Xuyên Về Cổ Đại, Mẹ Kế Làm Nông Nuôi Con Chồng - Chương 839
Cập nhật lúc: 2025-11-12 07:57:52
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Thạch Đường suy nghĩ một lúc gật đầu: "Vậy thì theo lời tam ca , chúng mở một quầy t.h.u.ố.c ."
Mấy cửa hàng ăn , trong nhà thiếu tiền bạc, nhưng nếu mở thêm mấy cửa hàng, cũng thêm nhiều sản nghiệp để cho bọn nhỏ hơn, nhiều hơn một phần cũng là nhiều hơn một cái đảm bảo.
Không ai ngại nhiều tiền hơn cả.
Thấy Bạch Thạch Đường đồng ý dứt khoát như , tức giận mặt Tạ Quảng Bạch tiêu tan sạch sẽ, hắc hắc vỗ bả vai Bạch Thạch Đường: "Chỉ tứ hiểu nhất."
"Tốt, nếu chuyện gì chỉ cần ngươi lên tiếng, tam ca tuyệt đối sẽ ngần ngại mà giúp đỡ ngươi."
"Nếu như , tam ca cũng đừng ở đây chuyện nữa, mau chóng xem Hà thợ mộc ." Bạch Thạch Đường nhắc nhở.
"Đi liền." Tạ Quảng Bạch mặt mày tươi rói như hoa, chắp tay lưng nghênh ngang ngoài.
Bạch Thạch Đường cùng Tô Mộc Lam mỉm , nhanh chóng đuổi kịp từ phía .
Ba cùng phi ngựa thẳng đến nhà Hà thợ mộc tại thôn Lâm Gia.
Sau một hồi lâu xem bệnh, lông mày Tạ Quảng Bạch nhíu chặt.
"Cánh tay còn dễ , chủ yếu là do đầu xương khớp sưng to, dẫn đến thể cử động mạnh. Chỉ cần châm cứu, dán cao dược, trong vòng ba tháng là thể khôi phục gần như nguyên trạng. đôi chân …"
"Vị đại phu đây là một lang băm, xử lý chậm trễ, chân còn lắm. Mấy năm nay điều dưỡng đúng cách, gân cùng thịt ở bắp chân đều dấu hiệu teo . Cho dù chữa trị thì về cũng thể công việc nặng nhọc. Tồi tệ hơn nữa, e rằng còn thể bình thường ."
"Ta sẽ tiếp tục chữa trị đôi chân thương nữa, chỉ thêm tội chứ thể khỏi . Sau , sẽ kê thêm một vài đơn thuốc, để đến lúc trời mưa tiết trời lạnh cũng đến nỗi chịu nổi."
Quế thị và Hà Mộc Lâm xong những lời , tia hy vọng trong mắt họ dần tắt lịm với tốc độ mắt thường thể thấy.
Hai họ đồn Tạ Quảng Bạch là đại phu một hai thiên hạ, nếu cách nào trị, thì đến thần tiên cũng khó mà cứu vãn.
Khi nàng nàng mời Tạ Quảng Bạch đến khám bệnh, Hà Mộc Lâm vui mừng đến nhường nào, nàng đều rõ.
Bây giờ hai chân còn cách nào chữa trị, trong lòng Hà Mộc Lâm chịu bao nhiêu khổ sở…
Lòng Quế thị đau nhói, hai mắt đẫm lệ.
"Không cả, cả, tay chữa khỏi là . Chữa vẫn thể công việc mà." Hà Mộc Lâm mở miệng an ủi Quế thị.
Ít nhất cũng thể giúp một vài việc mộc nhỏ, chứng tỏ kẻ vô năng. Nếu chăm chỉ hơn, cũng thể kiếm sống đủ cho hai .
Ánh mắt Hà Mộc Lâm lấp lánh ý chí. Quế thị cũng hiểu ý tứ của , gật đầu, hướng về phía Tạ Quảng Bạch mà cảm tạ, "Làm phiền Tạ đại phu giúp phu quân chữa trị đôi tay thật là ."
"Đây là tất nhiên." Tạ Quảng Bạch mở chiếc dương nhỏ, lấy ngân châm từ trong đó , chuẩn châm cứu cho Hà Mộc Lâm.
Bận rộn đại khái gần một canh giờ, Tạ Quảng Bạch mới rút cây châm cuối cùng .
"Được , ngày mai sẽ . Liên tục thi châm mười ngày, chỉ cần uống t.h.u.ố.c đầy đủ thì sẽ khỏi hẳn." Tạ Quảng Bạch , "Ngày mai, khi đến, sẽ mang theo t.h.u.ố.c dán. Ta sẽ kê một toa thuốc, chiếu theo đó mà bốc thuốc, một ngày ba bữa đều uống. Đợi hết mười ngày thi châm, … kê thêm một toa t.h.u.ố.c nữa."
"Làm phiền Tạ đại phu."
Sau khi châm cứu, lúc cả Hà Mộc Lâm đẫm mồ hôi, sắc mặt tái nhợt, lời thành tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-839.html.]
Quế thị vội vàng tiến lên đỡ Hà Mộc Lâm xuống, cảm tạ Tạ Quảng Bạch. Chờ xong đơn thuốc, cảm tạ thêm một nữa, "Ngày mai sẽ thuê một chiếc xe đến huyện thành đón Tạ đại phu."
