Xuyên Về Cổ Đại, Mẹ Kế Làm Nông Nuôi Con Chồng - Chương 815
Cập nhật lúc: 2025-11-12 01:30:40
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nếu hoài nghi điều gì bất thường, gửi một bức thư hỏi thăm Tiết chưởng quầy cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Song nếu là bến tàu mà hỏi...
Tuy rằng vận chuyển bằng thuyền quá nhiều tuyến đường, nhưng đến tận bến tàu để hỏi rõ hướng của hàng hóa, e rằng khó lòng dò hỏi .
Tô Mộc Lam trong lòng chút hoài nghi, nhưng bình thường Bạch Thạch Đường vẫn luôn việc vô cùng cẩn trọng và nghiêm cẩn, nếu ắt hẳn cũng suy tính riêng của , bởi thế nàng liền chẳng hỏi thêm lời nào, chỉ gật đầu.
"Chẳng chuyện gì to tát, chỉ là chợt nảy sinh lòng hiếu kỳ, thêm đôi chút thôi."
Bạch Thạch Đường lo Tô Mộc Lam bận tâm việc kinh doanh của nên liền dời lời sang việc khác: "Buổi chiều thấy nàng mua nhiều đồ gia vị, đặt thêm một ít cá chép, là chuẩn cá chiên ?"
" , thấy cũng mấy ngày nữa là đến Tết , nấu thêm một ít cá chiên để trong nhà nếm thử. Lũ nhỏ cũng sắp trở về , để cho bọn chúng ăn cho thỏa thích."
Cá chiên thể quanh năm, nhưng nếu về chuyện ẩm thực, thì đợi đến khi mùa đông lạnh nhất, cũng chính là thời điểm cuối năm, mới là lúc ngon nhất để thưởng thức.
Chiên lửa nhỏ đến mức cả xương cá cũng giòn tan, để nguội tự nhiên trong tiết trời giá lạnh, thì chất keo tiết từ cá trong quá trình chiên sẽ đông đặc thành một lớp màng trong suốt. Cắn một miếng sẽ cảm thấy thơm ngào ngạt, hơn nữa còn ăn hoài chẳng chán.
Mấy đứa nhỏ trong nhà đều thích ăn, hơn nữa năm nào cũng ồn ào rằng đủ khẩu phần.
Lần , Tô Mộc Lam liền quả quyết mua thêm một ít cá chép, cá trích,... để chuẩn cá chép chiên nguyên con, nấu thêm mấy miếng cá chiên thái thành từng khối, mỗi thứ một ít để lũ trẻ thể ăn đủ.
"Nhẩm tính ngày tháng, lũ nhỏ ắt hẳn cũng đến kỳ trở về ." Bạch Thạch Đường cũng khẽ cảm thán.
Bạch Lập Hạ vẫn luôn ở nhà, Bạch Trúc Diệp thì tuy theo Tần ma ma học thêu thùa, song mỗi ngày đều trở về nhà, lúc nào cũng thể gặp mặt.
Bạch Mễ Đậu ở trong huyện học, tuy hai tháng thể về nhà một , nhưng bởi vì vị ở bên đó thấy Mễ Đậu chăm chỉ hiếu học, là đứa trẻ thông minh lanh lợi, liền dốc lòng dạy dỗ. Bởi , Mễ Đậu càng thêm cần cù siêng năng, trừ về nhà tiết Trung Thu ngày rằm tháng Tám, từ đó đến nay đều chuyên tâm học hành tại huyện học.
Ngay cả khi Tô Mộc Lam và Bạch Thạch Đường đến huyện học thăm hỏi, song cũng chẳng gặp con, chỉ gửi chút đồ dùng trở về.
Về phần Bạch Thủy Liễu bên thì khỏi , dĩ nhiên khi lên Hồng Vận Lâu ở phủ thành liền vẫn luôn trở về nào. Trong suốt quãng thời gian , Tô Mộc Lam và Bạch Thạch Đường cũng chỉ ghé thăm hai lượt, mỗi gặp gỡ cũng chỉ kịp vội vài câu.
