Xuyên Về Cổ Đại, Mẹ Kế Làm Nông Nuôi Con Chồng - Chương 828

Cập nhật lúc: 2025-11-12 01:30:54
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Lần với ngươi, chuyện , Bạch Thạch Đường nảy sinh nghi ngờ, cũng thấy bản chịu tổn thất ít, trong đầu chẳng còn mảy may nghĩ đến chuyện ăn nữa. Hai chúng thu về một khoản tiền nhỏ , cũng phân chia rành mạch, mỗi đều an sống hết phần đời còn ."

"Ngươi nhỉ, cả ngày vẫn còn nghĩ xem kiếm lời bao nhiêu bạc đây? Ngươi sẵn lòng tự nhảy hố lửa, còn kéo theo!"

Trần Thượng buông lời lẽ cay nghiệt, đoạn phắt dậy ngoài.

Gà Mái Leo Núi

Quách Thủy Sinh đầu tiên sững sờ, kế đó liền lộ vẻ tức giận, tiến lên ngăn Trần Thượng.

"Tên khốn nhà ngươi! Lúc , ngươi như đinh đóng cột với rằng Bạch Thạch Đường sai ngươi Hàng Châu mua tơ sống, dặn trong thời gian tìm mua càng sớm càng , mà nay ngươi chối bay chối biến từng với việc ?"

"Bạch Thạch Đường khi nào từng bảo mua tơ sống?" Trần Thượng , khi cơn giận thoáng qua, sự ngạc nhiên càng thêm chất chồng.

"Chính là , khi sai ngươi lấy mấy tấm vải từ Linh Lung Các, ngươi cho mang vải đến chỗ , bức thư kẹp trong mấy tấm vải , chữ nghĩa rõ ràng rành mạch như mà!"

Quách Thủy Sinh chỉ thẳng mặt Trần Thượng mà quát mắng: "Giấy trắng mực đen rành rành đó, ngươi còn thế nào đây? Ngươi còn dám chối? Có ngươi lén tìm mua, độc chiếm bạc đó, nên lừa rằng chuyện ?"

"Trần Thượng , ngươi cũng đừng quên, hai chúng là châu chấu cùng sợi dây thừng. Nếu mệnh hệ nào, cũng sẽ phanh phui tất thảy việc của ngươi. Dựa tính nết của Bạch Thạch Đường , ngươi thử nghĩ xem sẽ xử trí ngươi !"

"Ngươi chỉ suông như , ngươi nghĩ xem, ngoài liệu tin? Nếu thật sự ầm ĩ đến mức đó, sẽ là ngươi vu oan giá họa cho !" Trần Thượng chịu yếu thế, lập tức phản bác.

Quách Thủy Sinh , thật sự là tham tiền đến phát điên , vì bạc mà đến những lời lẽ như cũng thể buông khỏi miệng.

Hắn chẳng buồn nghĩ xem, rõ ràng bản từng từ giã Linh Lung Các, Quách Thủy Sinh còn dám bịa đặt lời dối để uy h.i.ế.p , lẽ nào cho rằng thực sự ngu ư...

Trong lòng Trần Thượng khinh bỉ phỉ nhổ một phen, nhưng lập tức ngẩn .

Lời dối như , quả là phần quá mức vụng về. Theo lý mà , Quách Thủy Sinh lẽ nào ngu dốt đến mức bịa lời dối vụng về thế để uy h.i.ế.p ?

Trần Thượng trầm ngâm suy nghĩ, dần bình tĩnh , ngước Quách Thủy Sinh: "Ngươi , khi từng thư cho ngươi ư?"

"Vô vị!" Quách Thủy Sinh quát lớn: "Nếu ngươi thư cho , hà cớ gì tìm mua vật phẩm chứ? Lại còn dặn âm thầm kín đáo, đừng để ngoài phát hiện, còn rằng giờ ngươi tiện cửa hàng dễ dàng, cũng là vì Bạch Thạch Đường dấy lên hoài nghi, cứ dùng cách đưa thư như thế . Bản văn tự giấy trắng mực đen vẫn cất giữ tại gia đấy, nào, cần mang đến ném lên mặt ngươi mới ?"

Trần Thượng trầm ngâm chốc lát: "Vậy cuộc gặp mặt tại quán ngày hôm nay, cũng là do hẹn ngươi đến?"

"Đó là lẽ đương nhiên." Quách Thủy Sinh Trần Thượng hệt như một kẻ ngốc: "Ngươi bảo một tên tiểu nhị truyền lời cho , dặn tới tửu lâu đợi ngươi, đôi điều về chuyến ngươi sang Hàng Châu thu mua tơ tằm nên mới đến."

Nghe Quách Thủy Sinh , Trần Thượng hít một khí lạnh, sống lưng lạnh toát, sắc diện cũng trở nên trắng bệch như tờ giấy.

Thấy cả Trần Thượng run rẩy, Quách Thủy Sinh phần khó hiểu: "Chuyện đúng ?" Quả là bất thường!

Bờ môi Trần Thượng mất huyết sắc, giọng càng run rẩy hơn: "Ta một đứa bé, rằng ngươi cho nó một xâu mứt quả, dặn nó truyền lời cho , kêu tới tửu lâu hội ngộ..."

