Xuyên Về Cổ Đại, Mẹ Kế Làm Nông Nuôi Con Chồng - Chương 83

Cập nhật lúc: 2025-10-24 03:15:46
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trải qua nhiều phiên chợ ở trấn, tiếng tăm sạp hàng bán khoai lang sấy dẻo và bỏng ngô của Tô Mộc Lam lan rộng khắp nơi. Đặc biệt là đến phiên chợ khoai lang sấy dẻo để bán, khi Tô Mộc Lam rao lớn về món khoai lang sấy dẻo, những khác liền vội vàng tới mua.

Bỏng ngô và cơm cháy tuy là món ăn đời , nhưng bởi vì thơm giòn ngon miệng, là món ăn vặt thích hợp nhất để tiêu khiển trong ngày hè nóng bức, nên vô cùng yêu thích.

Có thể , cả con phố, sạp hàng nhà Tô Mộc Lam là yêu thích nhất, cũng là nơi đông đúc nhất, náo nhiệt nhất.

“Nương, việc ăn của nhà chúng thật !” Bạch Trúc Diệp là đầu tiên cùng Tô Mộc Lam đến phiên chợ. Nhìn thấy dòng mắt ngừng đổ về, từng đồng tiền xu lượt túi của nhà , đôi mắt của tiểu cô nương đều mở to tròn.

“Nương món ăn ngon đến thế , buôn bán đương nhiên là .” Bạch Mễ Đậu vươn cằm lên, đầy vẻ đắc ý.

“Nhìn cái dáng vẻ của kìa, đuôi cũng sắp vểnh lên trời , cứ như món ăn đó do . Đây là món ăn của nương mà.” Bạch Trúc Diệp nặn mũi Bạch Mễ Đậu.

Bạch Mễ Đậu một bên tránh né, một bên mặt quỷ đáp: “Đương nhiên là do bản lĩnh của nương lớn, mới lấy đó đắc ý chứ. Đáng tự hào nhất!”

Bạch Trúc Diệp xoa tai, cảm thấy những lời Bạch Mễ Đậu chẳng bất cứ vấn đề gì.

Viptruyenfull.

com - ebook truyện giá rẻ

Gà Mái Leo Núi

Không chỉ Bạch Mễ Đậu, ngay cả tiểu cô nương Bạch Trúc Diệp cũng cảm thấy như .

Bạch Trúc Diệp nhếch môi , cái cằm cũng vươn lên y như Bạch Mễ Đậu.

Tô Mộc Lam thấy đám trẻ đùa nghịch, khẽ nhếch môi , tiếp tục mời chào khách mua đồ ăn.

Việc buôn bán đồ ăn thuận lợi, đến lúc mặt trời lên cao giữa bầu trời,

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-83.html.]

những chiếc sọt tre lớn nhỏ dường như đều vơi đáng kể.

“May mà đến muộn, nếu thì thật sự chẳng mua thứ gì .” Ngô Điền Phúc lau mồ hôi trán, “Còn sót những thứ , đều đưa hết cho . Đặc biệt là cơm cháy , cân hết cho , đám trẻ trong nhà vô cùng thích, đến cả hàng xóm cũng dò hỏi mua ở , nhờ lúc về nhà mang về một chút.”

“Được thôi.” Tô Mộc Lam đem khoai lang sấy dẻo, bỏng ngô và cơm cháy còn sót , cân trọng lượng, đó đưa cho Ngô Điền Phúc tính tổng tiền. “Cơm cháy còn sót đè nên chút bể, cân cao một chút, Ngô thúc tổng cộng chỉ cần đưa tám văn tiền là .”

“Được.” Ngô Điền Phúc đưa tiền, cùng Tô Mộc Lam và đám nhóc trò chuyện vài câu, đoạn cầm lấy đồ mà rời .

Đi một lát , đưa cái giỏ tre nhỏ trong tay cho Tô Mộc Lam. “Suýt nữa quên mất , về đậu phụ lông cho nàng, nàng cầm về nếm thử xem .”

Lúc mua sắm, Ngô Điền Phúc hề đề cập đến chuyện đậu phụ lông, mãi đến khi thanh toán xong xuôi mới nhắc đến. Quả nhiên, Ngô Điền Phúc là ngay thẳng, chuyện nào chuyện đó, chẳng hề lợi dụng.

Trong lòng Tô Mộc Lam càng thêm mấy phần khâm phục Ngô Điền Phúc, nàng nhận lấy giỏ hàng, : “Đa tạ Ngô thúc. Chiếc giỏ , đợi lên phiên chợ, sẽ gửi .”

“Ôi, chuyện gì to tát, lúc nào cũng .”

Ngô Điền Phúc đáp , đám trẻ bên cạnh Tô Mộc Lam bắt đầu thu dọn đồ đạc, cũng quấy rầy thêm, nhanh chóng trở về sạp hàng của việc.

Tô Mộc Lam đem mấy sọt tre trống , một sọt tre lớn cùng mấy giỏ tre nhỏ, chia đều vác hai bên vai, nàng vẫy tay với đám trẻ, : “Đi thôi, nương đưa các con xẻ vải.”

“Đi bộ...”

Đám trẻ vui vẻ theo nàng.

Sạp bán vải ở phiên chợ ít, đều là vải tự dệt, so với hiệu vải thì rẻ hơn gấp đôi, nhưng kiểu dáng thì đa dạng.

 

Loading...