Xuyên Về Cổ Đại, Mẹ Kế Làm Nông Nuôi Con Chồng - Chương 849
Cập nhật lúc: 2025-11-12 07:58:03
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trước khi Cố Tu Văn và Lục Văn Tình thành , Cố gia quá đỗi quen thuộc với Lục Văn Tình. Giờ đây chỉ là tất nghi lễ quy củ mà thôi, song trong lòng vẫn khỏi dấy lên sự kính trọng.
Lục Văn Tình cũng lấy phong thái của một chủ mẫu đương gia, diện kiến hạ nhân, lập quy củ, ban phát một ít tiền thưởng.
Sau một phen bận rộn, trời xế trưa, khuôn mặt của Lục Văn Tình thoáng lộ vẻ mỏi mệt.
Cố Tu Văn liền dẫn Lục Văn Tình đến chính sảnh nghỉ ngơi một lát.
Sau khi uống xong một chén nóng, sắc mặt của Lục Văn Tình mới sảng khoái hơn nhiều phần. Nàng lấy đôi ngọc bội uyên ương mà Cố Vân Khê tặng bữa ăn, nhẹ nhàng vuốt ve.
"Ngọc phẩm chất vô cùng , phù điêu uyên ương cũng vô cùng tinh xảo, sống động như thật." Lục Văn Tình .
"Khối ngọc …." Cố Tu Văn dừng một chút kể: "Vốn dĩ là do mẫu Vân Khê để cho con bé, tính toán rằng chờ đến khi nàng lớn hơn sẽ thành hình dáng mà nàng yêu thích. Sau đó thì Vân Khê vẫn luôn giữ khối ngọc bên , cũng để tâm, chẳng ngờ Vân Khê tự chế thành ngọc bội, nay mang tặng nàng."
Lục Văn Tình chợt sững sờ, ngẩn trong chốc lát.
Nàng thật chẳng hề khối ngọc mang theo một câu chuyện như thế.
Nếu là di vật Mạnh thị để cho Vân Khê, thì đây chính là trân bảo, lẽ dĩ nhiên Vân Khê sẽ vô cùng quý trọng.
Thế mà thứ trân bảo Vân Khê mang tặng cho một kế mẫu như nàng.
Qua đó đủ thấy, Vân Khê vô cùng coi trọng nàng.
Trái tim Lục Văn Tình chợt dâng lên dòng nước ấm áp, đôi mắt nàng thoáng đỏ hoe, khẽ hít mũi nắm lấy tay Cố Tu Văn: "Đã qua nửa ngày , chúng xem Vân Khê đang gì . Cũng thể để đứa nhỏ cảm thấy hai chúng thành liền lạnh nhạt với nó."
"Ta phái Liên Kiều đến Thuận Ý Trai mua chút đậu Hà Lan, giờ chắc cũng sắp về . Vân Khê ngày thường thích món ."
"Hơn nữa, nhớ rõ Vân Khê vốn thích ăn cá. Dẫu tài nấu nướng của chẳng lấy gì tinh thông, song món cá dấm chua Tây Hồ thì vẫn thể tự tay . Lát nữa sẽ hành bếp, tự tay chế biến món cá đãi hai dùng bữa, thế nào?"
"Được." Cố Tu Văn tủm tỉm đồng tình.
Tháng sáu, trời nắng như đổ lửa.
Tiết trời nực nội, tiếng ve kêu vang dội.
Lúc , Tô Mộc Lam m.a.n.g t.h.a.i gần tám tháng .
Mang song thai nên bụng to vượt cỡ. Tô Mộc Lam càng ngày càng khó nhọc, thêm cái tiết trời oi bức khó chịu khiến nàng chẳng thiết , chỉ nguyện ẩn trong nhà.
Bạch Thạch Đường từ nơi xa tìm về mấy gốc cây nho già, vun trồng nơi vườn nhà từ thuở xuân sang, dựng thêm giàn. Giờ đây, sân sum suê lá cành, bên cạnh cũng đặt vô chậu nước mát. Gió nhẹ thổi qua cũng cảm thấy đôi phần thanh lương.
Phùng thị sợ Tô Mộc Lam quẩn quanh trong phủ lâu ngày sinh buồn tẻ, nên thường lui tới trò chuyện giúp nàng khuây khỏa.
Bạch Vĩnh Lạc , chạy nhảy líu lo, lúc đang rải rắc những cánh hoa khắp sân, cùng Đại Hoàng nô đùa ầm ĩ, khiến quanh năm suốt tháng đều bật sự đáng yêu của chúng.
"Mấy ngày hôm thấy Liễu thím ghé thăm phủ tẩu, là ngỏ ý tác hợp lương duyên cho Vĩnh Hòa chăng?" Tô Mộc Lam trò chuyện những chuyện gia đình với Phùng thị.
" , là ái nữ của cháu gái thím Liễu. Năm nay tròn mười lăm, dung mạo cũng tề chỉnh, tính tình hiền dịu, hòa nhã." Phùng thị đáp lời: "Cháu rể của thím Liễu vốn là một tú tài, mở tư thục tại trấn nhà. Trong nhà một nhi tử và một nữ nhi. Trưởng tử hiện đang theo học tại huyện học, đỗ tú tài, năm nay đang sửa soạn để ứng thí Hương khoa tại phủ thành."
"Gia cảnh vẻ quả thực khá giả. Ta cũng lén lút qua tiểu thư , là vô cùng đoan trang, đĩnh đạc. Nghe láng giềng đều khen ngợi nàng vô cùng hiếu thuận. Mấy thứ như nữ công thêu thùa, cầm kỳ thi họa cũng chẳng hề thua kém ai, khiến vô cùng hài lòng. Chỉ e Vĩnh Hòa lòng, nguyện ý mà thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-849.html.]
