Xuyên Về Cổ Đại, Mẹ Kế Làm Nông Nuôi Con Chồng - Chương 860
Cập nhật lúc: 2025-11-13 01:39:44
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Căn cứ những lời xôn xao bàn tán đó, Thiệu An Bình cũng lờ mờ đoán , ắt hẳn Tô Mộc Lam dẫn Bạch Thủy Liễu theo mai mối để gặp mặt đối tượng.
Thiệu An Bình trông thấy cảnh , trong lòng tức khắc dâng lên một cỗ chua xót khôn nguôi.
Đợi đến đêm khuya, dẫu cho sớm lui về phòng, Thiệu An Bình vẫn trằn trọc giường, lòng rối bời chẳng thể nào chợp mắt.
Trong tâm trí Thiệu An Bình giờ đây chỉ hiện lên dáng vẻ tươi như đóa hoa của Bạch Thủy Liễu khi nàng trở về lúc hoàng hôn.
Bạch Thủy Liễu vốn tính hiền lành, gương mặt nàng lúc nào cũng thấp thoáng nụ nhẹ khiến khác cảm thấy gần gũi vô cùng. Thế nhưng, một nụ rạng rỡ như ánh mặt trời, sáng lạn đến như ngày hôm nay thì hiếm khi thấy.
Có vẻ như tâm trạng của nàng đang .
Phải chăng là vì hôm nay xem mặt gặp ưng ý?
Thiệu An Bình c.ắ.n chặt môi, mở bừng mắt trong đêm tối, bật dậy thở hổn hển từng .
Lòng thực sự khó chịu, Thiệu An Bình liền thắp nến lên, yên một lúc lâu, đó xuống giường xỏ giày, bước ngoài sân để hít thở khí.
Đã là tháng chín, thời tiết ban đêm cũng vô cùng mát mẻ.
Bầu trời đầy , ánh trăng đổ xuống khiến cả sân sáng ngời như ban ngày.
Thiệu An Bình gốc nho, ngây trầm tư.
Từ đây thể thấy ánh sáng hắt từ phòng của Bạch Thủy Liễu, hơn nữa còn văng vẳng tiếng của nữ tử, lẽ nàng đang tâm sự cùng Bạch Lập Hạ và Bạch Trúc Diệp.
Nghiêng tai lắng , dường như thể những câu như: "Dung mạo cực kỳ ", "Hành động cử chỉ lễ nghi và chừng mực", "Trông như một yêu thương khác".
Có vẻ như đoán đúng đến tám chín phần .
Bạch Thủy Liễu hôm nay xem mặt gặp khiến nàng cực kỳ hài lòng.
Nếu hài lòng thì lẽ nàng gật đầu ưng thuận, khi tiếp theo hai nhà sẽ bắt đầu sắp xếp việc đối chiếu bát tự và các chuyện đó.
Thiệu An Bình c.ắ.n chặt môi, lặng lẽ một trong sân.
Ánh sáng trong phòng Bạch Thủy Liễu đến tận đêm khuya mới tắt.
Những vì trời đến tận khi rạng sáng, lúc những tia nắng ban mai bắt đầu ló rạng từ phía đông thì mới dần dần ẩn sự rực rỡ của bản .
Bạch Thủy Liễu vì việc nhiều năm ở Hồng Vận Lâu nên thức dậy sớm. Nàng định rửa mặt phòng bếp chuẩn một bữa sáng tươm tất cho nhà. đẩy cửa phòng , nàng liền thấy Thiệu An Bình đang trong sân.
Mà Thiệu An Bình trông thấy Bạch Thủy Liễu thì cũng dậy.
"Quả nhiên là dưỡng thành thói quen ở Hồng Vận Lâu , đều thức dậy sớm như ." Bạch Thủy Liễu mím môi ngớt, nhưng khi đến gần mới thấy Thiệu An Bình tỏa khí lạnh nồng đậm, quầng thâm xanh đen mắt của …
Bạch Thủy Liễu vô cùng ngạc nhiên: "Sẽ là … ngủ cả một đêm đó chứ?"
Một đêm ngủ, hơn nữa dáng vẻ thì vẻ như trong sân suốt một đêm?
"Ừm." Thiệu An Bình gật đầu: "Đêm qua chút chuyện chất chứa trong lòng, ngủ nên liền trong sân tĩnh lặng một chút, ngờ suốt cả một đêm."
"Có chuyện gì khó khăn tới mức khiến buồn bực như ?" Bạch Thủy Liễu càng thêm ngạc nhiên: "Nếu ngại thì cứ , để xem thể giúp đỡ chút nào ."
Gà Mái Leo Núi
Việc , e rằng cách nào giúp đỡ …
Dù tình hình thì vẻ như Bạch Thủy Liễu ưng thuận khác, nếu bây giờ thì liệu sẽ tác dụng gì cả, ngược còn khiến Bạch Thủy Liễu thêm phiền lòng?
Nếu để cho xem mặt với Bạch Thủy Liễu thì liệu vì và Bạch Thủy Liễu cùng học việc ở Hồng Vận Lâu mà nghi ngờ lung tung, đó sẽ đối xử với Bạch Thủy Liễu?
