Xuyên Về Cổ Đại, Mẹ Kế Làm Nông Nuôi Con Chồng - Chương 768

Cập nhật lúc: 2025-11-10 10:56:02
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc Lục Văn Tình sân nghĩ đến những quả hồng khô . Hiện giờ rỗi rãi, nàng bèn tiện tay lấy mấy quả ăn thử.

"Đợi xong, sẽ gửi đến nhà ngươi đầu tiên." Tô Mộc Lam chút ậm ờ, híp mắt đáp.

"Lục tỷ tỷ, trong những quả hồng khô mà tỷ , của ?" Cố Vân Khê sà tới, nhoài lên lưng Lục Văn Tình, nũng nịu tựa như kẹo đường.

"Có, , ." Lục Văn Tình khẽ điểm lên trán Cố Vân Khê: "Đến lúc đó chỉ để ba quả, còn đều cho ."

"Để ba quả ư?"

Cố Vân Khê chớp hàng mi dài: "Tỷ tỷ ăn một quả, Lục ca ca một quả, quả còn , tỷ định dành cho ai đây?" Thoạt , hẳn là dành cho Cố Tu Văn .

Lúc Cố Vân Khê rõ mười mươi, song vẫn cố ý trêu chọc, khiến Lục Văn Tình hổ đến mức đôi gò má ửng hồng. Nàng chỉ đành nhéo nhẹ hai má Cố Vân Khê: "Nếu còn ồn ào trêu chọc, sẽ ăn sạch chỗ hồng khô , chẳng chừa cho một quả nào ."

"Lục tỷ tỷ nỡ ." Cố Vân Khê chớp mắt: "Có đúng ?"

"Muội …" Lục Văn Tình chọc đến khẽ bật khúc khích, xoa nhẹ mái tóc trán Cố Vân Khê.

Cố Vân Khê hoạt bát đáng yêu, trong lòng nàng vô cùng yêu thích.

Người đời thường bảo, phận kế vốn dĩ chẳng dễ dàng, nhưng nàng còn gả qua mà đứa con gái riêng bám riết lấy nàng chẳng chịu rời xa, quả thực là phúc phần trời ban của nàng.

Cố Vân Khê đùa nghịch một lúc lâu, mãi đến khi Tô Mộc Lam cầm một ít hồng chín mọng , đám tiểu hài tử mới sà tới cạnh nàng, nhao nhao đòi ăn hồng.

"Mỗi chỉ ăn một quả thôi nhé."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-768.html.]

Tô Mộc Lam khẽ nhắc nhở: "Chẳng vì ít hồng quả, mà là nên dùng quá nhiều loại hồng . Ăn nhiều ắt tổn hại tỳ vị, để ngày mai hãy dùng tiếp."

Bọn trẻ đều gật đầu tuân lệnh, quây quần bên ghế đẩu quanh chiếc bàn, chậm rãi thưởng thức những trái hồng ngọt lịm.

Hồng quả chín mọng, vỏ mỏng manh, khẽ lột bỏ lớp ngoài, dùng thìa nhỏ khẽ múc phần thịt hồng mềm mại bên trong, từ tốn đưa từng miếng miệng.

Thịt hồng ngọt dịu thơm lừng, mọng nước vô cùng, chẳng chút vị chát đọng, khiến mấy đứa trẻ tấm tắc khen ngon.

Chỉ riêng Vạn Tân Nguyệt, mắt chẳng mảy may đoái hoài đến phần hồng của , mà thỉnh thoảng đưa mắt liếc trộm về phía Tô Mộc Lam và Lục Văn Tình.

"Tân Nguyệt tỷ tỷ đang ngắm chi ?" Bạch Lập Hạ hiếu kỳ cất tiếng hỏi.

"Đang ngắm Lục tỷ tỷ đó." Vạn Tân Nguyệt khẽ cảm thán: "Lục tỷ tỷ quả là mỹ nhân tuyệt sắc."

"Ta đây cũng từng diện kiến ít giai nhân, song dáng dấp cùng ngũ quan tinh xảo, mang khí chất thanh tao như Lục tỷ tỷ, thật sự hiếm khôn lường…"

"Tân Nguyệt tỷ tỷ chớ để mắt đến Lục tỷ tỷ đấy!" Cố Vân Khê ghé đầu qua khẽ: "Đến mùa thu sang năm, Lục tỷ tỷ sắp xuất giá về phu nhân của phụ ."

"Yên tâm , chẳng trưởng, mà phụ cũng tuổi cao, dù tâm tư, e cũng chẳng thành sự." Vạn Tân Nguyệt khẽ chống cằm, : "Chỉ là thấy Lục tỷ tỷ xinh đến nhường , cũng trong nhà liệu trưởng nào chăng."

"Tân Nguyệt tỷ tỷ hỏi thăm chuyện để chi?" Cố Vân Khê kinh ngạc cất tiếng hỏi.

"Muội xem đó, phụ sắp tìm đến . Đợi đến, chắc chắn chỉ thể ngoan ngoãn về, như cá thớt, ép duyên qua mai mối. Từ đó về , chỉ thể đối mặt với một trượng phu chẳng quen , càng chẳng lòng yêu thích, thê t.h.ả.m sống trọn một đời như thế."

Gà Mái Leo Núi

Vạn Tân Nguyệt chớp chớp mắt, đầy hứng thú : " nếu thể tìm một mối lương duyên ưng ý ngay tại đây, thì chuyện khác . Đến lúc đó, sẽ vui mừng kết tóc xe duyên, phụ chẳng những trách mắng , chừng còn hân hoan hơn cả . Chẳng đây là song đôi đường ư?"

 

Loading...