Quách Thủy Sinh cũng chưng hửng, một lúc mới hồn.

Hóa kẻ giữa, liên tục truyền tin cho cả hai đây mà!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-828.html.]

Về phần kẻ là ai, mục đích là gì, dù là kẻ ngốc cũng đoán !

Sắc mặt của Quách Thủy Sinh cũng vô cùng tệ hại, lúc chẳng còn tâm trí nào bàn chuyện mua bán tơ tằm với Trần Thượng nữa, vội vã mở cửa nhã gian, toan bỏ chạy ngoài.

Kết quả bước cửa đụng một ảnh cao lớn đối diện. Quách Thủy Sinh đ.â.m sầm nọ, thể lảo đảo, kịp vịn khung cửa bên cạnh ngã phịch xuống đất.

Mà lúc Trần Thượng thấy diện mạo của vị khách , cũng ngây như tượng gỗ, hai chân nặng trĩu như rót chì, thể nhúc nhích dù chỉ một phân.

Bạch Thạch Đường hai kẻ kinh hãi thôi mặt, nhấc bước tiến phòng, đoạn đóng cửa nhã gian . Y dời một chiếc ghế tới án ngữ cửa, tiện tay cầm tách còn nóng hổi, nhấp một ngụm.

Tất cả động tác đều chậm rãi, ngoài mặt y hề lộ vẻ tức giận, nhưng hai Trần Thượng với Quách Thủy Sinh thể cảm nhận cỗ lửa giận ngút trời bốc từ y.

Trần Thượng là phản ứng đầu tiên, nhanh chóng quỳ sụp xuống đất: "Chủ nhân, xin phân trần, nhất thời mỡ heo che mắt, tâm trí mờ mịt, Quách Thủy Sinh ...."

"Nghe Quách Thủy Sinh giật dây, cho nên lúc thu mua tơ tằm mới nhờ danh nghĩa của để thu mua hàng hóa , xoay vòng nâng giá thêm hai mươi phần trăm, bán cho chưởng quỹ Mạnh ở phủ thành, bỏ túi bạc đó, lấp chỗ trống trong tư khố Linh Lung Các. Sau khi trở Linh Lung Các thì bên trả lô hàng của chúng , hề mua tơ tằm."

Bạch Thạch Đường cắt ngang lời Trần Thượng, trầm giọng .

", quả đúng là như ." Trong giọng của Trần Thượng đầy vẻ run rẩy: "Chủ nhân, thật sự chỉ là nhất thời hồ đồ mà thôi."

"Chủ nhân cũng , gia cảnh khốn khó, mấy năm nay suốt ngày phụ cứ sa rượu chè, cờ bạc, phong nguyệt. Trong nhà mắc nhiều khoản nợ nần, bây giờ mẫu già yếu bệnh tật, cả gia đình chỉ trông cậy một mưu sinh mà thôi."

"Mỗi ngày đều dùng cám bã, gia cảnh bần hàn nên xiêm y vẫn vá víu như thuở nào, chỉ ăn bánh cao lương đen thô ráp. Ngẫu nhiên, mua tơ sống, thuyền tình cờ gặp Quách Thủy Sinh. Chúng hàn huyên đôi lời, mua tơ sống việc ở Linh Lung Các, liền xúi giục chuyện thất đức , bảo rằng sẽ tìm mua, đến lúc đó chỉ cần trở tay một cái, sẽ ngay tức khắc kiếm khoản bạc lớn."

"Về phần ngài chủ quán, nếu chẳng thành, cũng chỉ là một thương vụ thất bại. Linh Lung Các gia nghiệp đồ sộ, phỏng chừng cũng mảy may tổn thất. Khi , lòng tham của liền nổi dậy..."

"Chủ quán, chủ quán, mong ngài hãy nể tình mấy năm ròng việc cần mẫn, thật thà tại Linh Lung Các mà tha thứ cho ."

Trần Thượng rưng rức , còn Bạch Thạch Đường vẫn dung nhan chút biến sắc, từ tốn đặt chén tay xuống bàn: "Ngươi bảo ngươi Quách Thủy Sinh xúi giục, hỏi ngươi một câu, việc ngươi lấy mười phần trăm tổng tiền hàng của Linh Lung Các, còn đó là chi phí giao tế, đây cũng là chủ ý của Quách Thủy Sinh ?"

"Chuyện ... quả thực ."

Là do Trần Thượng cảm thấy nếu thương vụ thành, mà tiêu xài ít nhiều thì khó lòng khiến tin tưởng.

Viện cớ là khoản chi phí giao tế cũng sẽ đáng tin hơn đôi phần, hơn nữa cũng lý do để biển thủ thêm một khoản bạc.

Chuyện , cũng che giấu Quách Thủy Sinh.

, Quách Thủy Sinh chỉ tùy tiện tìm một kẻ mua, còn loại chuyện mạo hiểm, hao tâm tổn sức như thế , hai chia đôi, Trần Thượng cảm thấy bất công.

Biển thủ thêm khoản bạc lớn hơn, trong lòng cũng còn ấm ức như nữa.

Lúc , đối mặt với sự cật vấn của Bạch Thạch Đường, Trần Thượng chẳng những phản bác, cũng chẳng giải thích lời nào, chỉ cúi gằm mặt, im lặng như tờ.

 

Loading...