Xuyên Về Cổ Đại, Mẹ Kế Làm Nông Nuôi Con Chồng - Chương 841

Cập nhật lúc: 2025-11-12 07:57:54
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tạ Quảng Bạch cũng thừa dịp mà cùng bọn họ trở về Tùng Thành.

Đối với việc về nhà, xa cách Lục Cảnh Nghiễn, Vạn Tân Nguyệt một trăm . ngại quy củ, hơn nữa Lục Cảnh Nghiễn cũng một mực khuyên ngăn, Vạn Tân Nguyệt cũng chỉ thể đồng ý.

Trở về một chuyến cũng , vặn nàng cũng trở về giám sát của hồi môn của , e là chuẩn chu đáo.

Vạn Tân Nguyệt nghĩ , trong lòng liền thư thái hơn bội phần.

Thời tiết chuyển sang mùa thu, khí trời dần chuyển lạnh. Cái rét năm nay đến sớm lạ thường, sáng sớm thức giấc thấy sương giăng mờ ảo, những kẻ sợ lạnh vội khoác thêm áo ngoài mỏng nhẹ. Trong viện, những đóa hoa cúc vẫn đơm hoa khoe sắc, tựa hồ như cảnh tuyết rơi mùa xuân, kim long bay thẳng lên trời cao, đến ngỡ ngàng.

Tô Mộc Lam hái một ít cánh cúc tươi, ủ thành hoa cúc thanh nhiệt giải độc, dự tính dùng dần những ngày đông giá rét.

Anh cả của Lưu thị từ Lưu gia trang mang tin vui đến, báo rằng mấy ngày Lưu thị hạ sinh một tiểu cô nương bình an vô sự, nặng tám lạng, tròn con vuông. Gia đình dự định ngày mười sáu tháng mười sẽ tổ chức tiệc đầy tháng, mời Tô Mộc Lam và Bạch Thạch Đường nhất định đến chung vui.

Từ khi Lưu thị gả cho Thường Đại Lực, hai vợ chồng họ sống hòa thuận ân ái. Cuối năm ngoái, Lưu thị cảm thấy cơ thể chút mệt mỏi, thường xuyên hoảng hốt đến khó chịu. Khi , trùng hợp Tạ Quảng Bạch đang ở thôn Bạch gia việc chữa bệnh từ thiện, y liền rảnh rỗi nên ghé qua khám thử cho nàng.

Vừa bắt mạch, phát hiện là hỉ mạch.

Lưu gia và Thường Đại Lực hết sức vui mừng. Chàng dám để Lưu thị bất cứ việc gì, hầu hạ nàng cẩn trọng như cung phụng Bồ Tát. Ngay cả Đại Hổ và Nhị Hổ cũng hớn hở mặt, suốt ngày lẩm bẩm mong Lưu thị nhất định sinh cho hai đứa chúng một .

Lưu thị cả nhà chăm sóc hết mực, Thường Đại Lực cũng luôn quan tâm tỉ mỉ từng li từng tí. Chỉ là tuổi tác Lưu thị rốt cuộc lớn, hơn nữa khi sinh Đại Hổ Nhị Hổ Hàn thị khắc nghiệt, trong tháng chăm sóc nên thể chút suy yếu. Thời gian m.a.n.g t.h.a.i nàng hết sức khó chịu, nôn ọe liên miên, bệnh phù hành hạ, cả đêm ngủ yên.

Cũng may Thường Đại Lực và nhà Lưu thị đều hết mực yêu thương và coi trọng nàng. Chỉ cần chút khỏe, họ liền lập tức mời Tạ Quảng Bạch hoặc Tần đại phu từ huyện thành đến khám. Thuốc dưỡng thai cũng uống liên tục, nhờ đó nàng mới cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.

Lần Lưu thị thể bình an hạ sinh hài tử, quả thực khiến thở phào nhẹ nhõm.

Tô Mộc Lam đồng ý với cả của Lưu thị rằng hôm đó nhất định sẽ đến, thêm vài lời chúc mừng. Sau khi tiễn cả Lưu thị về, nàng liền bắt đầu chuẩn lễ đầy tháng.

Nghĩ tới nghĩ lui, Tô Mộc Lam cuối cùng cũng quyết định đến cửa hàng trang sức ở huyện thành, mua một chiếc khóa trường mệnh ngụ ý bình an cát tường, phù hợp cho trẻ nhỏ đeo. Đến ngày tiệc đầy tháng, nàng và Bạch Thạch Đường sẽ cùng đến nhà Lưu thị.

Tiệc đầy tháng hôm đó náo nhiệt. Cửa hàng bán món ngon của Lưu thị buôn bán vô cùng hưng thịnh, còn thu mua gà, vịt, thỏ cùng trứng gà... ở Lưu gia trang, giúp dân Lưu gia trang kiếm ít tiền. Thường Đại Lực tính tình bụng, thường xuyên vui vẻ tay giúp đỡ bá tánh, bởi đều hết mực quý mến và tôn trọng hai họ.

Đôi uyên ương khó khăn lắm mới thành , hiện tại vất vả lắm mới một mụn con của riêng , bởi đều ăn mừng thật lớn.

Gia đình nông dân tổ chức tiệc đầy tháng cũng nhiều quy củ phức tạp. Nam nữ cần tách riêng bàn tiệc. Nam nhân đến sớm thì ở bên ngoài giúp đỡ chuẩn kê bàn ghế, còn phụ nhân thì trong phòng thăm Lưu thị và hài tử.

