"Chỉ là, khi rời khỏi gia trạch, thật sự thể nghĩ nơi nào để nương . Suy tính , đành tìm đến Tứ thúc thúc cùng Tứ thẩm thẩm."
"Tứ thúc thúc cùng Tứ thẩm thẩm cách nhà khá xa, nhất thời phụ sẽ thể tìm đến đây. Hơn nữa, phụ vô cùng coi trọng Tứ thúc thúc, chỉ cần mặt khuyên nhủ, phụ nhất định sẽ suy xét đôi phần."
"Bởi , Tứ thẩm thẩm…"
Vạn Tân Nguyệt ngước đôi mắt rưng rưng đầy vẻ đáng thương lên : "Thẩm hãy giúp một tay, cho phép ở tạm trong phủ một thời gian ngắn, đừng để phụ bắt về gả cho vị đại công tử phủ Tri phủ . Ơn tri ngộ , suốt đời quên…"
Tô Mộc Lam xong bộ câu chuyện, trong lòng dâng lên muôn vàn cảm xúc phức tạp.
Trong thời đại , chú trọng mệnh của cha , lời của mai mối, và sự môn đăng hộ đối của hai bên gia đình, duy chỉ một điều hề nhắc đến, là liệu phu thê tâm đầu ý hợp . Đối với những trong cuộc, quả thực chẳng ho chút nào.
Nếu hôn nhân, vợ chồng thể yêu thương, kính trọng , lâu ngày sinh tình, trở thành đôi uyên ương tình sâu nghĩa nặng thì còn may mắn. Chỉ e ngại tình cảnh chướng mắt, trong nhà ngày đêm chẳng ngớt cãi vã, khó lòng yên ấm, để quãng đời còn đều chịu những day dứt, u buồn.
Về phương diện tình cảm, Tô Mộc Lam thấu hiểu Vạn Tân Nguyệt khi nàng lựa chọn rời nhà bỏ trốn để phản kháng cuộc hôn nhân sắp đặt.
Tuy nhiên, xét về lý trí, nàng chỉ là vị tứ thẩm của Vạn Tân Nguyệt, chẳng cốt nhục ruột thịt trong nhà, nên thể tự chủ thậm chí đưa bất kỳ ý kiến nào. Đây là bên ngoại của Bạch Thạch Đường, mà Bạch Thạch Đường hiểu về Vạn Bằng Vân. Cách xử lý thỏa đáng nhất là trở về, hỏi qua một câu xem liệu Vạn Bằng Vân sẽ quyết định .
"Chuyện , tứ thẩm thể hiểu cho cháu…" Tô Mộc Lam hạ giọng , "Có điều, việc vẫn chờ tứ thúc thúc cháu đưa quyết định mới ."
Gà Mái Leo Núi
"Giờ cháu về đến đây , cứ tạm thời ở đây vài hôm. Chờ đến tối, tứ thúc thúc cháu trở về, khi cháu hãy thưa chuyện với thúc , xem thúc định liệu thế nào."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-756.html.]
Vạn Tân Nguyệt ngẫm nghĩ một lát, gật đầu: "Như cũng ."
" tứ thẩm thẩm ơi, thể tạm thời đừng cho tứ thúc thúc cháu chuyện ? Cứ để cháu ở đây thêm vài ngày, lo nghĩ đến chuyện nữa. Chờ hai ngày tâm trạng thoải mái hơn, cháu sẽ với tứ thúc thúc, chứ ạ?"
Với tính tình của Bạch Thạch Đường, cùng với sự kính trọng mà dành cho nhạc phụ Vạn Bằng Vân, nếu chuyện , chắc chắn sẽ khuyên răn nàng một phen, đó sai truyền tin về nhà, để gia đình cử đến đón nàng về. Vừa thoát khỏi nhà đưa trở về, Vạn Tân Nguyệt liền cảm thấy vô cùng phiền muộn.
Khó khăn lắm mới lén chạy , dù gì cũng thảnh thơi đôi ba ngày. Nếu sớm muộn gì cũng về , thì cứ kéo dài lúc nào lúc đó.
Tô Mộc Lam trầm ngâm một hồi lâu đáp: "Ta chỉ thể bảo đảm rằng sẽ chủ động nhắc đến chuyện của cháu."
Còn về việc Bạch Thạch Đường thể thì khó .
"Thế là đủ ! Tứ thẩm thẩm thật hiền lương thục đức, dung mạo nữa!" Vạn Tân Nguyệt liền vui mừng khôn xiết, ôm cánh tay Tô Mộc Lam mà lay lay nũng nịu.
Tô Mộc Lam sự hoạt bát lanh lợi của Vạn Tân Nguyệt chọc cho bật . Nàng : "Con ngựa ở cửa , cháu dắt nó cho ăn cỏ khô ?"
Nếu nàng một mạch từ sáng đến giờ, lẽ con ngựa cũng chạy ngừng nghỉ đường, mệt khát đói bụng, cần ăn uống tử tế mới .
"Để cháu cho ạ." Vạn Tân Nguyệt nhét nốt miếng bánh đậu phộng còn ăn dở miệng.