Tô Mộc Lam càng nghĩ càng thêm nhung nhớ lũ trẻ.
Bạch Thạch Đường cũng chẳng khác chi.
Tô Mộc Lam đặt mua thứ lũ trẻ ưa thích, từ thức ăn thức uống đến vật dụng hằng ngày. Bạch Thạch Đường cũng sắp xếp đón Bạch Thủy Liễu và Bạch Mễ Đậu trở về.
Đến ngày hai mươi tháng Chạp, hai tỷ Bạch Thủy Liễu và Bạch Mễ Đậu đều lượt trở về nhà.
Đã lâu gặp, Tô Mộc Lam thấy hai đứa nhỏ liền cực kỳ vui mừng, hốc mắt nàng ướt át đôi chút, vẫn luôn nắm tay lũ trẻ ngừng dặn dò lặp lặp một hồi lâu.
Nào là cao lớn hơn , ở bên ngoài ăn ở , ăn no mặc ấm chăng, ngày thường dậy khi nào, ngủ khi nào…
Có thể là từ việc nhỏ nhặt đến chuyện đại sự, đều bỏ qua.
Bạch Thủy Liễu và Bạch Mễ Đậu thấu hiểu tấm lòng Tô Mộc Lam lúc thao thao bất tuyệt đều là bởi lòng quan tâm dành cho chúng, bởi hề cảm thấy lời của nàng nhàm chán, ngược còn kiên nhẫn đáp lời, kể cho Tô Mộc Lam bao chuyện thường nhật thú vị...
Về phần Bạch Lập Hạ và Bạch Trúc Diệp, lâu gặp đại tỷ cùng tiểu , đợi đến khi màn đêm buông xuống, các bậc trưởng bối đều an giấc, chúng liền lén lút tụ tập trong phòng, trò chuyện đến tận nửa đêm. Chỉ khi mí mắt thực sự thể mở nổi nữa, chúng mới tự ngủ.
Vài ngày đoàn tụ sum vầy nhanh chóng trôi qua, chớp mắt đến Tết Ông Táo.
Gà Mái Leo Núi
Dù Cố Vân Khê cũng cùng Bạch Thủy Liễu và Bạch Mễ Đậu, hai khó khăn lắm mới trở về, ở thêm vài ngày vui chơi, nhưng Tết Ông Táo là ngày đoàn viên, thể ở bên cạnh nhà, nên đành trở về nhà .
Ngày cúng tế Ông Táo là một ngày trọng đại, các gia đình đều vô cùng coi trọng.
Cả nhà quây quần bên mâm cỗ thịnh soạn, cùng thưởng thức kẹo mạch nha, sủi cảo, sum vầy ăn bữa tối đoàn viên ấm cúng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-815.html.]
Gia đình Tô Mộc Lam và Bạch Thạch Đường càng thêm náo nhiệt.
Thứ nhất, là bởi bọn nhỏ đều trở về, trong nhà thêm nên khí càng thêm rộn ràng; ngoài , năm nay còn thêm Tạ Quảng Bạch và Vạn Tân Nguyệt, đều là những vui vẻ, hoạt bát, tiếng giòn tan gần như phá tung mái nhà mà vang vọng ngoài.
"Cha cháu và Nhị thúc thúc vẫn thể kịp về đến đây để dùng bữa cơm đoàn viên ." Tạ Quảng Bạch nhấp một ngụm rượu, khẽ tặc lưỡi.
Đây là loại rượu cao lương ủ tại địa phương, hương vị êm dịu mà nồng đậm. Sau khi Tạ Quảng Bạch nếm thử một liền lập tức yêu thích, cho dù lúc dùng bữa xong vẫn uống thêm hai chén nữa.
"Không đến kịp thì thôi, đến chậm một chút thì cháu còn thể thảnh thơi thêm hai ngày…."
Lời của Vạn Tân Nguyệt còn dứt, một tiếng động nặng nề vang lên: "Thảnh thơi? Ta thấy là con chỉ gây phiền phức ở bên ngoài mà thôi."