"Để rõ lòng , chi bằng cứ để hai bên gặp mặt một mới ." Tô Mộc Lam .
" , vì thế nên đang thương nghị với Kim Bắc. Chờ qua tháng tám thì sẽ tìm lúc nhàn rỗi để Vĩnh Hòa cùng tiểu thư gặp mặt một , nếu đôi bên ưng thuận thì sẽ lập tức định đoạt." Phùng thị .
Vào tháng tám sẽ diễn kỳ thi Hương, Bạch Vĩnh Hòa và Bạch Mễ Đậu đều sẽ tham gia. Đây là kỳ thi của các đồng sinh thi tuyển tú tài, là một kỳ thi vô cùng hệ trọng.
Phùng thị sắp xếp việc đến tháng tám, lẽ Vĩnh Hòa vì chuyện mà phân tâm, xao nhãng chuyện thi cử.
Hơn nữa, đến lúc đó kết quả khoa cử, xem Vĩnh Hòa đỗ đạt , cũng thể xem xét thái độ của gia đình tiểu thư bên .
Sắp xếp như quả thực vô cùng thỏa đáng, chu .
Tô Mộc Lam gật đầu, đó tiếp tục trêu ghẹo: "Như thế thì tẩu sắp thành nhạc mẫu của ."
"Tẩu còn trêu chọc ư." Phùng thị cợt: "Năm nay Thủy Liễu cũng tròn mười lăm tuổi . Ngươi cứ đợi xem, chờ đến lễ cập kê của Thủy Liễu thì e rằng cửa nhà ngươi sẽ bà mối dẫm sập mất thôi, chẳng mấy chốc ngươi cũng sẽ nhạc mẫu mà thôi."
Nghe Phùng thị , Tô Mộc Lam lập tức bừng tỉnh: "Tẩu thì còn . Chẳng mấy chốc mà đám trẻ lớn đến nhường ."
"Há chẳng thế ư? Năm tháng cứ thế trôi vội vã. Chưa kịp gì thì những đứa trẻ từ tỏi non mà trưởng thành."
Gà Mái Leo Núi
Phùng thị khẽ : "Nhắc đến hôn sự của lũ trẻ, Thủy Liễu là một cô nương, cần lo liệu sớm hơn một chút. Nữ nhi thể sánh bằng nam nhi, tuổi tác nếu quá độ e khó bề kén chọn."
Về chuyện hôn nhân đại sự của con cái, Tô Mộc Lam vẫn luôn tuân theo nguyên tắc lấy ý nguyện của chúng trọng. Cha nhiều lắm cũng chỉ nên khuyên bảo mà thôi. Dẫu chúng ưng thuận, hoặc dẫu nguyện ý sống độc , nàng vẫn thể chấp nhận.
Song, suy nghĩ của nàng quá đỗi tân thời, trái ngược với quan niệm đương thời rằng hôn sự của con cái tuân theo mệnh phụ chi ngôn và lời của mai mối. Bởi lẽ đó, Tô Mộc Lam chẳng đôi co thêm với Phùng thị, chỉ mỉm gật đầu:
"Việc quả thật sớm liệu tính mới ." " đó." Phùng thị híp mắt.
Ngày mười hai tháng Bảy là sinh thần của Bạch Thủy Liễu.
Nhà nông vốn chẳng quá cầu kỳ quy củ cho lễ cập kê của tiểu nữ nhi. Cha chỉ cần bày biện một bữa ăn thịnh soạn, nếu trong nhà tổ mẫu thì sẽ do tổ mẫu giúp nữ nhi búi tóc, cài trâm, đó lấy những đóa hoa chớm nở còn vương giọt sương mai rải xung quanh, là xem như thành lễ.
Trong Bạch gia, Tô Mộc Lam trưởng bối, nên nàng là mẫu lo liệu.
Vốn dĩ hai năm , Tô Mộc Lam định liệu rằng nếu công việc của Bạch Thủy Liễu tại Hồng Vận Lâu quá bận bịu, nàng và Bạch Thạch Đường sẽ tự phủ thành lo liệu việc, cũng là để Thủy Liễu khỏi bôn ba qua .
Song hiện giờ, Tô Mộc Lam chỉ còn hơn một tháng nữa là đến kỳ sinh nở, quả thật chẳng thể chịu đựng nổi sự nhọc nhằn. Nàng đành cho Bạch Thủy Liễu xin nghỉ mấy ngày ở Hồng Vận Lâu để về nhà.
Liêu chưởng quầy ở phủ thành tự hộ tống Thủy Liễu về nhà.
Trong nhà nhận thư, Bạch Thủy Liễu hôm mười một tháng Bảy sẽ trở về, liền sửa soạn từ ngọ thiện.
Bạch Lập Hạ và Cố Vân Khê khi trở về từ tộc học cũng ngóng trông đến mòn mỏi cổ.
Mãi cho đến khi vầng dương lui về tây, bên ngoài sân mới truyền đến tiếng hí vang của tuấn mã, ngay đó, bóng dáng Bạch Thủy Liễu thoăn thoắt như gió lướt sân.
"Nương, nhi trở về." Bạch Thủy Liễu nhanh chóng tiến lên phía , đỡ lấy Tô Mộc Lam đang tựa cửa ngóng trông.
"Dọc đường nóng bức, khát khô, đói lả chăng?" Tô Mộc Lam cầm khăn giúp Bạch Thủy Liễu lau mồ hôi trán: "Nhìn nhi kìa, mồ hôi thấm ướt cả gáy kìa."