Xuyên Về Cổ Đại, Mẹ Kế Làm Nông Nuôi Con Chồng - Chương 857
Cập nhật lúc: 2025-11-13 01:39:41
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Chí Nghị, Vũ Linh, hai đứa , là ca ca của các ngươi, tên là Bạch Mễ Đậu. Sau nhất định theo ca ca, ca ca nhất định sẽ chăm sóc cho các ngươi."
Hai tiểu hài tử đương nhiên chẳng hiểu Bạch Mễ Đậu đang gì, nhưng lúc bầu bạn cùng chúng, lẽ chúng cũng lấy thú vị, duỗi cánh tay duỗi chân, hé miệng ngớt.
"Lời , dường như các tỷ tỷ chăm sóc cho hai tiểu ." Bạch Trúc Diệp bên cạnh chu miệng lên, tỏ vẻ vô cùng bất mãn.
" ." Bạch Lập Hạ cũng phụ họa theo một bên, tiếp đó dịu dàng với hai tiểu hài tử: "Hai đứa các ngươi cũng thể ca ca các ngươi bậy bạ ở đây, các ca ca tỷ tỷ đều sẽ chăm sóc các ngươi chu đáo."
Dứt lời, nàng còn lấy búp bê vải mà tự tay , cọ nhẹ lên gương mặt nhỏ nhắn của Bạch Chí Nghị cùng Bạch Vũ Linh.
Hai tiểu hài tử cũng cảm nhận khác đang đùa giỡn cùng chúng, nữa hé lộ một nụ tươi rói răng.
Tô Mộc Lam đám trẻ tụm năm tụm bảy chơi đùa ở nơi , giường khẽ mỉm .
"Phải , nương, đưa tin cho đại tỷ ? Khi nào đại tỷ trở về?" Bạch Trúc Diệp hỏi.
"Phụ con sai mang thư tín , Thủy Liễu cũng gửi thư hồi đáp, rằng sẽ trở về khi hai tiểu hài tử đầy tháng. Khi về sẽ giúp đỡ sắp xếp tiệc đầy tháng cho hai đứa."
Tô Mộc Lam mỉm : "Lần đại tỷ các con trở về, lẽ thể ở nhà mấy ngày, đến lúc đó rảnh rỗi, ắt sẽ chuyện khác bận bịu."
"Chuyện khác là ạ?" Bạch Lập Hạ tâm tư đơn thuần, há miệng dò hỏi: "Nương chuyện khác là chuyện gì?"
"Còn thể là chuyện gì khác ? Thủy Liễu trưởng thành , đương nhiên là vội vàng gặp gỡ gia đình môn đăng hộ đối, thu xếp chuyện thành hôn chứ." Phùng thị bên cạnh chen , tiếp đó nháy mắt trêu chọc: "Có điều các con cũng đừng vội vàng, chờ đến sang năm là đến phiên Lập Hạ, năm nữa là Trúc Diệp và Mễ Đậu cũng thoát ."
Gà Mái Leo Núi
Tuy hiện tại mấy đứa trẻ giờ đây còn nhỏ, chuyện sớm muộn gì cũng đối mặt, nhưng lúc trêu ghẹo, vẫn khiến bọn chúng đỏ bừng mặt, đứa nào đứa nấy đều ngượng ngùng.
Phùng thị thấy thế, cũng trêu ghẹo thêm nữa, chỉ dặn đám trẻ chơi cùng hai tiểu hài tử, còn bản trò chuyện phiếm với Tô Mộc Lam về chuyện của Bạch Vĩnh Hòa.
Bạch Vĩnh Hòa thi cử xong cùng Bạch Mễ Đậu trở về. Hôm qua, nàng đưa Bạch Vĩnh Hòa đến nhà cháu gái của thím Liễu như định .
Cô nương họ Tống dáng vẻ đoan trang, cử chỉ cũng nhã nhặn, cơ bản đúng như lời thím Liễu kể, Phùng thị ưng ý.
Thế nhưng, Bạch Vĩnh Hòa bảo Tống cô nương quả là một cô gái , chỉ là hiện giờ chẳng qua chỉ là một thư sinh nhỏ bé, xứng với Tống cô nương như .
Khi Phùng thị kể đến đây, nàng thở dài thườn thượt: "Hắn thì êm tai, nhưng đều , ý Tống cô nương ."
"Tống cô nương khi thấy Vĩnh Hòa thì hết sức vui mừng, chỉ hôn sự theo lời cha và mai mối, việc cứ theo cha chủ. Bạch Vĩnh Hòa như , mặt Tống cô nương cũng giấu nổi sự thất vọng, cũng may nàng là giữ đúng phép tắc, mặt cũng gì, còn hết sức khách sáo theo cha tiễn chúng ngoài."
"Càng như thì càng thấy thích thú Tống cô nương, nhưng Vĩnh Hòa vẫn khư khư câu , căn bản trúng . Ta hỏi Vĩnh Hòa thích dạng thế nào, nhưng nó vội vàng, chờ thêm hai năm nữa tính tiếp."