Vừa thấy âm thanh , Vạn Tân Nguyệt liền giật , vội vàng đặt đũa xuống và bật dậy.
Tấm rèm vén lên, Vạn Bằng Vân bước chính sảnh, theo là Phan Lương Tiến.
"Đại ca, Nhị ca." Bạch Thạch Đường dậy đón chào.
Đã lâu gặp, nên khi thấy Vạn Bằng Vân và Phan Lương Tiến, khuôn mặt Bạch Thạch Đường cũng hiện lên vẻ kích động, vội vàng mời bọn họ xuống.
"Ta và lão Nhị gõ cửa một lúc lâu mà thấy động tĩnh gì, đoán là các ngươi ở trong phòng thấy nên liền thẳng sân luôn."
Vạn Bằng Vân : "Đây hẳn là và các cháu gái của ."
Tô Mộc Lam dẫn bọn nhỏ chào hỏi Vạn Bằng Vân và Phan Lương Tiến, đó mang bàn ghế và nước mời.
Bữa cơm tất niên dùng xong, nên lúc khi mấy lớn đang trò chuyện, bọn nhỏ liền phòng của Bạch Thủy Liễu để chơi phi hoa lệnh.
(Phi hoa lệnh vốn là một trò chơi chữ khi xưa uống rượu, bắt nguồn từ thú chơi thơ của xưa, nó đặt tên theo câu nổi tiếng "Hoa bay khắp phố xuân" trong "Hàn thực" của Hàn Hồng, một nhà thơ thời Đường.
Khi chơi phi hoa lệnh, thể sử dụng các câu từ các bài thơ và bài hát, nhưng các câu chọn thường quá bảy chữ.)
Trẻ con thể uống rượu, nên liền thế bằng và điểm tâm.
Vạn Tân Nguyệt cũng nhân cơ hội đó trốn cùng chơi với bọn nhỏ.
Vạn Bằng Vân và Bạch Thạch Đường nhiều năm cách biệt, nay gặp dĩ nhiên hàn huyên tâm sự cho thỏa. Chàng chẳng còn bận lòng đến Vạn Tân Nguyệt, cứ để mặc nàng tự do dạo chơi.
Hiểu rõ Vạn Bằng Vân cùng Phan Lương Tiến đường sá xa xôi, kịp dùng bữa lót , Tô Mộc Lam bèn đoan trang bếp, bận rộn một hồi để chuẩn tươm tất.
Trong bếp sẵn sủi cảo thịt heo thơm ngon, cá chiên vàng ươm, thịt dê hầm nhừ, thêm món nộm cần tây đậu phộng thanh mát cùng bắp cải giấm chua khai vị.
Món chay món mặn, cả món nóng món nguội, thảy đều là những thức ăn gia đình đạm bạc, chốc lát dâng lên bàn tiệc.
"Vừa đặt chân đến, khiến vội vã chu ." Vạn Bằng Vân vội vã chắp tay tạ thôi.
"Đại ca khách sáo quá . Bạch Thạch Đường nhà nay vẫn thường nhắc đến và Nhị ca. Thật khó khăn lắm mới mong ngóng hai vị đến thăm, trong nhà cũng chỉ bữa cơm đạm bạc, mong hai vị chớ chê bai." Tô Mộc Lam đáp lời, nở nụ tươi tắn, tay bưng chén rượu ủ ấm đặt lên bàn.
Chư vị nam nhân quây quần uống rượu đàm đạo, Tô Mộc Lam thấy ở tiện bèn cáo lui, đoạn dọn dẹp lò than, đun sôi nước để tiện cho họ pha thưởng thức .
Sau đó, nàng liền phòng đám trẻ, cùng bọn chúng chơi phi hoa lệnh.
Trong chính sảnh, Bạch Thạch Đường, Tạ Quảng Bạch cùng Vạn Bằng Vân, Phan Lương Tiến tiếp tục chén tạc chén thù, chuyện trò rôm rả.
Nhóm cứ thế náo nhiệt đến tận nửa đêm mới chịu dừng nghỉ, an giấc.