Xuyên Về Cổ Đại, Mẹ Kế Làm Nông Nuôi Con Chồng - Chương 832
Cập nhật lúc: 2025-11-12 01:30:58
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chuyện xảy ngoài mong đợi của Bạch Kim Bắc và Phùng Thị, bởi lẽ, theo ý của Tiểu Thúy, nàng ý thích Trương Môn Nghĩa từ lâu , nhưng Trương Môn Nghĩa đối với nàng chẳng mấy hòa nhã.
Vì thế, Bạch Kim Bắc còn chuẩn một tràng lời lẽ để khuyên giải Trương Môn Nghĩa.
Bây giờ, Trương Môn Nghĩa tới phủ, còn mang theo nhiều tiền bạc nữa, hiển nhiên bày bộ dạng vô cùng coi trọng Tiểu Thúy, khác hẳn với những gì họ hình dung.
Bạch Kim Bắc cùng Phùng Thị tò mò, kìm lòng, liền hỏi Trương Môn Nghĩa cớ gì sớm ngày cầu .
Trương Môn Nghĩa chút ngượng ngùng, nhưng cuối cùng cũng vẫn mở lời giãi bày.
Trước , tâm ý của Tiểu Thúy, cũng cảm thấy Tiểu Thúy chịu thương chịu khó, hiền thục, trong bụng cũng thầm ưa. Chỉ là tuổi tác của chẳng còn trẻ trung gì, là kẻ góa vợ, tiểu cô nương tươi tắn như đóa hoa là Tiểu Thúy đây, gả nhà một kẻ cục mịch như thì quả thực phần thiệt thòi cho nàng.
Thế là, Trương Môn Nghĩa liền sửa sang, dọn dẹp trong nhà một phen, dựng thêm hai gian phòng, cũng xây hàng rào, chia sân nhỏ cùng chuồng dê thành hai khu, trông cũng tươm tất, sạch sẽ hơn.
Ngoài , Trương Môn Nghĩa cũng chuyên tâm chăn nuôi bầy dê, khiến đàn dê sinh nở thuận lợi, cho nhiều dê con. Số tiền bán đều tích trữ cả, chuẩn sính lễ cầu cùng khoản tiền chuộc khế ước nô tỳ cho Tiểu Thúy.
Những chuyện thoạt vẻ đơn giản, nhưng thực tế chẳng hề dễ dàng, tốn hơn một năm trời ròng rã, bởi mới kéo dài đến tận bây giờ.
Sở dĩ quá nhiều biểu lộ tình cảm mặt với Tiểu Thúy, cũng là để Tiểu Thúy thể tìm một xứng đáng hơn ...
Bạch Kim Bắc và Phùng Thị , trong lòng cảm thán, cũng cảm thấy Trương Môn Nghĩa thành thật chất phác, bề ngoài trông vẻ thô kệch, nhưng thực tế là thương yêu trân trọng khác, cảm thấy Tiểu Thúy quả là phúc phận.
Tóm , Trương Môn Nghĩa bày tỏ tấm lòng, mối chuyện liền dễ dàng giải quyết, hai bên gia đình ưng thuận, liền định mối hôn sự .
Bạch Kim Bắc cùng Phùng thị đương nhiên chẳng hề nhận tiền chuộc khế ước nô tỳ của Trương Môn Nghĩa, ngược còn chủ động giải khế ước cho Tiểu Thúy, đồng thời thu xếp đồ cưới cho nàng y hệt như gả con gái trong nhà.
Về khoản tiền mà Trương Môn Nghĩa vốn định dùng để chuộc khế ước, vẫn kiên trì gửi, coi như tiền sính lễ.
Dẫu , gả con gái, sính lễ ắt hẳn thể thiếu.
Bạch Kim Bắc và Phùng thị nhận , định đó sẽ dùng tiền riêng hồi môn cho Tiểu Thúy.
Chuyện định, chỉ cần theo tục lệ kết hôn thông thường mà , Tô Mộc Lam gặp Phùng thị, cũng tiện miệng hỏi một câu.
"Chuyện , giao cho nhạc mẫu của lo liệu ." Phùng thị giảo hoạt: "Trong nhà, bao nhiêu năm nay chẳng việc vui gì để nhạc mẫu thu xếp. Giờ các việc vặt trong nhà cũng giao cho Tiểu Hồng và Tiểu Tử trông nom, thành nhạc mẫu của càng thêm nhàn rỗi."
"Ta bàn bạc với Kim Bắc, cảm thấy nhạc mẫu quá nhàn rỗi, mỗi ngày đều chẳng mấy tinh thần, liền đề nghị xem tình nguyện lo liệu chuyện ."
"Ban đầu, cũng sợ nhạc mẫu sẽ oán trách rằng cao tuổi mà còn kiếm chuyện cho . Ai ngờ nhạc mẫu xong chuyện vui vẻ hệt như đóa hoa , còn cam đoan với bọn rằng bọn chẳng cần xen nữa, bảo đảm sẽ lo liệu thật chu đáo."
"Ta suy nghĩ, đoán chừng trong nhà chỉ một Kim Bắc, nhạc mẫu của con gái, từ đến giờ từng trải nghiệm cảm giác gả con gái là thế nào, mua sắm đồ cưới . Giờ xem như cơ hội ."
