng thì mới thể tranh luận với họ, lời cũng sẽ căn cứ hơn. Vì lẽ đó nên mới đến Hồng Vận Lâu để tìm đầu bếp học hỏi."

Thiệu An Bình thành thật đáp: "Chỉ là ở Hồng Vận Lâu tại kinh thành đều thể nhận , suốt ngày chỉ coi là chủ nhân, nào dám dạy dỗ gì cả, nên liền dứt khoát chạy đến một nơi xa hơn để học. Trùng hợp là lúc đến phủ thành thì đ.á.n.h mất tiền nên tiếp nữa, đành đến tìm La đầu bếp để sắp xếp tạm thời cho học việc hạng ba, bắt đầu học từ những căn bản nhất."

"Sau đó thì liền gặp ..."

Chỉ là kỹ năng nấu nướng thật sự khó học, cho dù học tập chăm chỉ đến cũng thể . Học thành, các đầu bếp dạy , ngay cả mấy học việc khác cũng chẳng cho sắc mặt .

Duy chỉ Bạch Thủy Liễu, bất kể xin nàng chỉ dẫn ngày thường gặp mặt, nàng luôn tươi ôn nhu dịu dàng, hề tỏ vẻ phiền lòng mà luôn trả lời câu hỏi của . Thiệu An Bình cảm thấy, lúc thế nào cũng thể học kỹ năng nấu nướng, cảm thấy bộ trời đất đều là một mảnh đen tối thì Bạch Thủy Liễu chính là ánh sáng duy nhất chiếu rọi .

"Được , xem những lời đều là sự thật." Bạch Thủy Liễu gật đầu: "Chuyện giấu giếm phận thì cũng sẽ nữa, nhưng mà chuyện học nấu nướng thì học tập cho thật mới ."

"Hôm qua dạy món ăn , chờ đến khi trở về phủ thành mà vẫn luyện thành thạo thì sẽ phạt đấy."

"Vâng!" Thiệu An Bình kích động gật đầu.

Là tức phụ tương lai của thì đừng phạt, cho dù ăn cũng đều !

Thấy nụ thật thà của Thiệu An Bình thì Bạch Thủy Liễu cũng mím môi mỉm .

Lần Bạch Thủy Liễu trở về thì thứ nhất là sắp xếp tiệc đầy tháng cho , thứ hai là cũng bởi vì xem mặt để đính hôn. Bây giờ cả hai sự kiện đều kết quả nên Bạch Thủy Liễu cũng chậm trễ thêm việc học tập ở Hồng Vận Lâu, vì liền chuẩn trở về phủ thành.

Tề thị và Thiệu An Bình cũng cùng về phủ thành.

Gà Mái Leo Núi

Thiệu An Bình vẫn tiếp tục rèn luyện kỹ năng bếp núc ở Hồng Vận Lâu, còn Tề thị thì cũng sửa soạn cho việc sắp tới sẽ lưu phủ thành.

Một việc trọng yếu sắp tới vẫn cần một nương như nàng chạy đôn chạy đáo lo liệu, nếu vì ở gần mà trì hoãn chuyện hôn sự thì quả là bất lợi.

Việc kiếm tiền dẫu bao nhiêu cũng chẳng bao giờ đủ, chuyện ở Hồng Vận Lâu cũng xử lý mãi hết, nhưng nàng dâu thì chỉ một, nếu vì chuyện gì mà chậm trễ thì sẽ ân hận suốt đời.

Cho nên, Tề thị cảm thấy việc phủ thành cho tiện gần để xử lý việc là tối thích hợp.

Hơn nữa, nàng canh giữ ở phủ thành, tự bao bọc nàng dâu thì xem ai còn dám khi dễ con dâu của nàng nữa.

Khi Tề thị đang bận tâm chuyện thì bên Bạch Thạch Đường và Tô Mộc Lam cũng bắt đầu tất bật hơn.

Bọn họ chuẩn nghi lễ cần thiết và sính lễ để Bạch Thủy Liễu xuất giá.

thì Bạch Thủy Liễu đang học nghề bếp núc tại phủ thành, nàng chẳng thể nào tự lo liệu việc , bọn là bậc phụ mẫu, lẽ tất nhiên bận tâm nhiều hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-865.html.]

Vào tháng chín, tiết trời chuyển lạnh.

Kết quả tham dự cuộc thi của Bạch Vĩnh Hòa và Bạch Mễ Đậu cũng , Bạch Vĩnh Hòa là thủ khoa đầu bảng, còn Bạch Mễ Đậu cũng chẳng kém cạnh, xếp thứ mười.

Cả hai đều trở thành tú tài xứng đáng với tài học, hơn nữa còn là những tài nhân kiệt xuất trong giới tú tài, cần chi trả học phí cho ở huyện học nữa, mà mỗi tháng, huyện học còn ban cấp cho mỗi năm trăm đồng để chi dùng sinh hoạt hằng ngày.

