Ghế lăn của Lục Cảnh Nghiễn đặt đối diện với chỗ của Vạn Tân Nguyệt.
Chờ đợi tiểu tư bưng chén mới lên, Lục Cảnh Nghiễn chắp tay dò hỏi: "Chẳng Vạn tiểu thư quang lâm hàn xá việc gì chăng?"
"Hai hôm Lục tỷ tỷ ghé thăm tứ thúc của , thấy Lục tỷ tỷ dung mạo vô cùng diễm lệ. Lại Vân Khê Lục ca ca cũng tướng mạo cực kỳ khôi ngô, liền kìm tò mò mà tới diện kiến một phen."
Vạn Tân Nguyệt nở nụ , hàng mi cong vút như trăng non, nàng tiếp: "Giờ đây chiêm ngưỡng, quả nhiên danh bất hư truyền. Lời Vân Khê quả sai chút nào."
Lục Cảnh Nghiễn ngẩn một nữa.
Nàng tới tìm y, chỉ vì chứng thực dung mạo của y ư?
Phần lớn nữ tử đời đều e lệ, hướng nội. Dù cảm thấy ai đó nhan sắc hơn , cũng chỉ thoáng khen một lời, đặc biệt nếu đối phương là nam tử thì càng thể . Cùng lắm chỉ lén một cái đầy ngượng ngùng.
Thế nhưng nàng công khai như , hơn nữa còn chẳng hề chút ngượng ngùng nào, trái còn thấy vô cùng tự nhiên.
Không thể , vị cô nương mắt , phong cách hành xử thật sự quá đỗi kinh thế hãi tục, khiến trong thoáng chốc khó lòng tiếp nhận nổi.
"Vạn tiểu thư quả là cá tính độc đáo." Lục Cảnh Nghiễn ho nhẹ một tiếng để xua sự khó xử, "Khác hẳn với những thường tình."
"Thật ư?" Vạn Tân Nguyệt chớp chớp đôi mắt, tủm tỉm ngừng: "Chỉ cần Lục ca ca cảm thấy là , Lục ca ca yêu thích là ."
Lục Cảnh Nghiễn một nữa nghẹn lời.
Lời … quả thực chẳng đỡ thế nào cho .
Y chỉ thuận miệng một câu, biến thành y "yêu thích" nàng ?
Gà Mái Leo Núi
Thấy Lục Cảnh Nghiễn trầm mặc, nụ môi Vạn Tân Nguyệt vẫn chẳng hề giảm bớt. Nàng vẫy vẫy tay: "Đừng bận tâm, đừng bận tâm. Lục ca ca thích cũng chẳng , về thời gian còn dài, đến lúc Lục ca ca sẽ dần dà mà thích , cần vội vàng, cần vội vàng."
Lục Cảnh Nghiễn: "……"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-775.html.]
Y thật sự hết lời để tiếp chuyện.
Trầm ngâm một lúc lâu, Lục Cảnh Nghiễn mới khó xử mở lời: "Vạn tiểu thư…"
"Ta tên là Vạn Tân Nguyệt. Nếu Lục ca ca chê, gọi một tiếng Tân Nguyệt là ." Vạn Tân Nguyệt .
Lục Cảnh Nghiễn suy nghĩ đôi chút, cất tiếng: "Tân Nguyệt tiểu thư là cháu gái của Bạch chưởng quầy. Lục gia cùng Bạch gia chúng qua ăn buôn bán khăng khít, giao tình sâu nặng. Dựa theo quan hệ của hai nhà mà , Lục gia từ xuống đều yêu mến Tân Nguyệt tiểu thư."
Lục Cảnh Nghiễn cố gắng tìm một lời đáp thật tử tế, tổn thương lòng tự tôn của cô nương nhỏ , song cũng khiến chính y thất vọng.
"Ấy dà, mà, Lục ca ca thích thích cũng chẳng cả, trong lòng Lục ca ca cần cảm thấy nặng nề ." Vạn Tân Nguyệt ngắt lời Lục Cảnh Nghiễn .
Thật tình thể nặng nề, nhưng … vô cùng gượng gạo!
Lục Cảnh Nghiễn cúi đầu trầm ngâm, nên mở lời khuyên nhủ Vạn Tân Nguyệt như thế nào cho khéo.
Vạn Tân Nguyệt chợt mở miệng: "À , Lục ca ca, học rộng hiểu nhiều, trong nhà nhất định ít sách, thể cho mượn mấy cuốn để chăng?" Rốt cuộc cũng một vấn đề thể trả lời.
Lục Cảnh Nghiễn khẽ thở phào nhẹ nhõm, đáp: "Trong thư phòng của một ít sách, chẳng qua phần lớn là tứ thư ngũ kinh, du ký liệt truyện, chỉ e thích hợp cho nam tử mà thôi. Nếu Tân Nguyệt tiểu thư xem sách, thể cho tới phòng tiểu tìm mấy quyển về."
"Tân Nguyệt tiểu thư thường xem loại sách gì?"
"Không câu nệ loại gì, chỉ cần là những cuốn Lục ca ca thường ngày vẫn là ." Vạn Tân Nguyệt đáp.
Lục Cảnh Nghiễn: "……"
Lục Cảnh Nghiễn trầm ngâm chốc lát, dặn dò gã sai vặt thư phòng, lấy mấy cuốn sách "Thái Bình Quảng Ký", "Nam Kha thái thú truyện" mà hai ngày nay đang .
Mấy cuốn đều là tạp ký hoặc truyền kỳ, tối nghĩa khó hiểu như tứ thư ngũ kinh, thoạt cũng quá đỗi khó .