Hài tử mới tròn tháng, tuy phát triển , nhưng bởi vì sữa của Lưu thị , chăm sóc cẩn thận, nên lớn lên mũm mĩm, da thịt hồng hào. Cô bé quấy sợ lạ, thấy nhiều như cũng , còn mở to hai mắt tròn xoe, liếc tán loạn xung quanh. Thỉnh thoảng đưa bàn tay nhỏ bé miệng mút.

Song hài tử còn quá nhỏ, đôi tay linh hoạt, chẳng thể mút ngón cái, bèn cho cả nắm tay miệng.

Quần chúng trông thấy đều yêu mến thôi, song cũng hiểu tiết trời đang đông, hàn khí lớn e rằng chẳng cho hài tử, nên chỉ bên cạnh ngắm , cất lời khen ngợi một phen.

Tô Mộc Lam ngắm hài tử, thấy Lưu thị khí sắc tươi tắn, bèn đưa khóa bình an qua, : "Chút tâm ý mọn."

"Khiến Tô tẩu tử hao phí ." Lưu thị khẽ ngượng ngùng nhận lấy.

Khóa bình an tuy lớn, song khi đón lấy, Lưu thị bất ngờ sức nặng hề nhỏ.

Thấy chẳng như những chiếc khóa bình an khác thường rỗng ruột khiến đời chán ghét, Tô Mộc Lam hiển nhiên chọn loại đặc ruột. Tuy trông quá cầu kỳ, song tấm lòng cũng đủ.

Lưu thị định cất lời cảm tạ, nhưng bắt gặp ánh mắt của Tô Mộc Lam, nàng liền hiểu mặt đông , lời lẽ thích hợp bèn nén . Chỉ là nhất quyết mời Tô Mộc Lam an tọa, ngắm hài tử một lát.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-841.html.]

Thấy Lưu thị tuy đang trong cữ song khỏe mạnh vô ngần, trong lòng Tô Mộc Lam cũng thấy an lòng.

Hai cùng an tọa một chỗ, chuyện trò đôi câu tình.

Bên cạnh, Đại Hổ và Tiểu Hổ vây quanh nôi trẻ, dáng tiểu đại nhân, hướng về phía ba vị khách mà giới thiệu của , nét mặt dào dạt vẻ đắc ý.

Bộ dạng khiến những trong phòng bật thích thú, bên cạnh trêu ghẹo hai nhóc: "Hai các ngươi vui gì mà vui? Sau Xảo Nhi là tâm can bảo bối của cha nương các ngươi, hai các ngươi sẽ gạt sang một bên cho mà xem!"

"Vậy thì ?" Đại Hổ ngẩng cằm . "Hai tiểu tử bọn vốn dĩ bên cạnh , chúng càng học theo cha nương mà thương yêu ."

"Huynh sai!" Nhị Hổ cũng hết sức tán thành, "Đây chính là tâm can bảo bối của ba nhà chúng !"

Gà Mái Leo Núi

Hỏi chi! Một xinh đến nhường , phấn điêu ngọc trác, yêu còn kịp, lẽ nào vì lời khích bác của kẻ khác mà ghét bỏ nàng ?

Từ giờ, hai bọn trở thành ca ca, bảo vệ thật , yêu thương hết lòng.

Câu đáp lời khiến quần chúng một phen vui vẻ.

Trong phòng phụ nhân, một câu một câu, khí vô cùng náo nhiệt.

Bên ngoài thấy giờ cũng đến lúc, liền dọn tiệc chiêu đãi khách khứa.

Tiệc rượu đầy tháng thiết đãi theo kiểu liên hoan, nên đến tận tối khuya, khách khứa mới lục tục về.

Chờ khách khứa vãn, Tô Mộc Lam nán trò chuyện cùng Lưu thị, ôm bé Xảo Nhi phấn điêu ngọc trác một lát, mới cùng Bạch Thạch Đường trở về nhà.

Dọc đường, hai trò chuyện, phần lớn đều là Tô Mộc Lam khen ngợi Xảo Nhi nhà Lưu thị xinh , nhu thuận đáng yêu.

Khi cất lời, đôi mắt nàng tràn ngập vẻ yêu thích và sự mong chờ.

Nàng thực lòng yêu mến trẻ thơ.

Trong lòng Bạch Thạch Đường khẽ rung động, càng thêm cảm thấy y nên cùng Tô Mộc Lam một mụn con.

Song, nghĩ đến hài tử, Bạch Thạch Đường chợt nhận nhiều năm qua y và Tô Mộc Lam vẫn mụn con nào.

Rõ ràng thể cả hai đều cường tráng, Tạ Quảng Bạch cũng khẳng định hai họ hề bất kỳ vấn đề gì, vì lẽ gì mà hết đến khác vẫn tin vui?

Chẳng lẽ, là do y đủ siêng năng?

Phải , chắc chắn là như thế.

Dẫu cũng chẳng còn lý do nào khác để giải thích…

Bạch Thạch Đường nghĩ đến đây, liền thầm hạ quyết tâm trong lòng.

Mấy ngày , thiên quang trong xanh, vốn là mùa đông nhưng tiết trời vẫn chút ấm áp dễ chịu.

Bên trong huyện Tằng Ngân lúc trở nên náo nhiệt lạ thường.

 

Loading...