Tiền tài nào trọng tâm, mà quan trọng hơn đó là sự vẻ vang.

Thôn Bạch gia lập tức hai tú tài trẻ tuổi, thể là khiến cả thôn bừng bừng hân hoan, náo nhiệt mấy ngày liền.

Hai Bạch Vĩnh Hòa và Bạch Mễ Đậu đều là những nghiêm cẩn, chỉ lưu trong thôn hai ngày, đó tiếp tục khăn gói đến huyện học, chuyên tâm dùi mài kinh sử, chuẩn cho kỳ thi khoa cử năm tới.

cho dù chăm chú học tập đến nhường nào thì bọn họ cũng quên hằng ngày chép đôi chút sách vở, thêm giải thích mà thường ngày bản khi học ghi nhớ, tất thảy đều chú thích cẩn trọng sách vở để đưa cho trong tộc học.

Sách thì dễ mua nhưng chú thích thì khó cầu, hơn nữa vẫn là lời giải thích của những học sinh xuất sắc.

Có thể nhận những thứ còn thiết thực hơn cả vàng bạc ròng nhiều.

Những học sinh học tập trong tộc học đều vô cùng ơn Bạch Vĩnh Hòa và Bạch Mễ Đậu, càng thêm hăng hái sách thánh hiền, phấn đấu sớm ngày đăng khoa giành lấy công danh.

Sau tháng mười thì trong gia đình cũng càng trở nên tất bật.

Các cửa hàng đều mùa mua bán tấp nập, ngay cả bên xưởng cũng nườm nượp , mỗi ngày thu về một đấu tiền đồng.

Sau hai trận tuyết thì Bạch Chí Nghị và Bạch Vũ Linh cũng tròn trăm ngày tuổi.

Ba lật , sáu , chín bò, đôi tiểu oa nhi trăm ngày tuổi nên thể lật , đang khúc khích , gặm những ngón tay nhỏ xinh của .

Tô Mộc Lam vẫn đủ sữa nên hai đứa nhỏ đều trắng trẻo bụ bẫm, mùa đông mặc dày hơn nên khi đặt giường thì tựa hai tượng búp bê đáng yêu trong họa phẩm chúc Tết.

Tô Mộc Lam đang trêu chọc hai đứa nhỏ thì Bạch Lập Hạ vén rèm bước .

Nàng mang theo khí lạnh và sương giăng đầy , áo choàng khoác ngoài còn vương những hạt tuyết li ti trắng mịn.

"Mau uống chén nóng cho ấm con." Tô Mộc Lam bưng chén nóng đến, giúp Bạch Lập Hạ cởi bỏ áo khoác, phủi sạch những hạt tuyết bám đó, đó cầm túi sưởi ấm nhét tay con bé.

Bạch Lập Hạ ôm một chiếc túi sưởi, đặt chân lên chiếc giá bên lò than để sưởi ấm, hớp một ngụm nóng, nàng mới khẽ thở dài một : "Bên ngoài quả thật lạnh buốt."

Tô Mộc Lam hai má và chóp tai của Bạch Lập Hạ đông lạnh đến đỏ bừng, vẻ mặt nàng tràn đầy xót xa: "Gió Tây Bắc mạnh mẽ như , chẳng trách lạnh thấu xương. Trời lạnh thế , cứ để cha con gánh vác công việc là , con cứ nhất quyết đòi cho bằng ."

Dạo , các cửa hàng ăn vô cùng náo nhiệt, song thời tiết chẳng mấy thuận lợi, khiến việc giao hàng chậm trễ, mấy tiểu nhị trong tiệm bận rộn tối mặt, thể xoay sở xuể. Bạch Thạch Đường liền tạm thuê mấy thôn dân đang nhàn rỗi trong lều nấm mùa đông, đến giúp việc cho tiệm. Bạch Lập Hạ cũng nóng lòng thử sức, bèn theo chân.

Năm nay nàng mười bốn tuổi, năm sẽ thành lớn. Nàng nhất định cam lòng cứ mãi ru rú trong nhà, chỉ ngày ngày rượt mèo đuổi chó, mà học hỏi thêm công việc để phụ giúp cha nương. Bạch Thạch Đường và Tô Mộc Lam thể lay chuyển nàng, và cũng hiểu rằng hài tử chí tiến thủ nên thể lấy lý do "Vì cho con" mà ngăn cản nàng. Vả , tính tình Bạch Lập Hạ vốn hướng ngoại, chịu thua kém ai, dám thử dám xông pha, nên giờ tiếp xúc với việc quản lý kinh doanh của các cửa hàng cũng thấy vô cùng thích hợp. Sau khi Bạch Thạch Đường và Tô Mộc Lam thương nghị cùng , bèn đồng ý cho Bạch Lập Hạ bắt đầu học cách xử lý công việc trong tiệm. Chính vì , hôm nay Bạch Lập Hạ mới bất chấp trời tuyết để giao hàng.

 

Loading...