Xuyên Về Cổ Đại, Mẹ Kế Làm Nông Nuôi Con Chồng - Chương 787

Cập nhật lúc: 2025-11-10 10:56:21
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đây là thời điểm mà trẻ nhỏ phát triển chiều cao, việc ắt chú ý cẩn mật hơn mới chu .

"Ừ." Bạch Thạch Đường gật đầu, vung chiếc roi trong tay thúc ngựa.

Khi xe ngựa về đến nhà, Lý thị và Hứa thị xong bữa cơm chiều, mới rời chớ mấy.

Mấy món cơm gia đình đạm bạc, cùng với cháo mứt táo mềm, bánh rán nhiều tầng dùng men, hình thức trông tuy tầm thường, nhưng ưu điểm là cách chế biến tinh tế, khi nếm miệng thấy ngon miệng vô cùng.

Dọn xong thức ăn lên bàn, bọn trẻ đều vây quanh, lũ lượt an tọa.

Bạch Thạch Đường cùng Tô Mộc Lam quét mắt một lượt, "Tân Nguyệt , ở nhà ?" Chẳng lẽ chuyện .

Cố Vân Khê và Bạch Lập Hạ đưa mắt .

Suy nghĩ trong chốc lát, Bạch Lập Hạ ho nhẹ một tiếng, "Vừa A Thúy tỷ tỷ tới, là trong nhà hấp màn thầu dùng bột chua, kết quả quên dự trữ, Tân Nguyệt tỷ liền cùng đem , tiện thể ghé Vĩnh Nhạc một chút."

"Có lẽ giờ đang ở cùng Vĩnh Nhạc chơi đùa quên cả thời gian . Để con gọi tỷ trở về ăn cơm nhé?"

"Con gọi một tiếng ." Bạch Thạch Đường gật đầu.

"Vâng, con ngay đây." Bạch Lập Hạ buông đôi đũa trong tay, chạy ngoài sân.

Chờ khi khỏi cửa sân, Lập Hạ về phía nhà Phùng thị, ngược về phía cửa thôn.

Đi về phía cửa thôn trèo lên tảng đá lớn , Bạch Lập Hạ khắp xung quanh một lượt.

Đang là đầu mùa đông, thứ đập mắt đều trần trụi, lá cây rơi rụng hết, mặt đất chỉ còn những mầm lúa mạch non lùn tịt nhô từ lòng đất.

Bởi vì gió lạnh thổi đến nên chúng khẽ lay động.

Thời tiết giá rét, đúng là thời điểm dùng cơm chiều, cho nên trong thôn ngay cả những đứa trẻ bướng bỉnh cũng thấy bóng dáng, con đường bên ngoài thôn càng chẳng thấy một ai.

Gà Mái Leo Núi

Bạch Lập Hạ thấy , rụt cổ và giậm chân thình thịch.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-787.html.]

Vị tỷ tỷ Tân Nguyệt , đến giờ vẫn hồi phủ, e rằng nhiệm vụ sẽ khó lòng thành mất.

Song, nhắc đến đôi phần kỳ quái, mới hai ngày , Tân Nguyệt tỷ tỷ ghé huyện thành một chuyến, nay nữa rời , rằng xong sách, đổi sách mới để .

Nha đầu cũng từng qua huyện thành nhiều , nhưng hề ở huyện thành hiệu sách nào cho thuê sách.

Chắc hẳn việc đổi sách chỉ là cớ, gặp chuyện gì đó thú vị mới là thật, còn vui đến quên cả lối về.

Thật là…

E rằng chẳng còn cách nào khác.

Bạch Lập Hạ khẽ dậm chân bặm môi, thêm một nữa.

Trong khi đó, Vạn Tân Nguyệt gói ghém sách vở thành một tay nải gọn gàng, ung dung lên ngựa, Lục Cảnh Nghiễn đang tiễn nơi cửa, cất tiếng: "Lục ca ca, ngoài trời gió lớn, mau hồi phủ ."

Lời dứt, nàng nhấc roi thúc nhẹ hông ngựa, tuấn mã hí vang một tiếng, tức tốc phi .

Áo choàng màu hồng cánh sen đón gió bay múa ngựa màu mận chín, trong ánh chiều tà ráng đỏ, tựa một vệt hồng chói mắt.

Cái gọi là tiên y nộ mã, khí khái ngút trời, e rằng chính là cảnh tượng mắt .

Khi Lục Cảnh Nghiễn dáng vẻ tiêu sái khuất hẳn khỏi tầm mắt, mới thu hồi ánh , khẽ cụp mi mắt.

Tiểu tư bên cạnh thấy , trong lòng khỏi thầm oán thán Vạn Tân Nguyệt thêm một phen.

Sáng sớm tinh mơ, nàng ghé Lục gia, quấn quýt bên Lục Cảnh Nghiễn, hỏi han đủ điều, còn càn trong thư phòng, quyết chịu rời, ngay cả khi Lục Cảnh Nghiễn đến cửa hàng Thất Lý Hương xem xét, nàng cũng nằng nặc đòi theo cùng.

Đến chiều muộn, Lục Cảnh Nghiễn nghỉ ngơi đôi chút, nàng cũng chỉ loanh quanh trong tiểu hoa viên vui đùa một lát, đến khi chiều tà, lôi kéo Lục Cảnh Nghiễn kể chuyện "Tam Quốc Chí" cho nàng .

là kể chuyện "Tam Quốc Chí", nhưng Vạn Tân Nguyệt ngẩn ngơ đó, e rằng chẳng lọt tai lấy một câu, ánh mắt chỉ chăm chăm Lục Cảnh Nghiễn.

Chốc lát liền rời , nhưng chẳng lẽ thể ngõ nhỏ mới lên ngựa ư, còn thúc ngựa phóng nhanh ngay mặt Lục Cảnh Nghiễn như thế, chẳng đây là cố tình khiến Thiếu gia trong lòng bất an ư?

 

Loading...