"Lúc ngoài, thấy tìm thím Liễu bàn bạc xem chuyện gả con gái nên theo đúng quy củ , bước chân nhanh đến mức bàn chân cũng tạo gió luôn đó."
Người lớn vốn cũng hệt như trẻ con mà thôi, thích náo nhiệt, yêu việc mừng.
Thời gian qua, cuộc sống trong nhà Phùng thị dư dả, con cháu cũng đều hiếu thuận. Đối với bà cụ mà , thật sự là chuyện gì cần quan tâm, thành càng ngày càng lười nhác.
Người càng lười nhác, mục tiêu, thứ gì để chờ đợi, trong lòng chỉ cô đơn mà còn chẳng chút tinh thần nào. Đối với già mà , đó là điều chút nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-832.html.]
Lúc bận rộn, thấy sắp xếp việc cho khác, dẫu mệt nhọc mấy ngày, nhưng tinh thần khác biệt. Đối với già mà , trái quả là một chuyện .
Gà Mái Leo Núi
Phùng thị kể sinh động như thật, Tô Mộc Lam xong cũng hé miệng ngừng, tán đồng mà trực tiếp gật đầu: "Chuyện là như ."
Nói xong chuyện của Tiểu Thúy, hai sang chuyện khác, , mãi đến trời tối mới ai đường nấy.
Lại qua mấy ngày, Bạch Vĩnh Hòa và Bạch Mễ Đậu mới từ huyện học trở về.
"Sao bây giờ về?" Bạch Thạch Đường và Tô Mộc Lam ngạc nhiên hỏi.
Nhớ Bạch Mễ Đậu từng , đợi đến tiết Đoan Ngọ mới nghỉ, lúc chẳng qua chỉ mới cuối tháng hai, cũng chỉ mới khai giảng một tháng mà thôi.
"Hai bọn họ trở về đây là báo tin vui."
Chính là Quách chưởng quỹ đích đưa Bạch Mễ Đậu và Bạch Vĩnh Hòa về đây. Lúc mặt mũi ông tràn đầy ý : "Hai tiểu tử thi huyện đều nổi danh bảng vàng đấy, đây quả là một chuyện đáng mừng, nhất là Vĩnh Hòa, thi thành tích thứ hai, tuy Mễ Đậu kém một chút, nhưng cũng đến nỗi chót bảng, xem như là phần giữa chếch xuống một chút."
Tô Mộc Lam và Bạch Thạch Đường , hai mặt .
Bạch Vĩnh Hòa sách từ thủa nhỏ, vỡ lòng cũng sớm, thi đậu thứ hai thì gì là lạ.
Còn Bạch Mễ Đậu đây, tuổi còn nhỏ, thời gian đèn sách cũng ngắn ngủi, thi đậu hạng giữa thì cũng là chuyện thường tình.
Lần đầu tiên tham gia thi huyện thể đỗ đạt, đối với Bạch Mễ Đậu mà , đây thật sự là một điều vô cùng .
Song chuyện Bạch Mễ Đậu thi huyện, Tô Mộc Lam và Bạch Thạch Đường chẳng gì.
Vợ chồng họ liếc , lộ chút biểu cảm nào mặt. Họ chỉ tiễn Quách chưởng quỹ về Linh Lung Các, đưa thêm chút điểm tâm cho Bạch Vĩnh Hòa, coi như mừng bé thi đậu.
Sau khi khách khứa đều rời hết thảy, lúc Tô Mộc Lam và Bạch Thạch Đường mới cùng Bạch Mễ Đậu tiến chính sảnh.
"Kỳ thi huyện, theo lẽ thường chỉ dành cho hiền tài tiếng trong thôn và tú tài đạt khoa cử. Con cách nào mà tham dự ?" Bạch Thạch Đường hỏi.
"Con âm thầm tìm gặp thúc công lý chính, nhờ thúc tìm trong thôn giúp con, thỉnh cầu huyện học, để giúp con tìm học sinh của , cùng tiến cử con như một hiền tài." Bạch Mễ Đậu đáp lời.
Bạch Thạch Đường đưa mắt Bạch Mễ Đậu: "Sao một chuyện lớn như mà con chẳng đả động một lời nào với trong nhà?"
Bạch Mễ Đậu gãi đầu: "Con cũng chỉ thử vận may, theo Vĩnh Hòa ca ca cho vui thôi, ngờ kinh động đến . Con vốn định đợi kết quả mới báo với trong nhà."
Rõ ràng, Bạch Mễ Đậu giấu giếm chuyện , chỉ khoe khoang thành tích với trong nhà.
Tô Mộc Lam thấy những lời , trong lòng đều hiểu thấu.
Chuyện học hành thi cử, chỉ thể lý giải bằng lẽ thường? Trong thời cuộc hiện nay, dù là bậc hiền giả cũng khó lòng thoát tục, vẫn mong thể đỗ đạt công danh để vang danh thiên hạ.
Bạch Mễ Đậu là con trai duy nhất trong nhà, đương nhiên bé cũng mang một áp lực nhỏ.
Tô Mộc Lam trong lòng khẽ thở dài, an ủi Bạch Mễ Đậu vài lời.
Bạch Thạch Đường nghiêm khắc răn đe: "Bạch Mễ Đậu, con mang họ Bạch, là con ruột trong nhà . Con phụ , mẫu , các tỷ tỷ, cả những yêu!"