Xuyên Về Cổ Đại, Mẹ Kế Làm Nông Nuôi Con Chồng - Chương 788

Cập nhật lúc: 2025-11-10 10:56:22
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cần rằng, năm đó Lục Cảnh Nghiễn thương trầm trọng đến nỗi tật nguyền như hiện giờ… chính là do liên quan tới việc cưỡi ngựa mà .

Tiểu tư thầm mang oán hận trong lòng, nhưng chỉ vì hai lời mà Lục Cảnh Nghiễn răn dạy, lúc nào dám cất lời nữa, chỉ khẽ hạ giọng thưa: "Thiếu gia, ngoài trời gió lớn, nên hồi phủ thôi."

Bấy giờ Lục Cảnh Nghiễn mới sực tỉnh tinh thần, khẽ gật đầu, "Ừm." Tiểu tư bèn đẩy xe lăn bên trong.

Bánh xe gỗ khẽ phát tiếng kẽo kẹt.

Từ cửa lớn đến sân viện của Lục Cảnh Nghiễn, qua chính sảnh, bốn góc sân đều trồng đầy hoa mai, phần lớn nụ hoa đua nở rộ, tựa những chiếc đèn lồng vàng tươi bé xinh treo lủng lẳng cành.

Lục Cảnh Nghiễn dừng chân giây lát, bèn dặn dò: "Ngươi cắt vài cành hoa mai, cắm bình đặt ở thư phòng ."

"Vâng, Thiếu gia." Tiểu tư vội vàng đáp lời.

Mặt trời lặn hẳn, hôm nay trời tối xuống thật mau.

Khắp các hộ gia đình đều thắp đèn dầu, từng đốm sáng lung linh tựa vì đêm.

Tô Mộc Lam cũng thắp sáng mấy chiếc đèn lồng gió trong sân.

Thức ăn bàn nguội lạnh vài phần, Vạn Tân Nguyệt cùng Bạch Lập Hạ mới khoan thai hồi phủ tối muộn.

Nhìn Vạn Tân Nguyệt buộc ngựa chuồng, Bạch Thạch Đường liếc nàng một cái, "Đến nhà Phùng bá nương đưa bột chua mà cháu cũng cưỡi ngựa ư?"

Vừa ở cửa thôn đụng Bạch Lập Hạ, hai thống nhất xong lời giải thích, lúc Vạn Tân Nguyệt cũng liệu , cách ứng đáp.

"Vĩnh Nhạc thấy con ngựa của con mới lạ chăng, nên con dắt qua cho nó xem." Vạn Tân Nguyệt đáp, xoa xoa bụng, "Ôi chao, trời tối thế , bụng đói cồn cào , chúng mau dùng bữa ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-788.html.]

Tô Mộc Lam hiền, đưa một đôi đũa tới.

Gà Mái Leo Núi

"Đa tạ tứ thẩm thẩm." Vạn Tân Nguyệt vội vàng xuống, tiếp nhận chiếc đũa, nhận lấy bánh bột ngô mà Cố Vân Khê đưa qua, nhét vội miệng.

Lại thấy bàn một bát gà hầm nấm, liền gắp nấm cho miệng, khen ngớt: "Thật mỹ vị! Tài nghệ của tứ thẩm thẩm quả là gì sánh bằng."

"Món nấm hầm gà nãy Tiểu Thúy đưa tới, là nhà nàng thịt hai con gà, hầm cả hai nồi, mang đến nhà chúng một bát." Tô Mộc Lam thong thả ung dung .

"Khụ khụ……"

Vạn Tân Nguyệt suýt sặc nấm trong miệng, ho khan đôi tiếng mới định thở.

Thấy lời bao biện mà Bạch Lập Hạ giúp nàng vạch trần, nàng khẽ gãi gãi lỗ tai, chút ngượng ngùng, "Tài nghệ của Tiểu Thúy tỷ cũng tiến bộ ít..."

Không một ai đáp lời Vạn Tân Nguyệt, khí bàn cơm tức thì trở nên lặng ngắt như tờ, ngay cả tiếng hít thở cũng thể thấy rõ mồn một.

Vạn Tân Nguyệt hết , cuối cùng chịu nổi nữa, bèn mở lời: "Thôi , là con nhờ Vân Khê cùng Lập Hạ giúp con dối đôi chút, con hề tới nhà Phùng bá nương, con huyện thành."

"Lần khi mua sách ở hiệu sách , họ bảo rằng mấy cuốn sách sẽ về trong vài ngày tới, con ghi nhớ nên hôm nay tức tốc lấy."

Vạn Tân Nguyệt tháo tấm vải nhỏ bọc kín mấy cuốn sách mà nàng cẩn thận tự tay gói ghém, lộ mấy cuốn sách bên trong, đưa mắt cho Bạch Thạch Đường xem, "Thúc xem kìa, quả nhiên là sách, con nào dám lừa dối ai."

Bạch Thạch Đường cùng Tô Mộc Lam giương mắt , quả nhiên thấy mấy cuốn sách đặt ngay ngắn, cẩn thận bọc trong tấm vải màu lam .

Chỉ là trang giấy trong mấy cuốn sách ố vàng, xem thế nào cũng giống sách mới.

Hầu hết sách đời , ngoài những bản khắc in phổ biến, phần lớn còn đều là bản chép tay, thậm chí một nơi bán các bản đơn lẻ, cho dù là ở tiệm sách thì việc bán sách cũ cũng là điều thường thấy.

 

Loading...