Trong lòng Thiệu An Bình tràn đầy rối rắm, sắc mặt vì cũng chút trầm trọng.
"Thử một chút xem?" Bạch Thủy Liễu hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-860.html.]
Lần , Thiệu An Bình mới khẽ định thần, ngước mắt nụ rạng rỡ tựa ánh dương của Bạch Thủy Liễu, thoáng giật . Sau một hồi lâu, y mới ngập ngừng cất lời: "Hôm qua Tô thẩm dẫn xem mắt?"
"Vâng." Bạch Thủy Liễu khẽ gật đầu.
"Vậy thì chúc mừng ." Thiệu An Bình cố nặn một nụ , phần gượng gạo.
Bạch Thủy Liễu chớp mắt hỏi: "Lời chúc mừng là vì lẽ gì?"
"Tất nhiên là chúc mừng tìm trong lòng. Chắc hẳn vài ngày tới Bạch thúc thúc và Tô thẩm sẽ thu xếp hôn sự cho …."
Thiệu An Bình rõ y những lời thế nào, chỉ cảm thấy trong lòng chua xót vô cùng, âm điệu cũng dần nhỏ .
"Vậy thì lời chúc mừng của lẽ sớm . Hôm qua quả thực xem mặt, nhưng cũng chẳng ưng thuận ai cả." Bạch Thủy Liễu đáp.
Chẳng ưng thuận ai cả?
Thiệu An Bình ngẩn : " tối qua loáng thoáng cùng các tiểu trò chuyện, dường như vô cùng hài lòng mà?"
"À cái đó ư, là bởi vì hôm qua khi ngoài tình cờ gặp Bạch Đào Chi, bằng hữu thuở nhỏ của . Nàng mới thành , hai vợ chồng họ đang định mở một tiệm nhỏ trong huyện thành để buôn bán."
Bạch Thủy Liễu giải thích: "Lập Hạ và Trúc Diệp cũng với nàng , nên liền gọi hai đứa cùng gặp một chút. Nhà chồng của Bạch Đào Chi vẻ cực kỳ , là một thành thật hiền lành, đối xử với Đào Chi cũng vô cùng chu đáo. Trong lòng chúng ai nấy đều vui mừng cho nàng."
"Thì là ." Thiệu An Bình lập tức bừng tỉnh, hiểu chuyện.
"Tất nhiên là thế ." Bạch Thủy Liễu mím môi khẽ, đoạn nghiêng đầu, thậm chí còn tiến lên nửa bước, ánh mắt sáng ngời về phía Thiệu An Bình: "Vậy tối hôm qua chúng chuyện, còn trong sân suốt cả một đêm…."
"Hay là, chuyện khiến phiền lòng chính là vì cho rằng tìm phù hợp trong lòng?"
Câu hỏi bất ngờ khiến lòng Thiệu An Bình hoảng hốt, nên đáp lời thế nào, song vẫn theo bản năng gật đầu.
"Nếu như …."
Bạch Thủy Liễu nghiêng đầu: "Vậy còn điều gì khác với chăng?"
"Ta…." Khuôn mặt Thiệu An Bình nóng bừng, y ấp úng một lúc lâu, nhưng lời đến bên miệng vẫn cách nào thốt .
"Nếu gì , rửa mặt đây." Bạch Thủy Liễu xoay định rời .
"Khoan ." Thiệu An Bình vươn tay níu lấy tay áo của Bạch Thủy Liễu: "Ta…. yêu mến ….
"
"Nương của mấy ngày tới sẽ đến huyện thành. Ta vốn dĩ chờ đến khi nương đến thì sẽ cùng tới phủ để cầu hôn…"
Sau khi một tràng, Thiệu An Bình lúc cảm thấy trong đầu trống rỗng.
Đoạn, đôi mắt y mong chờ về phía Bạch Thủy Liễu: "Ta tay nghề nấu ăn của chẳng mấy , cũng tài năng sở trường gì đặc biệt, lẽ sẽ xứng với . mà sẽ cố gắng học nấu ăn, sẽ mở cho một cửa hàng còn lớn hơn cả Hồng Vận Lâu…."
"Được." Bạch Thủy Liễu xong những lời liền gật đầu.
Đây chính là….
Đã ưng thuận ?
Thiệu An Bình thấy Bạch Thủy Liễu đồng ý dứt khoát như , lập tức vui mừng khôn xiết, song chút dám tin: "Muội còn gặp nhà của mà, cũng tường tận cảnh gia đình thế nào. Nếu thấy thì thể sẽ vì thế mà ghét bỏ chăng?"
Trong nhà y, ngoại trừ một cái Hồng Vận Lâu thì quả thực chẳng còn gì khác ngoài tiền bạc.
Phụ mẫu khi còn ở bên thì vì quan điểm bất đồng mà tranh cãi ngừng, nhưng khi chia lìa vì chẳng ai chịu nhún nhường mà dần trở nên lạnh nhạt.
Hắn một gia đình với cha như thế, nên bản cũng chẳng khá hơn là bao. Đứng một phụ mẫu ân ái, gia đình hòa thuận, tay nghề nấu nướng tinh tế như Bạch Thủy Liễu, quả thực tự ti khôn xiết.