"Năm nay Vĩnh Hòa mười sáu tuổi. Nếu hai năm nữa sẽ lên mười tám tuổi, bàn đến chuyện hôn nhân, trì hoãn một hai năm nữa thì sẽ thành mười chín đôi mươi. Nhà khác con cái chạy đầy đất, còn vội vàng? Thật là buồn c.h.ế.t ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-857.html.]
Tô Mộc Lam chớp chớp mắt: "Phùng tẩu tử, chuyện thấy e là cũng thể nóng vội ."
"Nói như thế nào?" Phùng thị nhướng mày hỏi, "Cũng thể là nóng vội, chính là vội đến mức thể vội hơn nữa."
"Tẩu xem, nếu Vĩnh Hòa chỉ thích Tống cô nương, lời tẩu an bài xem mặt, như phần lớn là bởi vì trúng Tống cô nương mà thôi. đợi hai năm nữa, như thế đại khái hai khả năng."
Tô Mộc Lam tiếp: "Hoặc là Vĩnh Hòa chỉ nghĩ một lòng sách, nghĩ khi trở nên nổi bật thì bàn về chuyện hôn sự; hoặc là chính nó trong lòng yêu thích, nhưng hiện tại cảm thấy chính công danh gì, hai năm nữa tương lai thì cầu hôn."
"Mặc kệ là bởi vì nguyên nhân gì, đều cần chờ. Nếu lúc tẩu cưỡng ép việc hôn nhân, Vĩnh Hòa là đứa hiếu thuận, cuối cùng lẽ cũng sẽ gật đầu, nhưng mà chắc thể vui vẻ. Sau quan hệ giữa hai con e là dễ dàng trở thành kẻ thù."
Phùng thị Tô Mộc Lam xong, suy nghĩ một hồi lâu mới gật đầu: "Muội lý. Chuyện đúng là nên cân nhắc cho ."
"Từ từ ngẫm , cũng hỏi một chút ý nghĩ thật sự của Vĩnh Hòa. Dù hai vợ chồng tẩu cũng còn trẻ, cần nóng vội ôm cháu chắt chứ. Có điều chính là một câu cho bá nương bọn họ, hai lão nhân e là đang chờ ôm chắt trai đó."
"Cái dễ thôi. Lão thái thái sợ, chỉ sợ cháu vui. Chỉ cần cháu chấp nhận, lẽ bọn họ cũng hai lời."
"Vậy thì ." Tô Mộc Lam tủm tỉm, tiếp tục chuyện phiếm cùng Phùng thị về chủ đề .
—
Buổi trưa qua , việc bận rộn ở Hồng Vận Lâu dần dần lắng . Các học đồ thu dọn đồ vật trong bếp phía , tẩy rửa sạch sẽ một ít đồ vương vãi bếp.
Bởi vì tay nghề nấu ăn của Bạch Thủy Liễu xuất sắc, hiện tại nàng là học đồ nhất đẳng, cần theo những việc vặt , chỉ cần trợ thủ cho nhóm đầu bếp khi bọn họ nấu ăn, mấy món đồ ăn mà học đồ nhất đẳng phép .
Song, Bạch Thủy Liễu chẳng chịu yên, luôn giúp đỡ những công việc vặt vãnh. Nàng tự nhủ, qua việc lo liệu bếp núc, quản xuyến đồ vật hậu trù, cũng thể nhận sở đoản của , cùng những sở trường của kẻ khác.
"Bận rộn suốt buổi trưa, hãy nghỉ ngơi đôi chút , việc để lo liệu." Thiệu An Bình thấy tiết trời đang tháng tám, vầng trán Bạch Thủy Liễu lấm tấm mồ hôi, bèn khuyên nhủ nàng.
"Chẳng cả, cũng là lúc rảnh rỗi mà g.i.ế.c thời giờ." Bạch Thủy Liễu mỉm , đem thức ăn cháy khét cho thùng chứa thức ăn thừa trong bếp.
Nàng tay chân thoăn thoắt, hề tỏ vẻ ghét bỏ chút nào.
Thiệu An Bình mỉm , cũng tiếp tục bận rộn công việc của . "Ta La đầu bếp , mấy ngày tới định xin nghỉ phép ?"
"Phải, mẫu bình an sinh nở, trong nhà thêm một tiểu cùng một tiểu . Ta cần trở về thăm nom, tiện thể lo liệu tiệc đầy tháng cho các bé." Bạch Thủy Liễu mỉm đáp.
Tiệc đầy tháng…
Thiệu An Bình trầm ngâm nghĩ ngợi cất lời: "Nếu là lo liệu tiệc đầy tháng, e rằng sẽ ít việc lo. Muội là chủ bếp, bên cạnh dù cũng cần phụ giúp. Kẻ khác tuy cũng thoăn thoắt tay chân, song theo ý e chẳng như ý . Chi bằng cùng La đầu bếp cũng xin nghỉ phép, đến phụ giúp một tay, thấy thế nào?"
"Dù đây cũng là tiệc đầy tháng trọng đại, là đầu tiên gánh vác việc , tuyệt đối thể xảy sai sót. Có ở bên cạnh, dù cũng thể an tâm phần nào, thấy chăng?"