"Không cần phiền phức như . Mấy ngày nay trong huyện thành cũng chuyện gì, mà ở gần nhà tứ . Đường đến đây cũng quen thuộc, ngày mai tự đến là ."
Tạ Quảng Bạch , "Ta cũng đại phu của Hồi Xuân Đường, y thuật cao, suốt ngày mấy lời đạo lý."
Quế thị rõ tại Tạ Quảng Bạch cố tình hạ thấp danh tiếng bên ngoài của Hồi Xuân Đường, nhưng Tạ đại phu khách khí dễ chuyện như , trong lòng Quế thị cũng vô cùng cảm kích, nên cũng ý kiến gì với lời của Tạ Quảng Bạch.
Bạch Thạch Đường và Tô Mộc Lam thấy lời Tạ Quảng Bạch , đôi phu thê liếc , bật ý .
Người vẫn thường Tạ Quảng Bạch tâm tính ghi hận, quả sai chút nào.
"Song, d.ư.ợ.c liệu phô định đến khi nào thì khai trương?"
Đêm đó, Tô Mộc Lam giường hỏi Bạch Thạch Đường điều .
"Càng sớm càng ." Bạch Thạch Đường đáp lời, "Bệnh tình Lục thiếu gia định, đồn thể xuống giường . Chuyện bên Hà thợ mộc cũng chẳng tốn bao thời gian, Tam ca bên đoán chừng cũng chẳng ở lâu."
Phẫn nộ đến độ , ắt trút hết oán khí. Nếu thời gian chẳng còn nhiều, thì tận dụng cho triệt để.
Bạch Thạch Đường trầm ngâm chốc lát, ôm bả vai ngần ngà của Tô Mộc Lam nhẹ nhàng xoa bóp cho nàng. "Ngày mai, chinh lên phủ thành một chuyến. Giang gia tại phủ thành d.ư.ợ.c liệu phong phú, là danh môn d.ư.ợ.c phô lâu đời, nghĩ họ chắc hẳn sẽ nguyện ý hợp tác ăn với chúng ."
"Muốn phủ thành ư?" Tô Mộc Lam nhất thời chút hụt hẫng.
Ngự xe phủ thành ít nhất cũng tốn trọn một ngày đường, còn thương nghị chuyện ăn, e rằng mất đến ba bốn ngày mới xong xuôi chuyện.
Bọn trẻ ngày một lớn khôn, đều những mối bận tâm riêng, chuyện ăn chẳng cần nàng bận tâm, bởi thế thời gian rảnh rỗi của nàng ngày càng thêm dư dả.
Dù cho nàng thể trồng hoa, chế biến món ăn, cũng thể tìm cách tiêu khiển thời giờ, thế nhưng Bạch Thạch Đường ở nhà, Tô Mộc Lam cứ ngỡ thiếu hụt điều gì khôn tả.
"Ta đơn độc mã cưỡi ngựa , buổi tối chậm đôi chút vẫn thể về." Bạch Thạch Đường khẽ nhéo mũi Tô Mộc Lam, "Chẳng qua thâu mua nhiều d.ư.ợ.c liệu, tất cả đều tính theo giá chợ, cũng tốn nhiều thời gian, song sẽ về tương đối muộn, nhưng cũng chẳng đến nỗi quá khuya."
"Vậy ngày mai sẽ gói thêm chút hoành thánh, đợi về đêm thì dùng." Tô Mộc Lam , "Mùa hạ, tôm trong sông tươi ngon nhất, băm nhuyễn trộn cùng thịt heo nhân hoành thánh, vỏ mỏng nhân đầy đặn, bảo đảm sẽ mê mẩn."
"Thích ăn lắm. Phàm là món nương tử , đều thích ăn." Bạch Thạch Đường khẽ, tiện tay thổi tắt ngọn đèn bên cạnh.
Gà Mái Leo Núi
Ánh trăng lơ lửng cành liễu, tiếng liễu đung đưa trong gió đêm tiếng côn trùng rả rích lấn át.
Những ngày đó, Tạ Quảng Bạch luôn túc trực ở nhà, mỗi ngày đều đến Hà gia trang giúp Hà Mộc Lâm thi châm, chế t.h.u.ố.c dán.
Bạch Thạch Đường chinh phủ thành mấy lượt liên tiếp, mỗi đều trời hửng sáng rời nhà, đến khi tối mịt mờ mới trở về.
Mỗi bận trở về, y đều thể thưởng thức món điểm tâm đêm khuya do Tô Mộc Lam nàng tự tay chuẩn .
Món hoành thánh nhân tôm thịt heo, mềm mại thơm lừng, vỏ ngoài mỏng manh mềm mại, bên trong đầy ắp tôm thịt, kết hợp cùng tào phớ thanh mát...
Thật khiến mỗi nếm thử đều cảm thấy ngon miệng vô cùng.
Đã một đường cưỡi ngựa bôn ba mệt nhọc, lúc về đến nhà bụng đói meo, khi ăn ngon miệng phi thường, chẳng để ý mà quá chén lúc nào chẳng .
Chẳng bao lâu , Bạch Thạch Đường cảm thấy hình như y tăng thêm mấy cân thịt...